Kiều Khải nhìn với vẻ giật mình. “Thế nào, biết làm không?” Mộ Dung Vũ Xuyên dương dương đắc ý nói. Vừa mất tập trung một chút, dao giải phẫu đã rời tay mà rơi xuống đất. “Moá!” Mộ Dung Vũ Xuyên vội vàng khom lưng nhặt, Kiều Khải lập tức nhân cơ hội nhấc chân đạp ngã hắn. “Moẹ, ngươi đánh lén ta.” Mộ Dung Vũ Xuyên ôm bụng, thống khổ nói. “Ta rất bội phục tinh thần không biết xấu hổ của ngươi.” Kiều Khải giẫm lên người Mộ Dung Vũ Xuyên. Mộ Dung Vũ Xuyên trong lòng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.