Gương mặt Đường Tâm Lạc không thể nghi ngờ là vô cùng xinh đẹp.
Nhưng mà chỉ vì Đường gia chỉ có mỗi đứa con gái là Đường Tâm Lạc.
Vì để cho Đường gia có người nối nghiệp, từ nhỏ bà Đường đã bắt Đường Tâm Lạc mặc những trang phục cứng ngắc.
Hy vọng sau này lớn lên, con gái sẽ trở thành nữ cường nhân gánh vác Đường thị.
Chỉ tiếc, phía trên có một bà Đường ưu việt, cho dù bắt Đường Tâm Lạc mặc những bộ đồ già dặn hơn cũng không thể khiến cô mạnh mẽ hơn.
Lần lột xác chân chính, ngược lại là sau khi bà Đường qua đời.
Lục Dục Thần gỡ mắt ính cô xuống.
Liếc mắt lập tức nhận ra đôi mắt đào hoa xinh đẹp, hợp với gương mặt xinh xắn, thích hợp với lối trang điểm tinh xảo.
Mặc dù chỉ trang điểm hẹ nhưng cũng không giấu được vẻ đẹp của cô.
Khi chuyên gia trang điểm tô son đỏ cho cô, mặc vào bộ lễ phục màu đỏ, uốn tóc lên thì mỗi cái nhấc tay đều quyến rũ không tưởng.
Lục Dục Thần lần đầu tiên gặp đôi môi đỏ mọng như vậy, tim lập tức lạc nhịp.
Lúc ấy bỗng dưng phản ứng lên, chỉ muốn đè cô xuống triền miên.
Ban đầu không muốn đưa cô đi dự tiệc với mình.
Anh sớm biết, Lục phu nhân của anh xinh đẹp không tả được.
Nếu không phải như vậy, cũng không đến nổi lần đầu gặp cô lập tức muốn cô sinh người thừa kế.
Ánh mắt của Đường gia thật kém.
Lục Kình Hạo là mù.
Chỉ có Lục Dục Thần anh biết thế nào là ngọc thô chưa mài dũa.
Giờ phút này, Đường Tâm Lạc đứng cạnh Lục Dục Thần, bất luận là vẻ bề ngoài hay cử chỉ đều xứng đôi với Lục gia lạnh lùng cao quý.
Cách đó không xa, Kiều Mạc Hàn lắc ly rượu, ánh mát nghiền ngẫm.
"Ánh mắt lần này của Lục Dục Thần không tệ.
""Gì mà không tệ! " Kiều Nhân Nhân không vui cau mày: "Yêu tinh! Đàn ông như các anh chỉ thích hồ ly tinh như vậy.
Em nói này, khí chất của Cố Huyên tốt hơn nhiều.
"Kiều Mạc Hàn cười một tiếng, không hề phản bác lời của em gái.
Chẳng qua là, em gái ngốc của anh không hiểu.
Khi một người phụ nữ không có dung mạo mới cần nói tới khí chất.
Nhưng mà, người như vậy, thường không biết cái gì là khí chất vô hình.
Bạch Liên Hoa và hoa hồng đã, rốt cuộc ai đẹp, đều không có ý kiến.
Điều cần nói duy nhất là, người đàn ông kia yêu ai.
Cho nên! Kiều Mạc Hàn uống cạn ly, ánh mắt phượng liếc về người bạn thân bên đó.
Không biết lần này, Lục Dục Thần có còn nhớ thương Bạch Liên Hoa không?Hay là đổi khẩu vị, quay qua yêu hoa hồng đỏ đáng yêu bên kia?Anh thật sự không đợi được muốn xem màn kịch hay này.
____Lúc này, trong phòng dạ tiệc có rất nhiều người nhận ra Đường Tâm Lạc.
Tất cả đều là những khách có qua lại với Đường, cho dù không biết, chỉ cần nhắc tới danh phận vợ trước của Lục thiếu thì ai cũng biết.
Trong thành phố A có lời đồn, vị thiên kim Đường gia, cuộc sống không đoan chính nên mới bị Lục thiếu gia đuổi khỏi cửa.
Chẳng qua không ai nghĩ tới, thiên kim Đường gia ngày trước nhìn ngốc nghếch trước kia, sau khi tháo mắt kính lại đẹp như vậy.
Hơn nữa, lúc này mới biết lợi hại như thế nào, cô lại trèo lên được Lục gia.
Nếu so sánh với Lục thiếu gia, Lục gia chẳng những có thân phận cao hơn, mà còn là gia thế, địa vị, năng lực, dáng vẻ đều hơn Lục Kình Hạo kia nhiều.
Mọi người kinh ngạc, hoàn toàn thay đổi cái nhìn với Đường Tâm Lạc kia.
Còn dòng thứ Lục gia đắc tội với Đường Tâm Lạc, chỉ đành yên lặng thắp nhang cho họ.
Đắc tội với ai không đắc tội, lại đắc tội với người phụ nữ của gia chủ.
Xem ra rất nhanh thôi, lãnh đạo của tập đoàn chi nhánh của Lục gia sẽ thay đổi.
.
Danh Sách Chương: