Hắn có bị điên không? Hắn cứ nhìn chằm chằm vào màn hình tối đen đó để làm gì? Tào Thanh từ từ bước đến gần hắn. “Ê.” Cậu ta thấp giọng gọi. Kẻ đó vẫn không động đậy. Tào Thanh cầm tay vịn từ từ xoay ghế lại, kẻ đó cũng từ từ đối mặt với Tào Thanh. Hai cái hốc mắt tối đen không có tròng mắt đang nhìn thẳng vào Tào Thanh, từ đó chảy ra hai hàng huyết lệ trên gương mặt trắng bệch như tờ giấy. Tào Thanh không hề đề phòng, bị cảnh tượng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.