Thế nhưng cô bé đột nhiên ngây ngốc. Đây đâu phải là giọng của cha, đây là giọng phụ nữ mà. “Mở cửa nhanh lên. Ta bị thương rồi.” Giọng người phụ nữ ngoài cửa nghe như đang khóc. Là Tống Nhã Lệ? Sao cô ta lại ở ngoài đó? Vì sao lại bị thương? Nửa đêm nửa hôm cô ta ra ngoài làm gì? Mễ Lan giật mình đứng như trời trồng. Có phải người phụ nữ không biết xấu hổ này lại thừa dịp cha không ở nhà mà ra ngoài tìm người đàn ông khác không? Ai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.