Mục lục
Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết hiện tại thực lực của hắn chính là Tụ Khí tầng bảy, tiểu tử vừa rồi kia nhìn qua cũng chỉ là Tụ Khí tầng hai tầng ba mà thôi, huống chi hắn tu luyện võ học cũng không tầm thường, đánh tiểu tử kia vẫn là rất nhẹ nhàng, đối thủ chân chính của hắn là bọn người Phương Vô Nhai.

Còn về chuyện bị trưởng lão của núi Vô Danh truy trách thì hắn càng không cần lo lắng, phải biết sư tôn của hắn chính là trưởng lão nội môn, há lại chỉ là một trưởng lão ngoại môn có thể so sánh được, huống chi sư tôn của hắn có thể là có tiếng bao che khuyết điểm ở Thiên Thánh tông.

Đúng lúc này, trên lôi đài còn lại cũng vang lên âm thanh của chấp sự.

- Đệ tử ngoại môn Vương Nhị Ngưu chiến thắng, tiến vào vòng tiếp theo.

- Đệ tử nội môn Phương Vô Nhai chiến thắng, tiến vào vòng tiếp theo.

- Đệ tử nội môn Từ Vi chiến thắng, tiến vào vòng tiếp theo.

- Ngô Hoành của núi Vô Danh chiến thắng, tiến vào vòng tiếp theo.

- . . .

. . .

Thời gian thoáng qua tức thì, từ hơn 300 người tiến vào vòng thứ hai rất nhanh trên trận chỉ còn lại 22 người.

Hai người của núi Vô Danh cũng tấn cấp thành công, thậm chí Ngô Hoành đều đánh ra hung danh hiển hách.

Dù sao nhục thể của hắn thực sự quá kinh khủng, chí ít ở trong số các đệ tử Thiên Thánh tông hẳn là không có đối thủ, cho dù là áp chế cảnh giới bản thân thì đánh một đám đệ tử phổ thông vẫn rất nhẹ nhàng.

Phàm là người đối chiến với hắn, không ai có thể đón lấy một quyền một chưởng của hắn, không phải thổ huyết ngã xuống đất không dậy nổi thì cũng là gãy xương trọng thương.

Mà đó còn là dưới tính huống hắn không vận dụng vũ khí sư tôn cho hắn.

- Người này cực kỳ hung tàn, đối chiến với hắn đều thụ thương, nào giống bọn người sư huynh Phương Vô Nhai đều là điểm đến là dừng.

- Chê cười, chỉ một chiêu mà cũng không tiếp nổi thì có thể làm thế nào.

- Hai người của núi Vô Danh cực kỳ lợi hại, cũng không biết là đệ tử của ai?

- Vóng dáng người kia nhìn cũng không cường tráng lắm, tại sao có thể có khí lực lớn như vậy? Đến cùng là hắn tu luyện công pháp gì? Chẳng lẽ lại giống với sư huynh Vương Nhị Ngưu, tu luyện công pháp chùy luyện nhục thân?

- Có ai biết hai người này là ai không, sao từ trước tới giờ ta chưa từng nhìn thấy bọn họ?

- Ta biết người dùng trường thương kia, lúc đó hắn và ta cùng nhau bái nhập Thiên Thánh tông, nhưng mà ta nhớ lúc đó thực lực của hắn rất yếu, làm mới không gặp mấy tháng mà đã lợi hại như vậy?

- Ta biết Ngô Hoành kia, hắn vừa cùng ta tiến vào Thiên Thánh tông mấy tháng trước, nhưng mà sau đó được Vương trưởng lão thu làm đệ tử, nghe nói lúc trước kinh mạch của hắn đứt đoạn, đan điền bị hủy.

- Cái gì? Không thể nào?

- Kinh mạch đứt đoạn, đan điền bị hủy, sao hắn còn lợi hại như vậy?

- Vương trưởng lão là ai? Chỉ mấy tháng lại trở nên lợi hại như thế?

- . . .

- Phương Húc đối chiến Tô Liệt.

- Ngô Hoành đối chiến Từ Vi.

- Phương Vô Nhai đối chiến Vương Nhị Ngưu.

- . . .

. . .

- Hừ, tiểu tử, vừa rồi chính là ngươi đánh đệ đệ của ta, nhìn bây giờ ta giáo huấn ngươi thế nào đây.

Tô Liệt nhìn về phía Phương Húc đối diện, một mặt ngạo ngễ nói.

- Ngươi là?

Phương Húc có chút nghi ngờ, con hàng này là ai vậy? Vừa lên đã nói muốn giáo huấn mình.

- Ta là ca ca của Tô Thiên Quân, Tô Liệt.

- À.

Phương Húc nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ:

- Chẳng lẽ đây chính là phản phái một cái tiếp một cái tặng đầu người mà sư tôn nói tới sao?

Trong khoảng thời gian này, sư tôn không làm gì thì quán thâu tri thức về khí vận chi tử và phản phái cho bọn họ, làm cho sư huynh đệ bọn họ hiểu rõ về mấy cái này hơn nhiều.

Đương nhiên, Phương Húc xưa nay không cho rằng hắn là phản phái, dù sao thì hắn gặp sư tôn, khí vận vô song, mặc dù không chắc hắn là khí vận chi tử, nhưng có lẽ cũng không kém bao nhiêu.

- Chẳng lẽ tiểu tử này chưa từng nghe qua tên tuổi của ta?

Trong lòng Tô Liệt có chút nghi hoặc, tốt xấu hắn cũng được cho là thiên chi kiêu tử trong Thiên Thánh tông.

Thật ra chuyện này cũng không trách Phương Húc được, tuy hắn biết Tô Thiên Quân có một ca ca làm đệ tử nội môn tên là Tô Liệt, nhưng cho tới nay đều chưa từng gặp mặt.

Sau này bái sư tôn làm sư, hắn đều không đi ra khỏi núi Vô Danh, cho nên chưa quen thuộc một số đệ tử của Thiên Thánh tông cũng rất bình thường.

Huống chi lấy thực lực của sư huynh đệ bọn họ, những đệ tử trong Thiên Thánh tông hẳn là không mấy người là đối thủ của bọn hắn?

- Ngô Hoành chiến thắng, thu hoạch được một điểm.

- Thứ Thần.

Cổ tay Phương Húc rung lên, trường thương trong tay hắn giống như du long, đâm thẳng tới trước ngực của Tô Liệt.

- Mẹ nó, không nói võ đức, xuất thủ trước vậy mà không nói một tiếng.

Tô Liệt tranh thủ thời gian nhấc trường kiếm lên, ngăn cản đường đi của trường thương.

“Đinh” một tiếng.

Trường kiếm trực tiếp bị đánh bay, trường thương đâm thẳng đến đầu vai Tô Liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK