- Nói như vậy, ngươi từ khi sinh ra đến nay vẫn luôn sinh hoạt ở đây, cũng chưa từng đi ra ngoài, cũng không biết cha mẹ mình là ai à? Vương Đằng nói. - Đúng vậy, đại nhân! Tam Nguyên Thủy Lân Thú tranh thủ thời gian trả lời. Nó sợ những người trước mắt này sẽ nướng chính mình, nhất là ánh mắt của cô bé cách đó không xa kia càng làm cho nó cảm thấy khắp cả người phát lạnh. - Vì sao ngươi không đi ra ngoài? Lấy thực lực này của ngươi muốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.