Chửi thì cũng đã chửi rồi, còn uất ức gì nữa?
Huống chi, Tô Cẩm Lý, ý tứ của hắn cũng đã biểu lộ rất rõ ràng rồi.
Lạnh nhạt cười nhạo ngươi, chỉ là một nữ nhân không được trượng phu sủng ái mà thôi!
Dương Xuyến Xuyến bò trên giường, trong lòng loạn hết cả lên….
Đường rất dài, vậy đến khi nào mới là ngõ cụt đây?
__
Ngày thứ hai, Dương Xuyến Xuyến vừa mới tỉnh giấc.
Tiểu Bích bèn tiến vào bên trong, nhìn thấy căn phòng hỗn loạn, che miệng lại, sắc mặt lo lắng hỏi thăm: “ Tiểu thư, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“ Vương gia ngài……….”
Nhìn thấy ánh mắt của Tiểu Bích, Dương Xuyến Xuyến dùng lực thử nhúc nhích thân mình, vẫn còn hơi đau, nhưng cũng không khó chịu lắm.
Ra hiệu cho Tiểu Bích giúp nàng mặc đồ, chỉnh lý.
Ngay khi vừa mới chuẩn bị xong xuôi mọi thứ, liền nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài của Trương quản gia: “ Vương phi nương nương…….vương gia gọi người qua đó, nói hôm nay, thái tử và công chúa hẹn vương gia cùng vương phi đi khu săn bắt ạ……”
Dương Xuyến Xuyến sững người một hồi, đúng là có hơi mệt.
Không muốn đi.
Đang định mở miệng cất tiếng, đột nhiên nghe thấy tiếng người mở cửa truyền tới, một bóng người, bỗng nhiên chạy tới bên người nàng, kéo lấy cánh tay nàng, âm điệu yếu ớt, nhưng mang vài phần vui vẻ truyền tới: “ Vương phi tẩu tẩu, chúng ta cùng đi khu săn bắt đi, được không ạ?”
Dương Xuyến Xuyến nở một nụ cười nhạt: “ Ta……”
“Vương phi tẩu tẩu, tỷ muốn cự tuyệt muội sao?” Tô Sơ Tâm nhanh chóng đánh gãy lời nói của Dương Xuyến Xuyến, ủy khuất nói: “Vương phi tẩu tẩu, muội và Cảnh Lương còn có Cẩm Lý đều đích thân đến tìm tỷ đó……”
Dương Xuyến Xuyến lắc đầu liên tục, thế nhưng, cũng không cách nào mở miệng được, bên cửa lại truyền tới âm thanh lãnh đạm, lạnh lùng nói: “ Không đi thì thôi, chúng ta đi, kêu các ngươi không cần đi tìm nàng, cũng ráng tới bằng được, đúng là tự mình làm mất hứng mà!” [Hôm nay vừa mới xong! Ngày mai tiếp tục nhé!]