• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chung Tình từ từ nghe lời Thường Tranh nói.


Cô ở đây đã hơn hai năm rồi, có thể nói, với một số quy tắc ngầm ở đây, cô còn hiểu nó hơn cả Thường Tranh.


Ví dụ như những hợp đồng mà Thường Tranh mới kể, trong đó không có bất kỳ điều khoản nào bạc đãi anh.


Hiển nhiên, những công ty này đều hiểu được giá trị của Thường Tranh.


Thế nhưng, theo góc nhìn của Đào Yêu, những công ty này vẫn chưa nhận ra giá trị thực sự của Thường Tranh.


Hợp đồng họ đưa cho Thường Tranh đúng là không hà khắc thật, nhưng cũng không có thoải mái cho lắm, đại khái là phân lượng của một tiểu sinh đang nổi tiếng.


Có thể là ở trong mắt rất nhiều người, Thường Tranh ngày hôm nay có thể có hợp đồng như vậy đã là rất tốt rồi, nhưng trong mắt của Chung Tình thì nó còn thiếu rất nhiều.


Muốn nam chính nhanh chóng nổi tiếng hơn, tài nguyên là một yếu tố chiếm vị trí rất quan trọng.


Mà trong công ty, nghệ sĩ bắt được hợp đồng như thế nào đồng nghĩa với việc người đó có trợ lực lớn tới đâu từ công ty.


Giống như Chung Tình, giờ cô là đại tỷ của Thiên Ngu, hết thảy tài nguyên tốt của Thiên Ngu đều được đưa đến chỗ cô trước cái đã.


Giữa những người có cùng thực lực, người có hợp đồng cấp S có thể phấn đấu ít đi mười năm so với người có hợp đồng cấp C.


"Nếu cậu nguyện ý tin tôi..." Chung Tình nhìn Thường Tranh, nói: "Cậu từ chối mấy hợp đồng này hết đi. Tôi sẽ thuyết phục người đại diện của tôi, để chị ấy ký hợp đồng với cậu."


"Vì sao?"


Trong lòng Thường Tranh rất không hiểu.


Anh rất xác định rằng, cô gái trước mắt chưa từng xuất hiện trong hai mấy năm của cuộc đời anh.


Một người trên đám mây như cô, tại sao phải liên tục giúp đỡ anh như vậy?


Nếu là người khác, có khi Thường Tranh sẽ nghĩ rằng người ta có ý đồ nào đó.


Nhưng nếu người đó là Đào Yêu, anh lại không phát hiện ra chút khác thường nào.


Thật giống như, đối phương thực sự chỉ hy vọng anh có thể tốt hơn vậy.


Anh còn nghe được một chuyện từ miệng của đạo diễn Quách, là cô ấy đã hết sức đề cử mình...


Với nghi vấn của Thường Tranh, Chung Tình nháy mắt một cái, vừa cười vừa nói: "Vì sao ư? Đương nhiên là vì tôi cảm thấy anh chắc chắn có thể nổi tiếng chứ sao! Có thể hợp tác với anh lúc anh còn chưa nổi, đến lúc anh nổi rồi công ty sẽ khích lệ tôi có mắt nhìn người, anh cũng phải cảm ơn sư tỷ là tôi vì đã đề bạt anh lên. Vậy thì đúng là lời to mà."


Thường Tranh chỉ nhìn cô chăm chú.


Với lời của Chung Tình, anh thấy nửa tin nửa ngờ. Nói không tin, nhưng vẻ mặt của cô ấy không giống là giả, với lại cô ấy nói tin mình sẽ nổi tiếng không chỉ một lần.


Nhưng nếu nói tin, Thường Tranh cảm thấy, lời đó không khỏi quá có lệ đi.


Đào Yêu nay đã là đại tỷ của Thiên Ngu, vốn dĩ không cần mạo hiểm đi làm chuyện như vậy.


Nhỡ đâu mình không thể nổi tiếng thì sao?


Đến lúc đó, việc cô ấy hết lòng đề cử mình như vậy thể nào cũng bị đem ra bàn tán cho mà xem.


Nói cho cùng, mình mới là người được lợi nhất!


Chung Tình bỗng cảm thấy có chút bất an. Một cảm giác hiếm thấy.


Quen biết Thường Tranh lâu như vậy, đây là lần đầu anh ấy dùng ánh mắt đầy áp bách như vậy để nhìn cô.


Mặc dù cô không sợ anh ấy sẽ làm ra việc gì, nhưng dưới tình huống như vậy, cô không khỏi có chút căng thẳng.


Sao khí thế của nam chính mạnh mẽ quá vậy?


Chung Tình âm thầm nói với hệ thống: "Hẳn nam chính không phát hiện gì đi?"


Hệ thống trấn định hỏi ngược lại: "Kí chủ có làm chuyện xấu gì sau lưng cậu ấy à?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK