---- Trần Triệt nghe vậy sửng sốt, sau đó cười nói: “Để hắn vào đây đi.” “Được.” Văn Ngọc Thiền lên tiếng, sau đó xoay người thối lui. Nửa khắc sau, có tiếng đập cửa vang lên. “Vào đi.” Trần Triệt nhàn nhạt nói. Cửa nhẹ nhàng mở ra, Văn Ngọc Thiền dẫn một phụ nhân trung niên đi vào. Phụ nhân trung niên mặc một thân áo xám, gương mặt có vẻ tang thương. Nhìn thấy trung niên phụ nhân này, trong lòng Trần Triệt có chút kinh ngạc. Văn Ngọc Thiền nói là có một vị sư thúc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.