Ngày thứ hai, Bạch Vũ gọi điện cho Đường Tâm Lạc.Âm thanh của Bạch Vũ, lãnh đạm đến nổi làm cho người khác cảm thấy bất an.“Đường tiểu thư, tôi hỏi cô một lần nữa.
Cô thật sự muốn hủy bỏ đơn ly hôn này sao?”Đường Tâm Lạc nghe Bạch Vũ nói, tâm không khỏi xiết chặt.Cô yên lăng hít vào một hơi, không biết mình đang sợ cái gì, nhỏ giọng nói:“Thật xin lỗi luật sư Bạch, tôi biết anh đã chuẩn bị xong, nhưng mà...”“Đường tiểu thư----” Đường Tâm Lạc có thể nghe ra Bạch Vũ đang cắn răng nói chuyện:“Nếu cô đã quyết định như vậy, tôi cũng không còn gì để nói.
Nhưng mà, cô nhớ kỹ quyết định hôm nay của mình, hi vọng tương lai đừng hối hận.”Đường Tâm Lạc còn chưa kịp trả lời, liền nghe một cái rụp.Cúp máy...Sao lại cúp máy rồi.Xem ra Bạch Vũ rất giận.Đường Tâm Lạc cảm thấy có lỗi với Bạch Vũ, vì chuyện này, cô biết anh tốn rất nhiều thời gian cùng công sức để chuẩn bị.Bởi vì luật sư của đối phương là Phạm Tần Nghị, mà phía sau Phạm Tần Nghị là Lục gia, nên Bạch Vũ rất coi trọng vụ ly hôn này.Nhưng mà...Haizzz.Cô thở dài, suy cho cùng thì Bạch Vũ cũng là do người quen giới thiệu.Hủy đơn ly hôn, cũng nên nói một tiếng với Diana.Đường Tâm Lạc gọi điện, nói rõ cho Diana nghe.“Phốc, chị còn tưởng chuyện gì lớn..hóa ra là như vậy.
Em yên tâm, không cần áy náy, tên Bạch Vũ là người như vậy á, chị đoán 80% anh ta thuộc chòm sao xử nữ, nên mới xoi mói, nghiêm túc cứng ngắc như vậy.”Trong điện thoại, giọng của Diana rất bình thường.Cái này làm Đường Tâm Lạc nhẹ nhàng thở ra.Chẳng qua một giây sau, cô liền nghe Diana thay đổi giọng.“Chẳng qua...Tâm Lạc, em quyết định tha cho chồng của em rồi à? Cái cô Cố Huyên Nhi, bị anh ta vụng trộm nuôi ở M quốc, em không so đo sao?”Đường Tâm Lạc nhẹ nhàng cười khổ một tiếng:“Thì cũng có chút chút ăn dấm...Nhưng mà, Diana, cô ta là ân nhân cứu mạng của chồng em.
Có thể nói, không có cô ta, thì không có chồng em...”Đường Tâm Lạc tóm tắt lại chuyện của Cố Huyên Nhi và Lục Dục Thần cho Diana biết.“Bây giờ còn có chuyện cẩu huyết như vậy sao...Khó trách chồng của em lại muốn chữa bệnh cho cô ra.”“Bất quá, nếu như Lục Dục Thần không quan tâm cô ta thì em mới lo lắng.
Anh ta đối tốt với đối phương như vậy, cũng chứng minh, Dục Thần rất có trách nhiệm, có bản lĩnh đàn ông không phải sao? Hơn nữa...Trước đó do em suy nghĩ nhiều, giờ nghĩ kỹ lại, một người có yêu mình thật tâm hay không, thì bản thân vẫn có thể cảm nhận được.”Cô tỉnh táo lại, cẩn thận nghĩ lại chuyện quá khứ.Lục Dục Thần cưng chiều cô, muốn giữ lấy cô, ghen khi thấy cô tiếp xúc với người khác.Những chuyện này, đều chân thật như vậy.
Tình cảm như vậy, không thể là giả được.“Được thôi, chị sẽ tôn trọng quyết định của em.” So với Bạch Vũ, thái độ của Diana nhẹ nhàng hơn rất nhiều.“Chẳng qua Tâm Lạc à, cho dù chồng của em không thích cái cô Cố Huyên Nhi kia, nhưng cô ta cũng không phải dạng vừa.
Lần trước ở bệnh viện, ánh mắt của cô ta nhìn chồng em, có thể thấy cô ta là người có dã tâm rất lớn.
Bây giờ cô ta đã trở về thành phố A, em không sợ cô ta và chồng em xảy ra chuyện gì sao?”Đường Tâm Lạc nghe vậy, cười:“Nếu xảy ra chuyện gì thì đã sớm xảy ra rồi.
Hơn nữa, Dục Thần đã xuất ngoại, đi cũng một thời gian.
Lần này Cố Huyên Nhi trở về, thật đúng là không may mắn, vồ hụt.”.
Danh Sách Chương: