Cái mẹ gì vậy!
Cùng lắm thì lát nữa tao tới Yoshiwara gọi một đứa giống Ninh Chước đến phục vụ là được.
Tao sẽ lăn lộn với nó cho tới chết!
Trong sự căm phẫn không thể phát tiết, đầu của Lawson lại bị chân Ninh Chước đè xuống đất.
Bây giờ hắn mới tỉnh táo khỏi ảo tưởng báo thù.
Nhận ra mình đang bị Ninh Chước giẫm dưới chân, nửa gương mặt bị ép trên nền gạch đỏ bừng, Lawson nuốt nước bọt, xấu hổ cười lấy lòng: “Cậu Ninh Chước, tôi xin lỗi.”
Ninh Chước nhấc chân ra, đảo mắt nhìn, bình tĩnh xoay người rời khỏi quán bar Đăng Đồ đang bị bao vây bởi những người vô hình.
Ngồi trên moto, Ninh Chước nói với A Bố: “Đến số 76 Minh Cảng.”
A Bố: “Henna.”
Ninh Chước cau mày: “Minh Cảng.”
A Bố lặp lại: “Henna.”
Ninh Chước: “… Mày bị sao vậy?”
A Bố trả lời bằng chất giọng trầm ấm của một quý ông tao nhã: “Anh mới có chuyện. Không ngủ trong vài ngày, con người sẽ chết.”
Ninh Chước: “…”
Mẹ nó.
Anh sử dụng lòng kiên nhẫn không nhiều lắm của mình để chỉnh sửa lại thái độ của AI bị thiểu năng này: “Tao mở hệ thống học giọng tự động cho mày để mày nghe hiểu hướng dẫn chứ không phải để mày bắt chước anh Phúc rồi lên mặt với tao.”
A Bố im miệng.
Một tiếng sau, anh thành công đến địa điểm mình muốn.
Số 76 Minh Cảng là địa chỉ hiện tại của tổ chức “Lawyer Tuner”*.
*Raw 调律师 (điều luật sư): 调 (điều: điều động, phân phối, hòa hợp; điệu: điệu nhạc, giai điệu) => tác giả chơi chữ, kết hợp giữa 2 nghề luật sư và nghề điều chỉnh dây đàn (piano tuner)
“Lawyer Tuner” là một tổ chức bí ẩn, không có trụ sở cố định.
Cho nên muốn nhờ vả “Lawyer Tuner” làm việc thì cần phải đặt hẹn trước.
Minh Cảng cách phố Yoshiwara khá gần, có thể nói là cống thoát nước của Yoshiwara, vì ở đó chứa đầy những cyber chỉ có một nửa gương mặt hoặc những nữ cyber đã bị cắt bỏ, tháo lắp nhiều bộ phận.
Đôi khi cũng có một hai phụ nữ nhân loại xuất hiện, nhưng hầu hết đều có dấu hiệu dị dạng trên người.
Từ xưa, công ty Thụy Đằng đã xả nước thải không qua xử lý một cách trái phép từ ngành luyện kim của mình ra sông nên nhiều bé gái đang có dị tật ngay từ trong bụng mẹ.
Họ là những lãng khách thường xuyên đến đây.
Đây là bãi rác của thành phố, nơi chứa đựng phần lớn những ung nhọt bẩn thỉu của thành phố Ngân Chùy xinh đẹp, phát triển, khá giống với khu Vân Mộng luôn loạn lạc trước đây.
Ninh Chước đỗ xe, lấy một hộp da nhỏ từ trong cốp xe ra cầm trên tay rồi đi bộ đến nơi cần đến.
Đó là phía sau một con hẻm nhỏ, nơi đó có một cánh cửa thấp màu đen khá khó nhận ra.
Đi đến trước cánh cửa, Ninh Chước mở màn hình chiếu 3D lên.
Một tấm danh thiếp ảo màu xanh dương đậm hiện lên giữa không trung, bên trên có chữ “Luật sư”.
Một khuông nhạc ngắn hiện ở hàng tiếp theo, có vài chỗ được đánh dấu trên khuông nhạc.
Ninh Chước gõ cửa một cách quen thuộc.
Sau khi gõ cửa, bên kia vang lên một đoạn nhạc piano du dương, dù giai điệu giữa có chút sai sót.
Ninh Chước tựa người vào cửa, gõ nhẹ theo hướng dẫn trên tấm danh thiếp, giống đang điều chỉnh lại âm thanh của piano.
Sau khi chỉnh xong, cánh cửa bật mở.
Ninh Chước bước vào một không gian sạch sẽ, ấm áp.
Nhưng Ninh Chước ngay lập tức nhận ra anh đến không đúng lúc.
Một thanh niên nằm trên băng ca trắng, máu đen chảy ra từ miệng và mũi đang được vận chuyển với tốc độ nhanh đến một phòng y tế.
Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ như vậy, Ninh Chước hơi khựng lại.
“Không biết cứu nổi không.”
Khi anh dừng lại, một giọng nói trong trẻo chợt vang lên từ bên cạnh.
Ninh Chước quay đầu, nhìn về phía người vừa nói.
Anh khẽ gật đầu như chào hỏi: “Lawyer Tuner.”
“Lawyer Tuner” mà anh gọi là một cô gái có vóc người nhỏ nhắn.
Cô đang đeo tai nghe, tóc nhuộm hai màu hồng và xanh, miệng nhai me chua chóp chép đầy thích thú.
Ninh Chước hỏi: “Người đó gặp chuyện gì vậy?”
“Tai nạn kinh doanh.”
“Lawyer Tuner” duyên dáng cười*: “Người đó nhận một đơn hàng. Chủ đơn yêu cầu xâm nhập vào cở sở dữ liệu của một công ty tìm lịch sử công tác của em trai mình —— en trai chủ đơn lao lực mà chết, công ty không thừa nhận em trai anh ta là công nhân của công ty, lí do là vì người em trai đó đến công ty làm việc nhưng lại không có hợp đồng, cho nên chỉ được xem là tự nguyện giúp đỡ.”
*Raw 巧笑倩兮 (Xảo tiếu thiến hề): Trích “Thạc nhân 2”, “Kinh Thi” (tạm dịch: Nàng cười rất khéo, trông rất đẹp ở bên khoé miệng có duyên)
Luật sư nói chuyện không có sự đau lòng nào, cũng không có sự tò mò buôn chuyện, chỉ có sự tiếc nuối: “Tiếc thật tiếc thật, nhân viên mới của chúng tôi dùng não máy tính xâm nhập, bị tường lửa bên kia phản phệ, não máy tính nổ, não người cũng nổ. Cậu ta là một nhân viên thông minh có tiềm năng lắm, cứ vậy mà, haiz ——”
Ninh Chước lẳng lặng nhìn đối phương: “Vừa rồi cô vừa tiết lộ bí mật của khách hàng à?”
“Ô.” Người phụ nữ ngạc nhiên, tinh nghịch che miệng lại, lầm bầm: “Nhiều chuyện là một khuyết điểm lớn, có vẻ bản sao này không tốt, không giữ lại được rồi.”
Nói xong, luật sư chắc nịch gật đầu, nhanh nhẹn rút một cây súng nhỏ ở ngay eo mình, nhắm vào huyệt thái dương mình rồi bóp cò.
Nụ cười tươi tắn bị viên đạn đặc biệt bắn nát, nhưng ngay lập tức được chữa lành và khôi phục.
Người phụ nữ đứng trước Ninh Chước dần cao lớn hơn, đường nét trên mặt cũng trưởng thành hơn.
Vài giây sau, luật sư đã hóa thân thành một người đàn ông có gương mặt hiền lành.
Người đàn ông chớp chớp mắt, mỉm cười thân thiện: “Cậu Ninh, cậu lại đến à?”
Ninh Chước gật đầu.
Anh đã quen với sự lập dị của những luật sư điều chỉnh ở đây.
Lawyer Tuner không có tên nên thường được gọi là “Lawyer Tuner”.
Nó không phục vụ bất kì ai hay bất kì tổ chức nào mà chỉ tiếp đón những vị khách mà mình muốn tiếp.
