Trến yến tiệc.
Năm người Ngụy Võ, Triệu Điền, Phí Diệu Tài, Vương Đằng, Lưu Thành ngồi cùng một bàn, đệ tử trưởng lão và đệ tử Triệu Điền ngồi một bàn, các đệ tử còn lại thì ngồi ở một bàn khác.
Qua ba lần rượu.
- Ngụy huynh lần này người tới đại hội Bách Tông cũng không ít, ngay tại hôm qua, người của Ma Huyết tông và Âm Sát tông đã đến, ta thừa cơ nhìn một chút, thực lực đệ tử của hai họ tông đó có chút mạnh.
Triệu Điền nói.
Ma Huyết tông và Âm Sát tông có thể nói là tông môn tà đạo của quận Thanh Lâm, dĩ nhiên không phải nói bọn họ không chuyện ác nào không làm, cổ độc thương sinh, nếu thật là như vậy thì đã sớm bị những tông môn thế lực khác liên hợp thảo phạt.
Chủ yếu là đệ tử của hai môn phái này có chút lãnh khốc khát máu, càng ưa thích giết hại hơn một số môn phái.
Đệ tử trong môn phái thường xuyên sẽ vì một chút chuyện nhỏ mà kêu đánh kêu giết, lại thêm thực lực mạnh, cho nên quan hệ với các môn phái khác đều không quá tốt.
- Ừm, ta đã biết.
Ngụy Võ nhẹ gật đầu.
- Đúng rồi, gần đây ta nghe nói Thiên Kiếm tông có một vị đệ tử hạch tâm và một vị trưởng lão nội môn bị người của quận Ngọc Lâm ám sát, các ngươi phải cẩn thận một chút.
- Theo người của Thiên Kiếm tông nói, giống như là người bên quận Ngọc Lâm muốn sớm giảm bớt đối thủ cạnh tranh trong đại hội Bách Tông, cho nên thừa dịp bọn hắn chỉ huy đệ tử đi sơn mạch Man Hoang mà ám sát.
- Cái gì? Còn có chuyện như thế nữa sao?
Mấy người Ngụy Võ cũng có chút giật mình, tuy mấy đại hội Bách Tông lần trước cũng có chuyện ám sát đệ tử, nhưng vẫn chưa ảnh hưởng đến cường giả cấp bậc trưởng lão nội môn Thiên Kiếm tông.
Phải biết đây chính là trưởng lão nội môn Thiên Kiếm tông đó, thực lực còn mạnh hơn bọn họ nhiều.
May mà Thiên Thánh tông bọn họ chỉ là một tông phái tam lưu, trong tông cũng không có đệ tử thiên phú kinh người gì, không quá hấp dẫn lực chú ý của các thế lực quận Ngọc Lâm.
Vương Đằng ở bên cạnh nghe được thì đáy lòng vui mừng, không ngờ năng lực trinh thám của Thiên Kiếm tông lại cường đại như vậy.
- Chiều mai, Trân Bảo các sẽ xuất ra một nhóm bảo vật tới đấu giá, các vị có muốn đi tham gia hay không?
- Ha ha ha, nhất định là phải đi rồi, đại hội đấu giá của Trân Bảo các diễn ra trước đại hội Bách Tông chính là màn kịch quan trọng đó.
Phí Diệu Tài cười lớn nói.
Trân Bảo các này chính là một đại thế lực, chuyên xử lí các loại thiên tài địa bảo, linh khí, đan dược, thậm chí là mua bán Yêu thú, nghe nói phía sau của bọn hắn có thể là có Thánh Nhân tọa trấn, thế lực của bọn hắn trải rộng khắp một số vương triều, hoàng triều thậm chí là đế quốc.
Trước kia, Phí Diệu Tài đã từng tham gia một lần, lần đó hắn đã mua được một con Yêu thú ngưỡng mộ trong lòng đã lâu từ Trân Bảo các, bây giờ đã trở thành một trong hai đại chiến sủng chủ lực bên cạnh hắn.
- Tốt, vậy ngày mai các vị cùng đi với ta.
. . .
Một bàn đệ tử phía dưới cũng đã sớm loạn thành một mảnh.
Tất cả mọi người đều là đệ tử môn hạ trưởng lão, về mặt thân phận cũng không kém là bao nhiêu, lại thêm hai người đệ tử của Triệu Điền ở đây làm nổi, bầu không khí rất sôi nổi.
- Sư huynh Vô Nhai, ngày mai sư đệ sẽ dẫn các ngươi đi quận thành Thanh Lâm dạo chơi, nơi này có không ít đồ tốt.
- Ngô sư đệ, ngày mai sư huynh sẽ mang ngươi đi xem Bách Hoa lâu một chút, ca múa nơi đó thật sự là tuyệt nhất.
- Từ sư muội, chiều mai Trân Bảo các sẽ tốt chức đấu giá, chúng ta có muốn đi tham gia không?
- Nghe nói một tháng trước Thiên Kiếm tông lịch luyện trong sơn mạch Man Hoang đã chết một vị đệ tử hạch tâm và một vị trưởng lão nội môn.
- Thật sự là thật là đáng tiếc, nhớ ngày đó ta còn từng gặp Diệp Viêm kia, ban đầu danh tiếng của hắn ở Thiên Kiếm tông có thể nói là có một không hai.
- . . .
. . .
Vương Đằng ngồi xếp bằng trên giường, vận chuyển công pháp bức ra tửu kình trong thân thể.
Đi ra ngoài, ý thức an toàn nhất định phải làm đến nơi đến chốn.
Trước khi ăn yến hội, hắn còn cố ý ăn một viên Giải Độc Đan, có tiền chính là có thể tùy hứng như thế.
- Ngày mai phải tìm tòi trong quận Thanh Lâm một phen thật tốt, xem có đệ tử thích hợp hay không, thuận tiện lại đem dọn dẹp tư nguyên trên người một chút.
Vương Đằng thầm nghĩ trong lòng.
Một tòa thành trì lớn như vậy, nhân khẩu nhiều như vậy, hắn nhất định có thể tìm được đệ tử thích hợp.
Trong một gian phòng ở biệt viện.
Sư huynh Phương Húc và sư đệ Ngô Hoành đang nhỏ giọng trò chuyện với nhau.
- Sư huynh, ngươi đoán tuổi tác của sư tôn lớn bao nhiêu rồi?
Ngô Hoành hỏi.
- Chuyện này ta cũng không rõ lắm, nhưng mà định lực của sư tôn thật sự là quá mạnh, hôm nay khi đám người Âm Dương Hợp Hoan Tông kia xuất hiện, những người khác nhìn đến ngây người, ngay cả trưởng lão chấp pháp cũng bị ngốc trệ một lát, chỉ có lão nhân gia sư tôn là thờ ơ, ta cảm thấy khẳng định là sư tôn hắn lịch duyệt phong phú nên mới có thể như vậy.