Dịch: Lap Tran ---- "Khụ khụ. . . Ta sẽ không đi, Sở huynh, ngươi trở về đi." Trần Triệt nhẹ ho hai tiếng trả lời. Thấy mặt Trần Triệt trắng bệch, còn ho khan nữa, Sở Giang đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, thấp giọng hỏi: "Trần Triệt, chẳng lẽ đúng như trong lời đồn, ngươi thân mắc bệnh nặng, không còn nhiều thời gian?" "Ngươi cứ cho là vậy đi." Trần Triệt trả lời. "Trần Triệt, thiên địa này rất lớn, ngươi không nên từ bỏ hi vọng." Sở Giang cau mày an ủi một câu. Trần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.