• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan


Lời Chung Tình nói là sự thật.


Bình thường Thường Tranh luôn cúi đầu đứng trong góc nhỏ, cũng không hay đi làm quen với người khác.


Trong trí nhớ của Chung Tình, ngoại trừ lúc anh có phần diễn, những nơi khác không hề thấy được bóng dáng của Thường Tranh.

Mà bây giờ, dưới nắng sớm ấm áp, chàng trai đứng đối diện có ngũ quan anh tuấn, dáng người cao ngất, lúc cười lên lộ ra hàm răng trắng bóng, trông rất là cuốn hút.


Hoàn toàn không kém với tiểu sinh* Trương Hằng!


*Tiểu sinh: những nghệ sĩ nam trẻ tuổi đẹp trai đang hot.


Thường Tranh nghe lời Chung Tình nói, sắc mặt vẫn như thường, chỉ là bên tai nơi Chung Tình không nhìn thấy lại yên lặng đỏ lên.


Anh cười ngại ngùng, không nói gì.


Cũng nhờ nụ cười này khiến Chung Tình nhận ra được tuổi của anh cũng không lớn lắm.


Cho dù là hình tượng đứng im lặng trong góc như lúc trước hay trầm mặc ít nói như hôm qua, người đàn ông này luôn toát lên vẻ trầm ổn đáng tin.


Nhưng mới lúc nãy, anh rốt cuộc lộ ra một nụ cười thuộc về chàng trai độ tuổi này. Chung Tình sớm biết Thường Tranh chỉ có 23 tuổi, thế nhưng mỗi lần gặp anh, cô đều cảm thấy người này ít nhất phải 26 27 tuổi.


Có lẽ do khí chất trên người đi?


Chung Tình dám khẳng định, nếu ngày thường Thường Tranh cũng cười như vậy, lúc ở chung với mọi người có thể tự tại hơn và nói nhiều thêm mấy câu, ít nhất cũng có thể khiến đãi ngộ ở đoàn phim tốt hơn.


Cho dù là dựa vào khuôn mặt đẹp trai này, mấy chị gái trong đoàn phim cũng sẽ quan tâm anh hơn một ít.


Cô nhìn Thường Tranh, đang định nói thêm gì nữa, cách đó không xa lại có tiếng của trợ lý Linh Linh truyền tới.


"Chị Yêu Yêu..."


Linh Linh tỉnh dậy không thấy Chung Tình đâu nên hoảng sợ.


Cô nhìn thấy Thường Tranh đứng bên người Chung Tình, có chút chần chờ: "Vị này là..."


Thường Tranh có thể cảm giác được sự dò xét trong mắt cô bé này với mình.


Chung Tình giới thiệu Thường Tranh. Nghe nói là diễn viên đóng thế của Trương Hằng, Linh Linh rất nhanh liền không có hứng thú.


Đối với Đào Yêu bây giờ, Trương Hằng đứng chung với cô còn bị xem như là trèo cao, Linh Linh đương nhiên sẽ không đặt một cái diễn viên đóng thế nho nhỏ vào mắt.


Chung Tình mẫn cảm nhận ra được thái độ của Linh Linh, hơi nhíu mày, cũng không nói lời nào.


Nếu trợ lý tới, có mấy lời không thích hợp để nói nữa.


Chung Tình gật đầu nói tạm biệt với Thường Tranh, dẫn đầu quay về.


Linh Linh đi bên cạnh cô, hỏi: "Chị Yêu Yêu, lúc nãy sao... sao chị với Thường Tranh lại gặp nhau vậy?"


Chung Tình thản nhiên nói: "Sáng sớm tản bộ nên gặp phải."


Linh Linh thấy có chút không đúng. Lúc nãy nhìn bộ dạng hai người nói chuyện không giống như người xa lạ.


Cô nhịn không được còn muốn hỏi cái gì, Chung Tình đã tăng nhanh tốc độ, nói: "Nhanh đi ăn cơm đi, cơm nước xong chị còn có phần diễn nữa. Lát nữa em nhớ phải chuẩn bị đồ đạc cho xong."


Linh Linh vội vàng gật đầu, nuốt vấn đề định hỏi vào trong bụng.


Qua một lúc lâu sau Thường Tranh mới đi về.


Sáng nay anh cũng có phần diễn, là cảnh đánh võ, cần phải buộc dây thừng, khá là cực khổ.


Chung Tình nhìn anh vẫn một mình lấy bữa sáng, sau đó ngồi trong góc từ từ ăn.


Cô không đi qua.


Trong đoàn phim này, địa vị của cô là lớn nhất. Là một diễn viên đóng thế không có danh tiếng, nếu quá đi gần với cô thì với Thường Tranh đó cũng không phải chuyện tốt gì.


Phần diễn buổi sáng chủ yếu có hai cảnh. Một là đóng cảnh tranh đấu giữa nam chính Vương tử Minh và người đuổi giết. Hai là cảnh nữ chính do Đào Yêu đóng, truyền nhân của sa mạc, Vu Yêu rốt cuộc quyết định xuất thế, tương trợ Vương Tử Minh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK