Chỉ riêng nàng là bình tĩnh, nhạt nhẽo như vậy.
Gió thoảng mây trôi, giống như nói với chính mình một chuyện cực kỳ nhạt nhẽo - - hôm nay thời tiết cực kỳ đẹp.
Giọng điệu đều đều, tính chất lạnh nhạt.
Ngược lại làm đáy lòng hắn dâng lên một tia lạnh lẽo.
Hắn muốn nhìn thấy nữ nhân này, có thể bình tĩnh đến tình huống như thế nào.
"Tiêu khiển, hai từ này ý nghĩa là gì, nàng hiểu không?"
" Nàng có thể làm được sao?"
"Tiêu khiển? Không phải là làm món đồ chơi của ngươi sao?"
Dương Xuyến Xuyến cười lạnh một trận, rồi sau đó mang theo chút châm chọc, nói tiếp: " Làm ngươi vui vẻ là được!"
"Còn nữa, ta chỉ để ý người ta yêu!"
"Ta không thích ngươi, ta cũng không cần để ý những cái này!"
"Tổn thương trên thân thể, mãi mãi đều không tạo thành được tổn thương chân chính!"
" Tổn thương thật sự là từ đáy lòng"
"Người nhà của ta khổ sở, ta mới có thể khổ sở......"
"Cho dù là ngươi đánh ta thì cũng chỉ là một chút đau đớn bên ngoài, không là cái gì cả."
"Huống chi...... trinh tiết của nữ nhân sao? Gả cho ngươi, người nào còn muốn cưới ta?"
"Nam nữ hoan ái, không phải cực kỳ bình thường sao?"
"Trên cái thế giới này, chuyện muốn làm kia không chỉ là nam nhân các ngươi!"
"Nữ nhân cũng thật sự muốn!"
"Thỏa mãn ngươi đồng thời cũng không thỏa mãn ta sao?"
Tô Cẩm Lý nghe nói như vậy, nhất thời híp mắt.
Lời nói của nữ nhân mang theo sự không chịu khuất phục.
Không sao, càng là nữ nhân ngang bướng, hắn càng thích.
Hắn có thể từ từ chinh phục, từ từ muốn biến nàng thành con mèo ngoan hiền.
Nhưng trong câu nói kia của nàng, ta không thích ngươi, ta cũng không cần để ý những cái này!
Ta chỉ để ý người ta yêu!
Đã từng, nàng đã từng nói với hắn, ta có người yêu, không phải ngươi, cũng không phải Tô Cảnh Lương......
Không hiểu sao những lời này có chút chói tai, làm hắn cực kỳ khó chịu!
Nhất thời, Tô Cẩm Lý nghĩ cũng không nghĩ, trực tiếp lạnh lùng mà lại trực tiếp nói: " Tốt lắm..... nói rất đúng, nếu biết cần làm ta vui vẻ, tốt lắm, hiện tại cởi y phục ra! "