Edit + Beta: Y Nhã a.k.a Ryuu-chan
Chung Tình không đồng ý, nhíu mày: "Kịch bản có thể xem lúc ban ngày, nếu không, buổi tối cậu có thể xem ở trong phòng, ít ra trong phòng sáng sủa hơn ở đây nhiều."
Thường Tranh lắc đầu: "Nơi này tương đối yên tĩnh."
Chung Tình lập tức hiểu được ý của Thường Tranh.
Cô suy nghĩ một lát, nói: "Dựa theo lệ cũ, nam chính hẳn là có phòng đơn."
Thường Tranh gật đầu: "Đạo diễn Quách đã nói với tôi rồi, tạm thời tôi không muốn."
Giờ tần suất anh lộ mặt khá nhiều, nếu còn có thêm đặc thù gì nữa, hẳn sẽ có không ít người thấy bất công.
Dù sao trước giờ đều như vậy, anh cũng sẽ không vì địa vị trong đoàn phim được nâng cao mà trở nên yếu ớt.
Thấy không khuyên được, Chung Tình dứt khoát tìm một tấm vải sạch sẽ đặt dưới đất để ngồi xuống.
Tục ngữ nói, dưới đèn nhìn mỹ nhân.
Bề ngoài của Đào Yêu có thể nói là đỉnh cao, thậm chí xứng đáng với một tiếng tuyệt đại mỹ nhân.
Mà bây giờ, cô ấy cũng ngồi dưới ánh đèn mờ mờ, không chớp mắt nhìn bản thân.
Bởi vì khoảng cách không xa nên Thường Tranh có thể thấy rõ từng cọng lông mi trên đôi mắt to quyến rũ của cô.
Anh nhịn không được cứng người.
Mạnh mẽ đè tâm trạng hỗn loạn xuống, Thường Tranh duy trì tiếng nói vững vàng: "Cô làm gì vậy?"
Chung Tình chống cầm: "Tôi kêu buổi tối cậu đừng ngồi đọc ở đây, sớm về nghỉ ngơi cậu không nghe, tôi đây chỉ có thể ngồi đây để giám sát cậu."
Cô hùng hồn nói: "Tôi không muốn thấy lúc đang diễn trò, bạn diễn của tôi lại híp mắt vì không thấy rõ."
Nói đến đây, cô còn nhịn không được lộ ra biểu tình ghét bỏ.
Thường Tranh vẫn im lặng một lát.
Cuối cùng anh vẫn phải khép kịch bản lại, nhìn Chung Tình: "Cảm ơn cô."
Chung Tình cười híp mắt hỏi: "Cảm ơn tôi cái gì?"
Thường Tranh trả lời: "Cảm ơn cô vì đã cổ vũ tôi, cảm ơn cô vì hôm nay đã đứng ra nói giúp tôi, cảm ơn cô..."
Vì đã quan tâm tôi.
Câu cuối cùng anh không nói ra khỏi miệng.
Chung Tình cũng không để ý.
Cô nói với hệ thống với tâm trạng rất tốt: "Nam chính này rất tốt, hiểu được phải cảm ơn."
Vầng sáng nho nhỏ lóe lóe, trả lời có nề nếp: "Đúng vậy, kí chủ."
Chung Tình: "..."
Được rồi, đây là lỗi của mình.
Lúc đó, cô không chịu nổi hệ thống quá nhiệt tình nên yêu cầu thay đổi, bây giờ hệ thống lại quá cao lãnh*, cô cũng không thể nói gì hơn.
*Cao lãnh: cao ngạo lạnh lùng.
Cô cười nhìn Thường Tranh hỏi: "Vậy cậu định báo đáp tôi thế nào?"
Thường Tranh: "..."
Anh sửng sốt một lát, có lẽ do chưa từng thấy người nào trực tiếp đòi thù lao như vậy.
Chỉ là anh chỉ ngây ra một lát, sau đó trả lời ngay: "Nếu có việc gì tôi có thể làm thay cô thì tôi sẽ cố gắng hết sức để làm được."
Chung Tình nghe vậy gật đầu: "Vậy là được rồi, tôi sẽ nhớ kỹ."
"Cậu phải cố gắng nhiều lên. Nếu muốn giúp tôi thì phải đóng phim cho tốt vào. Tôi chờ đến lúc cậu nổi tiếng, trở thành đại lão bảo vệ tôi."
Thường Tranh nở nụ cười.
Sao anh có thể nghe không hiểu đối phương là đang cố tình nói như vậy, có lẽ vì không muốn mình cảm thấy bị ràng buộc.
Thế nhưng dù như vậy, anh vẫn cực kì trịnh trọng trả lời: "Tôi sẽ cố gắng!"
Chung Tình nhìn anh, chỉ kịch bản trong tay anh nói: "Muốn nổi tiếng và có đầy đủ tinh thần để quay phim, trước hết phải có một thân thể kiện khang."
"Bây giờ, lập tức mang theo kịch bản của cậu về đi ngủ đi."