“Một bộ thi thể cũng đáng để tranh giành sao?” Mộ Dung Vũ Xuyên trốn sau lưng Lục Tiểu Đường nói lầm bầm. "Anh đã bao giờ nhìn thấy một thi thể đẹp và không bị phân hủy như vậy chưa? Bởi vì cuộc sống thứ hai của cô bé là do ông cố của tôi trao cho. Nếu không cô bé sẽ thối rữa trong bùn hoặc biến thành một thây ma xấu xí. Và bây giờ cô bé có sinh mệnh và vẻ đẹp gần như vĩnh cửu. Mười năm sau, trăm năm sau, thậm chí khi chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.