Giống như một dạo sao băng ngang qua bầu trời, bóng dáng cao lớn của Âm Hư nặng nề rơi xuống đất. Trước lúc Âm Hư đứng dậy khỏi mặt đất, trong ngực của nó truyền đến một cảm giác kỳ lạ, ngay sau đó, một vật sắc nhọn từ trong ngực nó chui ra, hóa thành một luồng ánh sáng bay về phía xa. Âm Hư đứng dậy nhìn xuống cái lỗ to bằng cái bát ở trước ngực nó, đôi mắt nó càng ngày càng đỏ hơn. Vì trong trí nhớ của nó là nó chưa bao giờ bị thương nặng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.