Theo lẽ thường, thợ chỉnh âm* là những người sẽ điều chỉnh cao độ cho các loại nhạc cụ.
*Tuner
Nhưng không một ai biết Lawyer Tuner ở thành phố Ngân Chùy là gì, dù là người đã quen biết lâu năm cũng không thể giải thích rõ ràng.
Nguồn gốc của Lawyer Tuner rất mơ hồ, tuy nhiên vẫn có một điều chắc chắn rằng Lawyer Tuner không phải là con người, mà là một phần dữ liệu nhân tạo nào đó bị thất thoát từ hệ thống dữ liệu của một tập đoàn lớn.
Ban đầu Lawyer Tuner được phát triển như một bộ não nhân tạo dành cho người nhân bản, có tên mã là “Lawyer Tuner”.
Nhà sản xuất của nó đã nhập một lượng lớn dữ liệu cảm xúc con người cho sản phẩm này, mong chờ hi vong nó có thể hiểu được “đồng cảm” là gì.
Kết quả lại không được như ý muốn.
Hướng phát triển của nó bắt đầu trở nên tò mò hơn.
Một người nhân bản được trang bị hệ thống Lawyer Tuner sẽ được chia thành nhiều nhân cách khác nhau trong một khoảng thời gian ngắn, thường hành động như một đứa trẻ, đôi khi đó là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nhưng có thể trở thành một đứa trẻ hư hỏng ngay giây tiếp theo, tiếp theo đó có thể là một đứa trẻ ngại ngùng nhút nhát.
Quả thực, khó lòng có người có thể chịu đựng nổi một hệ thống đa tạp như vậy.
Cho nên nó bị tạm dừng, chờ đợi những cải tiến khác.
Không một ai biết nó xâm nhập cơ sở dữ liệu gốc và trốn thoát từ khi nào.
Không một ai biết rằng một phần dữ liệu lại có thể ghét sự cầm tù và khao khát tự do.
Tóm lại, nó đã bỏ trốn.
Sau đó, tổ chức hacker tên “Lawyer Tuner” xuất hiện trên thị trường.
Nó được thiết kế để phục vụ các công dân cấp C và D. Nó tính phí cao, tham gia vào thị trường chợ đen, làm một tên trộm dữ liệu không có khái niệm đạo đức.
Nếu hôm nay Lawyer Tuner lấy tiền của chủ đơn hàng, nó có thể giúp chủ đơn hàng ăn cắp dữ liệu từ phương Tây; nếu ngày mai nó ăn tiền từ phương Tây, nó vẫn có thể cung cấp cho phương Tây những thông tin bí mật nhất về chủ đơn hàng.
Về cơ bản có thể xem đây là một tổ chức trung lập hỗn loạn.
Chỉ có điều rằng không phải bất kỳ tập đoàn lớn nào cũng có người có thể tiếp cận được nó, hầu hết là bị nó lừa, chứ chắc chắn không bao giờ có chuyện nó bị bóc lột.
Một số tổ chức lớn, kể cả Bạch Thuẫn, vẫn chưa bỏ cuộc.
Dù dùng để tái chế hay tiêu hủy, hay sử dụng nó cho riêng mình, các tập đoàn bắt đầu tạo ra nhiều danh tính khác nhau để tiếp cận Lawyer Tuner.
Muốn mượn sức, Lawyer Tuner không bao giờ ló mặt ra.
Có ác ý, Lawyer Tuner sẽ phát một tấm danh thiếp cho họ, sau đó xuất hiện để lừa đảo.
Khuông nhạc trên danh thiếp được gửi đến sai hoàn toàn.
Khi nhập mã vào Lawyer Tuner thất bại, hệ thống sẽ tự động phán định người gõ cửa là đối tượng xâm nhập.
Nhiều đội nhóm lớn của các tập đoàn đều bị hạ nhục bất ngờ bằng những quả bom chết người.
Cho nên định nghĩa chính thức của Lawyer Tuner do chính phủ quy định là “khủng bố cấp A”.
Trong sự truy đuổi giật gân đó, nó vẫn rất vui vẻ lang thang khắp ngõ ngách trong bóng tối với những diện mạo ảo khác nhau, khiến vô số hacker trẻ tôn sùng.
