Mục lục
Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 87.

Đường Ân vội vàng cúp điện thoại di động, sau đó mở diễn đàn trường học ra, nhìn thấy những lời phê phán gần như được đăng lên theo kiểu spam, trong nháy mắt đã có mười mấy bài viết.

Những bài viết này chỉ đơn giản mắng chửi đồ cặn bã linh tinh, còn có đồ vô liêm sỉ, bôi nhọ hình ảnh của đại học thành phố Giang.

Những điều này đối với Đường Ân mà nói, chẳng tính là chuyện gì to tát, điều khiến Đường Ân cảm thấy lạnh lẽo là liên quan đến thân phận của Bùi Nhược, lại bị Vương Ngạn Siêu đào lên.

Luật sư của văn phòng luật Tây Hà, Bùi Nhược, dụ dỗ sinh viên đại học thành phố Giang, Đường Ân, là điều sỉ nhục của giới chính trị, là điều sỉ nhục của nhân dân thành phố Giang.

Có một số người còn đề nghị bên dưới, muốn những văn phòng luật ở khu Tây Hà mắng chửi Bùi Nhược, đuổi Bùi Nhược ra khỏi văn phòng luật sư Tây Hà, để cho đôi nam nữ đê tiện là Đường Ân và cô ta tốt nhất đừng xuất hiện ở thành phố Giang nữa.

Sau khi Đường Ân cất điện thoại di động đi, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, trong lòng cười nhạo.

Thủ đoạn của Vương Ngạn Siêu thật sự là tầng tầng lớp lớp! Đường Ân cầm điện thoại di động gọi cho Đinh Huyên, bảo mấy ngày nay anh ấy quan tâm Kỷ Du Du cẩn thận, nếu có thời gian thì đưa Kỷ Du Du về nhà.

Đỉnh Huyên hơi xấu hổ: “Cái đó… Người anh em này, tôi có bạn gái rồi, cậu lại bảo tôi đưa Kỷ Du Du về nhà, như vậy không được tốt lắm đâu?” Đường Ân ngây ra một lúc, có chút choáng váng: “Có từ bao giờ?” “Ngày hôm qua!” Đinh Huyên hơi xấu hổ: “Thôi không nói với cậu nữa, hôm nào dẫn cậu đi làm quen, cúp trước nhé!” Đường Ân bĩu môi, trong lòng thật sự mừng cho Đinh Huyền. Nếu tìm được bạn gái rồi, có lẽ cũng sẽ có ích cho Đỉnh Huyên, ngày thường tính cách thằng ranh này hơi nóng nảy, có một cô gái kéo anh ấy lại,chắc chắn cũng có thể giúp được anh ấy.

Nghĩ đến đây, Đường Ân cũng cười một tiếng, xuống giường tắm rửa sạch sẽ, sau đó đi vào phòng làm việc.

Kỷ Du Du ngồi trong phòng, nhìn vô cùng tập trung, dường như chuyện vừa xảy ra ở cửa trường học hoàn toàn không ảnh hưởng đến cô một chút nào.

Đường Ân đi đến, Kỷ Du Du ngẩng đầu lên theo bản năng, sau đó đỏ mặt cúi đầu đọc sách.

Đường Ân đánh giá cô ta, thấy cô ta có vẻ căng thẳng, trong nhất thời cảm thấy thú vị: “Tôi đã tìm người sửa xong cửa phòng cho cô rồi, cho cô chìa khóa này…” “Ừ!” Kỷ Du Du đáp ứng, gần như theo bản năng dò hỏi: “Sửa cửa hết bao nhiêu tiền?” Đường Ân ngẩn ra, không nhịn được bật cười: “Bây giờ cô đã biết hỏi rồi đấy à? Xem ra tiến bộ rất nhiều đấy nhỉ?” Kỷ Du Du đỏ mặt không nói gì.

Đường Ân cười: “Tiền sửa cửa thì thôi đi, tôi vẫn rất rộng lượng!” Kỷ Du Du nghe anh nói như vậy, giống như cảm thấy có vấn đề gì đó, chân mày nhẹ nhàng nhíu lại, miệng nhỏ hơi mím lại.

Đường Ân nhếch mép nở nụ cười, thấy cảm xúc của Kỷ Du Du không có vấn đề gì, xoay người quay về phòng mình.

Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức liên quan đến tên cặn bã Đường Ân gần như đã lan truyền ra toàn bộ trường học.

