Vương Đại Tráng chào hỏi một tiếng, mang theo mấy đệ đệ đi về hướng ngón tay người áo đen chỉ. - Đại ca, chúng ta thật sự phải ngoan ngoãn nghe lời đối phương như vậy sao? Nghĩ tới chúng ta đường đường là Vương Thị Ngũ Kiệt. . . - Im miệng! - Đúng vậy, tam ca, ngươi đừng nói nữa, người vừa rồi kia quá mạnh, chúng ta đánh không lại, chúng ta thế này gọi “kẻ thức thời là trang tuấn kiệt”. - Không sai, vẫn là lão tứ biết nói chuyện, có văn hóa. Nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.