Ninh Chước quen biết với Lawyer Tuner là nhờ anh Phó.
Sau khi anh Phó dẫn Ninh Chước đi, Ninh Chước mới ý thức được đối phương chỉ là nói bông đùa thôi.
Giống như Ninh Chước là người vô gia cư lúc đó, anh Phó cô đơn, lang thang khắp nơi, không có một nơi ở tử tế.
Anh Phó mang Ninh Chước đến khách sạn nghỉ hai ngày, tình trạng sức khỏe của Ninh Chước ngày một tệ hơn, sốt cao đến váng đầu.
Nhưng vết thương trên ngời cậu bé thì rất dễ dàng xử lý.
Nhũng mũi tiêm kéo dài sự sống cậu bé tự tiêm vào người là liều dành cho người lớn.
Theo lời của anh Phó, tiêm nhiều mũi như vậy thì làm sao mà sống nổi?
Ngay lúc đó, anh Phó không có kế sách nào khả thi, đành phải gọi dịch vụ từ Lawyer Tuner, tìm kiếm bác sĩ có tay nghề tốt ở chợ đen.
Trùng hợp thay, Lawyer Tuner, một bệnh nhân mắc bệnh tâm thần phân liệt nặng, vừa xuất hiện nhân cách bảo mẫu, nhìn thấy Ninh Chước yếu ớt, mong manh như vậy liền cảm thấy vô cùng thương xót.
Lawyer Tuner có khả năng xử lý dữ liệu đỉnh cao với độ chính xác tuyệt mỹ mà con người không làm được.
Nếu muốn, nó cũng có thể trở thành bác sĩ giỏi nhất thế giới.
Ninh Chước ở lại chỗ của Lawyer Tuner trong vòng 1 tháng, dần dần lấy lại được mạng sống.
Sau đó, nhân cách bảo mẫu cứu Ninh Chước bị nhóm nhân cách còn lại bỏ phiếu trừng phạt vì nó có ý thức đạo đức lớn như con người, ảnh hưởng đến công việc kinh doanh chung.
May là sự trừng phạt không phải là “xóa sạch” mà chỉ là “giấu đi”.
Nó trở thành một trong những mảnh ghép tính cách như kính vạn hoa trong hệ thống Lawyer Tuner, gần như không có cơ hội xuất hiện trở lại.
Có vẻ như nhờ sự dịu dàng khó tả của nhân cách đó đã khiến cho Lawyer Tuner có ấn tượng tốt với Ninh Chước hơn bất kỳ ai khác.
Ninh Chước thoát khỏi quá khứ, dự định giải thích mục đích của mình.
Tuy nhiên con người hiền lành và lịch sự trước mặt đang bận rộn.
Sau khi chào hỏi ngắn gọn, Lawyer Tuner lịch sự nói: “Tôi đang có khách hàng trực tuyến cần giải quyết gấp. Để anh Ba tiếp đón cậu nhé.”
Lawyer Tuner có 10 nhân cách trung tâm.
Để tiện xưng hô, nó gọi 10 nhân cách này theo thứ tự số đếm.
Ninh Chước biến sắc: “Đừng đổi. Tôi không cần anh ấy.”
Nhưng Lawyer Tuner lịch sự đã dứt khoát rời đi.
Gương mặt tuấn tú của người đàn ông ngay lập tức thay thế bằng một gương mặt khác cười như không cười: “Cậu không muốn tôi à?”
Ninh Chước thẳng thừng nói: “Đúng vậy, không muốn, đổi người đi.”
Lawyer Tuner vừa xuất hiện: “Chỉ có tôi thôi. Không chịu thì cậu đi đi.”
Ninh Chước xoay người rời đi.
Lawyer Tuner: “Được rồi được rồi, đi về đây.”
Ninh Chước vẫn không quay đầu lại.
Lawyer Tuner: “Này, này, này…”
Cơ thể được làm từ vô số mã số liệu đổ sụp xuống đất, sau đó nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt Ninh Chước: “Đã bao lâu không gặp nhau rồi? Lần cuối cùng tôi nhận đơn của cậu là đã 7 tháng, cậu cũng không thèm cảm ơn tôi lấy một câu được à?”
