Chương 166
“Ồ?” Rodin lộ ra nụ cười khiêm tốn, nhìn qua rất nho nhã lễ phép: “Làm sao cô có thể làm được?”
“Tôi chỉ hỏi, anh có muốn cô ta hay không thôi?” Kim Địch cười khiêu khích.
Rodin nhìn Kim Địch từ trên xuống dưới, ý cười trong mắt càng đậm hơn, đến gần nói bên tai Kim Địch: “Tôi muốn cô ta, tôi cũng muốn cô, cô nói làm sao bây giờ đây?”
Tham vọng không nhỏ nhỉ!” Kim Địch cười ha ha, đối diện với anh chàng đẹp trai này, cũng rất có thiện cảm.
“Tôi vẫn luôn có tham vọng với những cô gái xinh đẹp như vậy, nhất là những người xinh đẹp như cô, quả thật có thể khiến tôi phát điên!”
Rodin theo bản năng bước đến bên cạnh Kim Địch, đầu lưỡi trong miệng nhẹ nhàng liếm vành tai xinh xắn của Kim Địch.
Thân thể Kim Địch run lên, ánh mắt quyến rũ: “Anh thật biết nói chuyện! Đợi lát nữa tôi đuổi chàng trai chướng mắt bên cạnh cô gái kia đi rồi, lúc đó anh nắm chắc cơ hội, tôi tin rằng với thân phận và gương mặt của anh, muốn giam cầm một cô gái, hắn là dễ như trở bàn tay!”
“Vậy thì cảm ơn cô, cô gái thân yêu của tôi.” Rodin cười một tiếng, giơ ly trong tay lên, nhìn qua rất tao nhã và lịch thiệp.
“Cổ lên!” Kim Địch cười quyến rũ, lắc lư thân hình, xoay người quay lại bàn của Lô Tiên Lâm.
“Thú vị đấy!” Rodin nhìn bóng lưng xinh đẹp của Kim Địch, liếm
mỗi nói, trong mắt lộ ra nụ cười xấu xa.
“Lão Lô này, ông thật là phúc lớn không cạn, có thể gặp được cô gái xinh đẹp lại xuất sắc như cô Kim Địch đây…”
“Đúng vậy… Cô Kim Địch, quả thật là viên ngọc sáng trong hội trường này!”
“Đúng vậy lão Lô, ông lớn tuổi như vậy còn cua được cô gái xinh đẹp như thế, thật sự là tấm gương cho đám người chúng ta!”
“Cũng không biết ông già ông có thể thỏa mãn người ta trên giường không?”
Đám bạn bè trên bàn cười ha ha trêu chọc nói.
Vẻ mặt Lô Tiên Lâm cứng đờ, sờ sờ trán đã hơi hói: “Hai người chúng tôi là tình yêu chân thành, không cần phải quan tâm đến chuyện trên giường hay dưới giường…”
Kim Địch vẻ mặt tươi cười, không hề phản bác, về phần có thật là tình yêu hay không cũng chỉ có hai người bọn họ mới hiểu. Hơn nữa những lời nịnh nọt của đám người kia cũng chỉ bình thường trong mắt Kim Địch.
Bởi vì cô ta biết rõ trong hội trường này có một viên ngọc sáng, còn chói mắt hơn cô ta rất nhiều, gần như vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả những người đàn ông.
Bùi Nhược!
Cô gái vẫn luôn chèn ép mình kia!
“Thế nào rồi em yêu?” Lô Tiên Lâm hạ thấp giọng hỏi.
Khóe miệng Kim Địch nhếch lên: “Em ra tay, còn có chuyện gì không thể làm được sao? Đợi lát nữa chuyện đầu tư xong xuôi, anh dẫn thằng ranh đó đi! Sau đó em dẫn Rodin đến, bảo đảm đồ để tiện kia không thể chịu đựng nổi…”
“Được!” Lô Tiên Lâm cực kỳ sảng khoái, trong mắt tràn đầy oán
hận: “Thắng ranh này kiêu ngạo ở thành phố Giang như vậy, cũng nên cho anh ta biết cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn, ngoài trời còn có trời khác! Thật sự cho rằng mình có tiền sao? Gọi bừa một người ở đây ra, làm gì có ai không giàu có bằng anh ta chứ?”
Kim Địch cười lạnh: “Đợi lát nữa em đi tìm một ít thuốc mê, sau đó đổ vào trong ly của Bùi Nhược, đến lúc đó em bảo Rodin kéo cô ta vào nhà vệ sinh, chúng ta len lén quay phim lại, chiếu lên màn hình lớn, em xem khi hai người bọn họ nhìn thấy, còn định lăn lộn ở thành phố Giang thể nào!”
“Kể hay!” Trong đôi mắt Lô Tiên Lâm tỏa ra ánh sáng: “Anh phải đi tìm người, để lát nữa bọn họ lừa Đường Ân đi!”
Kim Địch cười lạnh gật đầu, nhìn thấy Lô Tiên Lâm đã đứng dậy, đi về phía góc xa xa.
