Edit + Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan
Đương nhiên Thường Tranh không lăn tăn chuyện gì.
Thật ra, lúc này anh chỉ cảm thấy đầu óc như quay mòng mòng, giống như bị một cây búa to lớn đập trúng vào đầu.
Hạnh phúc tới quá đột nhiên!
Trên mặt, anh vẫn tận lực duy trì sự bình tĩnh, chỉ là đôi tay hơi hơi run rẩy cho thấy anh đang rất kích động.
Anh nhìn đạo diễn Quách, ngay cả viền mắt cũng có chút đỏ lên: "Tôi không có bất cứ vấn đề gì."
Đạo diễn Quách gật đầu: "Nếu không có gì thì giờ cậu về đọc kỹ kịch bản đi, có gì cần hỏi thì cứ tới tìm tôi, bất kỳ lúc nào cũng được. Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu quay phim."
Thường Tranh đi ra ngoài, hai chân như nhũn ra.
Thẳng đến hơi nóng của hoang mạc đập vào mặt, đầu óc như sắp ngất đi của cậu mới tỉnh táo lại.
Đây là thật!
Anh sắp được diễn vai nam chính rồi!
Ngay giờ khắc này, chuyện Thường Tranh muốn làm nhất là đi báo tin vui cho Đào Yêu biết.
Anh thật lòng cảm ơn cô ấy.
Nếu không nhờ Đào Yêu, anh căn bản không dám đi nghĩ về vai nam chính, có khi trước mặt đạo diễn Quách anh cũng không ung dung như vậy được.
Anh nhấc chân bước về phía phòng nghỉ của Đào Yêu, mới bước được mấy bước lại đột nhiên dừng lại.
Không được.
Quan hệ giữa anh và cô ấy là gì? Anh có lập trường gì để đi tìm cô ấy?
Dù anh có đi cảm ơn thật, nhỡ đâu rơi vào mắt người ngoài, chỉ sợ mọi thứ đều biến chất. Đến lúc đó sẽ vô duyên vô cớ khiến cô ấy bị bôi đen.
Thường Tranh suy nghĩ một lát, im lặng đi về phòng mình.
Phòng của anh giống như phòng ký túc xá vậy. Đoàn phim cũng không có điều kiện cho nhân viên bình thường ở riêng một phòng.
Thấy anh trở về, nhân viên đạo cụ ở chung với anh là Tiểu Lý mắt lạnh nhìn anh, quay đầu khẽ hừ một tiếng.
Vẻ khinh thường biểu đạt vô cùng rõ ràng trên mặt.
Tiểu Lý khinh thường Thường Tranh.
Ngay từ đầu, Thường Tranh hay xem kịch bản ở chỗ nghỉ của mình, có lần bị Tiểu Lý thấy, đối phương trắng trợn trào phúng, nói anh chỉ là một diễn viên đóng thế mà lại vọng tưởng có thể bắt được vai chính.
Lúc đầu Thường Tranh cũng không tranh chấp với y, Tiểu Lý cho rằng tính anh mềm yếu, càng thêm không kiêng nể gì. Thẳng đến Thường Tranh không nhịn được nữa, đè y ra đánh cho một trận.
Diễn viên đóng thế cũng không chỉ có mỗi vóc người!
Sự thật chứng minh, rất nhiều tên miệng tiện chỉ có cái miệng mà thôi.
Tiểu Lý bị đánh một trận, lần đầu thành thật xuống.
Chỉ là trên miệng thành thật, trong lòng vẫn khinh thường Thường Tranh như cũ.
Ngành này chính là như vậy, thái độ nâng cao đạp thấp là chuyện rất đỗi bình thường, chỉ là đầu óc của tên Tiểu Lý này không tốt lắm, biểu hiện thái độ của mình quá mức rõ ràng.
Thường Tranh chê y phiền, dứt khoát chọn xem kịch bản những lúc không người.
Cũng chính đêm hôm đó, anh gặp Đào Yêu.
Nhớ đến lúc người kia nghiêm trang thoải mái cổ vũ bản thân, không có chút yếu ớt ngang ngược trong lời đồn, khuôn mặt Thường Tranh nhu hòa hơn.
Anh liếc nhẹ Tiểu Lý một cái, đối phương rụt mũi lại, quay người đi.
Đồ nhát cáy!
Thường Tranh khẽ xì trong lòng, không để ý đến y nữa.
Ban đêm, lúc đoàn phim đang dùng cơm tối, đạo diễn Quách triệu tập mọi người lại, tuyên bố một tin tức:
"Vai nam chính của Khúc Cát Vàng đã được quyết định, đó chính là Thường Tranh. Thường Tranh qua đây chào hỏi mọi người nào." Ông cười vẫy tay với Thường Tranh đang đứng trong góc.
Thường Tranh dừng một lát, sắc mặt như thường tiến lên chào hỏi với mọi người.
Ngoại trừ Chung Tình, tất cả mọi người đều có vẻ mặt bất ngờ.
Chẳng ai nghĩ tới, đạo diễn Quách sẽ thật sự chọn một nhân viên trong đoàn phim làm nam chính!