- Đáng hận. . . Ánh mắt La Tuấn Kiệt bốc lửa nhìn Vương Đằng. - Chính là gia hỏa này. . . - Tuấn Kiệt, ta thấy hay là thôi đi. Nam tử trung niên có chút nhìn không được, chất nhi này của mình có chút ngốc mà. Nữ tử giống như Hạ Mộng Dao sao có thể coi trọng chất nhi của hắn chứ? Trừ phi mắt của nàng bị mù. - Không được, tam thúc, ta nuốt không trôi cục tức này. - Ai, trên người ngươi còn có bao nhiêu linh thạch? - Ta. ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.