Bên kia Bùi Nhược đang thấp giọng trò chuyện với Đường An, giới thiệu mấy nhân vật lớn trong giới kinh doanh xung quanh với Đường Ân. Hôm nay có thể tham gia Sa Long này, đều là những nhân vật có mặt mũi của thành phố Giang, nhất là liên quan đến đầu tư và tài chính, hoặc là năm số tài sản lớn trong tay, hoặc là nằm trong tay những kỹ thuật cực kỳ xuất sắc trong tương lai.
Đường Ân dựa vào sự giới thiệu của Bùi Nhược, nhớ kỹ từng người xung quanh, cũng coi như có nhận thức rõ ràng về ngành đầu tư của thành phố Giang hiện nay.
Bùi Nhược nhấp một ngụm rượu, đặt tài liệu trong tay xuống trước mặt Đường Ân: “Đây là một số công ty có triển vọng trong Sa Long lần này, trước tiên cậu có thể tìm một chút! Nếu cậu muốn đầu tư, chúng ta có thể thử một lần, cũng coi như bắt đầu kế hoạch!”
“Ừ!” Đường Ân nhận tài liệu, ánh mắt lướt qua tài liệu, sau đó khẽ gật đầu.
Trên tài liệu ghi chép rất kỹ càng, một số tài sản của hạng mục, cùng với người phụ trách sau lưng hạng mục, cũng có một chút ghi chép liên quan. Xem ra trong khoảng thời gian này Bùi Nhược đã bỏ ra rất nhiều công sức.
Phía xa xa, trong tay Đồng Quân Hựu cũng có một tập tài liệu như vậy.
Trên tài liệu này, đều là một số nội dung liên quan đến công ty đầu tư Vương Thị Nữ. Không có quá nhiều nội dung, có thể nhìn ra được, công ty đầu tư Vương Thị Nữ che giấu bí mật của mình cực kỳ cẩn thận.
“Công ty này mới được thành lập mấy ngày trước đây, tài sản đăng ký công khai là một trăm triệu… Thư ký Tê bên cạnh khẽ nói.
Đồng Quân Hựu gật đầu, khép tài liệu trong tay lại, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường: “Một trăm triệu? Một trăm triệu thì có thể làm gì chứ?”
“E rằng chỉ có thể đầu tư một số tài sản quy mô nhỏ thôi, thậm chỉ là một số tài sản không có triển vọng gì, một trăm triệu này sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng gì với chúng ta!” Thư ký Tề cũng khinh thường nói. Ánh mắt của Đồng Quân Hựu nhìn về phía Đường Ân, độ cong trên khóe miệng càng ngày càng rõ hơn.
Xét về đầu tư, Đồng Quân Hựu ông ta còn chưa từng sợ ai đâu, xét về thực lực, Đầu Tư Tài Chính trong tay ông ta có thực lực mạnh mẽ không gì sánh được.
Đồng Quân Hựu cảm thấy ông ta không cần phải sợ hãi ai cả! Nắm được hạng mục tối nay thì sẽ có thể giúp Đường Ủy tiến thêm một bước, chuyện này đối với Đồng Quân Hựu mà nói là một cơ hội rất tốt.
“Sau đây, chúng tôi xin mời hội trưởng Vương lên sân khấu phát biểu ý kiến.” Nữ MC lên sân khẩu, trên mặt nở nụ cười. Một tràng tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Vương Điềm đi lên sân khấu.
“Lần giao lưu đầu tư và tài chính Sa Long này, là một hạng mục lớn nhất trong thời gian gần đây ở thành phố Giang, tôi hy vọng các vị có thể lấy được kết quả tốt nhất ở đây…”
Tiếng vỗ tay lại vang lên lần nữa.
“Sau đây, chúng tôi xin mời công ty đầu tiên cần đầu tư, Vân Phong Internet…”
Người dẫn chương trình hạ thấp giọng, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi tới, nhận micro vào tay: “Xin chào mọi người, tôi là Lý Vân Phong – người sáng lập Vân Phong Internet, dưới đây là giới thiệu hạng mục của chúng tôi…”
Trên màn hình lớn chiếu hình hoàn cảnh của Vân Phong Internet, cùng với đoàn đội chủ yếu hiện nay.
“Chúng tôi hy vọng số tiền đầu tư là một trăm triệu, dành cho người đầu tư hai mươi phần trăm cổ phần… Hy vọng các nhà đầu tư có thể ưu ái công ty chúng tôi!” Lý Vân Phong hơi cúi người.
Đồng Quân Hựu lấy tài liệu ra, nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu.
Vân Phong Internet này đang quy hoạch có thể thử tiếp xúc, có điều về giá cả phải chèn ép xuống, hoặc là về mặt cổ phần chiếm thêm chút lợi ích.
“Chuẩn bị ra giá đi!” Đồng Quân Hựu mở miệng.
Thư ký Tề gật đầu, đang định mở miệng, phía xa có một giọng nói lanh lảnh vang lên: “Tôi đầu tư một trăm triệu…”