“Em tỉnh táo lại đi Mễ Lan. Mau tỉnh lại đi!” Minako la lên. “Em rất tỉnh táo mà, chị thân yêu.” Mễ Lan giơ dao lên, miệng mỉm cười. “Chúng ta mãi mãi yêu nhau, chuyện này có gì không tốt đâu?” Minako đã không còn đường lui. Bàn chân nhỏ nhắn của Mễ Lan đạp lên vết máu trên mặt đất, từ từ bước lại gần cô. Hai tay cô bé nắm chặt cán dao, mũi dao chỉ về phía Minako. Cô bé ôn nhu nói: “Trên thế giới này chỉ có chị là người thật lòng tốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.