Có cha. Có mẹ. Và mình. Một nhà ba người. Mễ Lan cảm thấy suy nghĩ của mình thật đáng sợ. Tiếng đập cửa bỗng nhiên vang lên dồn dập. “Mễ Lan ——” Tống Nhã Lệ đập cửa. Mễ Lan hoảng sợ tới mức nhảy dựng lên. “Mày câm rồi hay sao mà không trả lời?” “Sao…sao ạ?” Mễ Lan có cảm giác tai hoạ sắp giáng lên đầu mình. “Tao với ba mày ra ngoài tìm Gia Hào, mày ở nhà một mình nhớ canh chừng điện thoại. Khi nào Cục cảnh sát gọi tới thì gọi di động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.