Lý Hoàn gật đầu. “Đúng vậy, tôi chỉ mới gặp ông ta có một lần. Sau khi giao con trai cho tôi chăm sóc ông ta lập tức quay về Ý. Ông ta mở tài khoản quốc tế ngoài ngân hàng rồi cứ mỗi một đến hai tháng lại gửi tiền về. Đó chính là tiền sinh hoạt hàng ngày của tôi và thiếu gia.” Lục Tiểu Đường nhớ lại gương mặt trắng bệch gầy gò của Giang Minh Nguyệt, lại càng cảm thấy hắn đáng thương. Có nhiều tiền đương nhiên là tốt, nhưng rất nhiều thứ tiền không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.