---- Nhưng sau khi nhìn lại bức họa này, lòng hắn lại có chút gợn sóng. Hắn có cảm giác mình ngộ ra gì đó nhưng cụ thể là cái gì thì nhất thời hắn không thể nói ra. “Năm vạn lượng kim phiếu.” Tạ Định kêu giá đầu tiên. Giọng hắn là giọng của nam tử trung niên hùng hậu, rất dễ nhận biết. “Năm vạn năm ngàn lượng kim phiếu.” Ngay sau đó, một người khác liền kêu giá. Tạ Định liếc mắt nhìn Trần Triệt. “Đừng nóng vội.” Trần Triệt nhẹ nhàng nói. “Năm vạn bảy ngàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.