Ninh Chước: “Đừng nói anh muốn chờ tôi cả đời chứ?”
Lawyer Tuner cười lạnh: “Tôi sẽ chờ cậu đến chết để nghe cậu nói cảm ơn.”
Ninh Chước trợn mắt.
Tên điên này lúc nào cũng nói chuyện bằng cái giọng đó.
Anh Ba là nhân cách thường được nhân cách bảo mẫu chăm sóc, tuổi cũng ngang ngửa năm Ninh Chước 13 tuổi.
Có lẽ vì khi đó Ninh Chước hôn mê đã cướp đi sự yêu thương, quan tâm, chăm sóc của nhân cách bảo mẫu nên tính tình anh Ba vô cùng nhỏ mọn, lúc nào cũng thích gây sự với Ninh Chước.
Trước đây, anh Phó còn thấy những cuộc đốp chát giữa hai người là những lời tán tỉnh đáng yêu và ngọt ngào, còn cố ý ghép đôi hai bọn họ với nhau.
Dù sao đi nữa, Lawyer Tuner cũng là bạn của anh Phó.
Phù sa không chảy ruộng ngoài*.
*Thành ngữ: những điều tốt đẹp không để dành cho người khác được, phải giữ cho bản thân và những người máu mủ ruột thịt.
Rốt cuộc người này lại phán một câu xanh rờn: “Sao mà tôi ở với Ninh Chước được? Tôi là cha cậu ta đó.”
Cãi nhau xong, quay về vấn đề chính.
Lawyer Tuner nhận tiền từ Ninh Chước, thờ ơ không thèm đếm, chỉ lười biếng chống cằm hỏi: “Làm gì?”
Ninh Chước đưa cho đối phương một cái đĩa: “Chiếu video này trên tất cả màn hình công cộng trong thành phố.”
Lawyer Tuner: “Bao lâu?”
Ninh Chước: “45 giây?”
Lawyer Tuner: “Cậu có biết ở Ngân Chùy có tới hàng vạn màn hình chiếu không?”
Ninh Chước: “Biết.”
Lawyer Tuner: “À thôi được rồi. Như bình thường, giảm giá cho cậu 20%.”
Ninh Chước: “Đã gửi tiền cho anh rồi.”
Lawyer Tuner lướt ngón tay trên cái hộp đựng đĩa: “Khi nào chiếu?”
Ninh Chước: “1 tiếng sau.”
Lawyer Tuner không có dị nghị gì: “Phải làm thật sạch sẽ?”
Ý là hỏi có cần phải vu oan cho người khác, xáo trộn thông tin hay không.
Nếu cần thì sẽ có mức giá khác.
“Làm.”
Ninh Chước suy nghĩ một chút, một giây sau lại nói: “… Không cần.”
Sau khi suy nghĩ một chốc, anh chậm rãi nói: “Tôi muốn video này khi chính phủ điều tra ra nguồn gửi thì đó phải là từ dữ liệu nội bộ của Thiện Phi Bạch ở Bàn Kiều.”
“… Chết tiệt. Cậu ác thật đó.”
Vì tính chất công việc nên Lawyer Tuner nghe ngóng thông tin khắp mọi nơi, cũng biết được vô số ân oán tình thù ở trong thành phố.
Anh Ba cảm thán: “Cậu hận thằng nhóc đó dữ vậy sao?”
Ninh Chước im lặng.
Một lúc lâu sau, Ninh Chước nói: “Ai mà chẳng biết tôi và thằng nhóc đó đối chọi với nhau. Bàn Kiều đã đắc tội Bạch Thuẫn, đối phó với Bàn Kiều nhiều năm như vậy, hiển nhiên tôi cũng sẽ nhận được sự tín nhiệm từ Bạch Thuẫn. Tôi muốn có sự tín nhiệm đó.”
“Và…” Ninh Chước nhẹ nhàng nói: “Năm xưa cậu ta một bước thành danh không phải là vì đã trèo lên người của tôi sao?”