Chuyện tốt không ai biết, chuyện xấu lan truyền nhanh, loại chuyện này gần như khiến cho toàn bộ giáo viên và sinh viên của trường học đều biết hết rồi! Buổi sáng, Bùi Nhược gọi điện thoại đến, dò hỏi: “Hai tấm ảnh kia là thế nào?” “Không biết… Đường Ân mơ màng đáp lại: “Tôi cũng không ôm chị mà…” “Hừ!” Bùi Nhược hừ lạnh, sau đó nói tiếp: “Đường Ân, người của tôi nghe được tin tức, mấy ngày hôm nay Thiên Tứ Viên đang liên lạc với ông cụ Thẩm, bộ dạng kia xem ra là chưa hoàn toàn từ bỏ ý định đâu…” “Ồ?” Đường Ân hơi ngẩn ra, không nghĩ đến Thiên Tứ Viên thật sự bám riết không tha như vậy.

“Hơn nữa Thiên Tứ Viên gần đây có tiền tài không rõ nguồn gốc rót vào…’ Bùi Nhược đè thấp giọng nói.

“Có phát hiện gì chưa?” Tinh thần Đường Ân lập tức tỉnh táo lại.

Bùi Nhược lắc đầu: “Đều là tiền từ bên ngoài, hoàn toàn không có cách nào phát hiện ra manh mối, có điều có thể khẳng định được, gần đây sợ là Thiên Tứ Viên sẽ ra tay mạnh mẽ đấy…” “Ừ, biết rồi, trông chừng bọn họ, tôi cũng muốn xem xem ai lại mưu tính sau lưng tôi như vậy!” Đường Ân cúp điện thoại, liếc mắt nhìn thời gian, Kỷ Du Du cũng sắp đi rồi.

Vội vàng đứng dậy rửa mặt một lượt, sau đó đi xuống tầng, nghe thấy ngoài cửa vang lên tiếng chuông leng keng.

Đường Ân mở cửa ra, nhìn thấy Viên Chi Am đứng ngoài cửa, gương mặt vẫn mang theo nụ cười hòa nhã như trước: “Anh Đường, tối hôm qua tôi đã liên lạc với ông cụ Thẩm rồi, ông cụ Thẩm muốn gặp anh một lần!” “Thật sao?” Đường Ân nghiêng đầu, vừa mới nghe thấy Thiên Tứ Viên liên lạc với ông cụ Thẩm, không ngờ được ông cụ Thẩm đã tìm đến tận cửa.

“Lần này là cuộc gặp riêng với ông cụ Thẩm, ông cụ chỉ hy vọng có thể thông qua phương pháp thăm hỏi này, liên hệ với anh một lần!” Trên mặt Viên Chi Am nở nụ cười thản nhiên, cũng không cố tình lộ ra vẻ quyến rũ nữa.

Đường Ân nở nụ cười: “Được, thời gian do ông cụ Thẩm quyết định!” “Vậy thì… Buổi tối nhé?” Viên Chi Am cũng không ngờ được Đường Ân lại nhanh chóng nhận lời như vậy, trong thời gian ngắn còn chưa kịp phản ứng lại.

“Cũng được!” Đường Ân gật đầu, sau đó thuận tay đóng cửa.

Viên Chi Am đứng ngoài cửa, tức giận đến mức sắc mặt đỏ bừng, oán hận xoay người, đột nhiên lại nghĩ đến chuyện gì.

Tối qua khi cô ta quay về công ty, gặp được cô giáo hồi đại học Dương Cầm, khi biết được nguyên nhân Dương Cầm bị sa thải, suýt nữa sợ hãi đến không cách nào kiềm chế nổi. Hơn nữa từ miệng Dương Cầm, cô biết được một số nguồn gốc của Đường Ân.

Hóa ra là người mà Miêu Bách cũng phải tôn kính? Trong chốc lát, ngày hôm qua Viên Chi Am đã điều chỉnh lại sắp xếp chiến lược của mình, không đối xử với Đường Ân như một kẻ ngốc nữa, mà cẩn thận chuẩn bị một bố cục.

Viên Chỉ Am tin tưởng, miễn là bố cục tốt đẹp, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.

Suốt cả buổi tối, cô ta đã điều tra một lượt tất cả thông tin của Đường Ân, thậm chí còn đào ra được cả thân phận vợ chưa cưới của cô chủ nhà họ Mạnh kia.

Dày công chuẩn bị như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ trói được anh, cho dù là ăn cướp trăng trợn cũng phải cướp Đường Ân về tay mình.

