----- “Thả ta…… Thả ta một đường sống…… Nếu không sư phụ ta sẽ không buông tha các ngươi……” Cảm nhân được thần hồn và thân thể của mình đều đang nhanh chóng suy nhược, Đàm Thiên giãy giụa nói. “Ha ha, thả ngươi sao? Suy nghĩ nhiều! Ngoan ngoãn làm chất dinh dưỡng cho ta đi!” Cảnh U âm âm cười, bàn tay không lại bóp chặt hơn. Đàm Thiên càng thêm suy yếu, không bao lâu sau thân thể vốn chắc nịch trở nên gầy gò, thần hồn cũng bị hút sạch. “Hô…… Thoải mái, không hổ là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.