Bởi vì đến khi đó, Viên Chi Am cô ta có thể nói là người phụ nữ đứng trên những đám mây. Mặc dù không thể bước chân vào nhà họ Đường, vậy cũng có thể được chia rất nhiều tiền trà nước.

Trong lòng nghĩ như vậy, Viên Chi Am cũng không giận chút nào, cười nhẹ nhàng xoay người lên xe, sau đó nghênh ngang lái đi.

Đường Ân đứng trước cửa sổ, nhìn bộ dạng người phụ nữ này, lông mày hơi nhíu lại.

Tối hôm qua vẫn còn nhớn nhác, thế mà hôm nay đã trở nên ngoan ngoãn như vậy sao? Đường Ân không thèm để ý, thả rèm cửa Sổ xuống, sau đó xoay người quay về phòng.

Mấy ngày này việc học tập của anh cũng hơi chểnh mảng, nếu tuần sau đi học, cần phải ôn tập lại cẩn thận.

Đọc sách trong phòng làm việc một lúc lâu, Đường Ân mới đi xuống tầng bước ra ngoài.

Đến gần tối, Viên Chi Am lái xe đến đây, đứng dưới tầng ấn chuông cửa.

Đường Ân thay bộ quần áo khác xuống tầng, nhìn nụ cười nhã nhặn thản nhiên của Viên Chi Am, cô gái này thật sự thay đổi tính cách rồi sao.

“Đường Ân, tôi phải nhắc nhở anh, tính cách ông cụ Thẩm hơi nóng nảy, có thể sẽ không dễ gần đâu!” Viên Chi Am rất ngoan ngoãn nói, sau đó quay cang Đường Ân cười ấm áp.

“Ờ… Đường Ân đáp lại một tiếng, không để ý chút nào.

Chỗ ăn cơm được lựa chọn ở gần đại học thành phố Giang, vừa hay lại chính là phường Lan Quế.

Khi Đường Ân đến nơi, ông cụ Thẩm đã đến, hơn nữa bên trong không chỉ có ông cụ Thẩm, còn có một bà lão nhìn qua hơn năm mươi tuổi, có lẽ chính là vợ của ông cụ Thẩm.

Viên Chi Am dẫn Đường Ân lên tầng, đưa tay giới thiệu, cười nói: “Ông cụ Thẩm, vị này chính là Đường Ân…” “Anh bạn trẻ Đường Ân, chào cậu chào cậu!” Ông cụ Thẩm đứng dậy, hai tay nắm chặt Đường Ân, trên mặt tràn đầy ý cười: “Ngày đó đã nghe thấy cậu tuổi trẻ không chịu ràng buộc gì, hôm nay gặp mặt, quả thật đúng là như vậy!” “Ông cụ Thẩm khách sáo rồi!” Đường Ân cười, đưa tay ra.

Người phụ nữ ngồi bên cạnh ngẩng đầu liếc mắt nhìn Đường Ân, quay sang bên cạnh bĩu môi.

“Ngồi đi…” Ông cụ Thẩm nói, mặt nở nụ cười rạng rỡ.

Đường Ân gật đầu, ngồi xuống bên cạnh, cười khế nói: ‘Lúc trước cũng đã từng nghe nói, ông cụ Thẩm là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy trong giới điêu khắc…” “Còn biết lão Thẩm nhà chúng tôi có bản lĩnh sao? Làm mất của người ta hai triệu năm trăm tám mươi nghìn, còn bắt chúng tôi phải chờ cậu nữa sao?” Bà ‘Thẩm ngồi bên cạnh lẩm bẩm một câu, rõ ràng là có chút không hài lòng.

Đường Ân đến muộn một chút thật, so ra cũng không lễ phép chút nào.

Sắc mặt ông cụ Thẩm cứng đờ, quay đầu lại trừng mắt lườm bà ta một cái, quay đầu giải thích với Đường Ân: “Lớn tuổi rồi, lát nữa sẽ ra quảng trường nhảy bây giờ, đừng để ý đến bà ta!” Đường Ân cười gật đầu, cũng không để ý.

“Thằng nhóc Đường Ân, tôi muốn hỏi cậu một chút, trong nhà cậu rốt cuộc đang làm gì? Làm sao có thể quen biết được với bác sĩ Steve?” Bà Thẩm nhìn Đường Ân ngồi xuống, có phần cay nghiệt dò hỏi: “Tôi nghe thấy người ta nói trên mạng có rất nhiều người biết photoshop, không phải là cậu cũng photoshop ra đấy chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK