Mục lục
Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: @Hly0208

Beta: @Aki Re

Bầu không khí trầm mặc mười phần xấu hổ.

Tóc Quý Bắc Lưu còn đang nhỏ nước, mắt hắn chớp một chút, bọt nước dính trên lông mi cũng rơi xuống, hắn yên lặng nhìn cô, tuy rằng không nói, lại quỷ dị khiến người ta cảm thấy hắn thật đáng thương.

Càng đáng nói hơn là dược hiệu trong thân thể hắn vẫn còn.

Tô Mộc nhìn hắn như vậy, cắn răng một cái, dậm chân, "Phục vụ, lấy nước đá đến đây!"

Người phục vụ vốn tránh ở một bên vội nghe lời đem nước đá bưng tới.

Tô Mộc cầm cái ly, lại nắm tay Quý Bắc Lưu lên, cảm nhận được độ ấm không bình thường trên người hắn, cô đem cái ly nhét vào trong tay hắn, "Anh nhớ kỹ cho tôi, sau này lại trúng loại thuốc linh tinh này, đừng có chơi loại kịch bản tổng tài cẩu huyết này, nếu trúng thuốc, vậy thì nên đến bệnh viện, tùy tiện kéo một nữ nhân trên đường, nói muốn mua một đêm của cô ấ, kéo được một cô gái đang hoàng còn được, lỡ kéo đến một kẻ thân thể không khỏe mạnh, tôi xem sau này anh hối hận như thế nào?"

"Ừm......" Quý Bắc Lưu ngoan ngoãn lên tiếng đáp ứng, sau đó lại ngoan ngoãn uống nước.

Quý đại tổng tài chưa bao giờ lộ ra bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời như vậy, hiện tại lệ khí cùng táo bạo trên người hắn đều biến mất, thật đúng là có chút đáng yêu.

Tô Mộc đương nhiên biết thân thể hắn không thoải mái, cô nhấp môi, không hiểu ngày thường người nam nhân này nhìn rất bình thường, tại sao khi đến thời điểm ngớ ngẩn lại ngốc so với ai khác đều lợi hại hơn, cô hỏi: "Anh gọi điện thoại cho bạn anh để hắn đưa anh đi bệnh viện đi."

"Không cần gọi điện thoại! Để tôi đưa!" Lương Lương không biết từ góc nào chạy ra, hắn hướng về phía Tô Mộc xấu hổ cười, "Tô tiểu thư, chào cô, tôi là cháu trai bên nhà ngoại của vị tiên sinh này, để tôi dẫn hắn đi bệnh viện là được rồi."

Quý Bắc Lưu xem hắn, dùng ánh mắt hỏi: Chú như thế nào lại chạy tới đây?

Lương Lương đồng dạng nhìn Quý Bắc Lưu, dùng ánh mắt trả lời: Thực rõ ràng, kế hoạch của cậu không thành công, cháu đương nhiên phải ra tới.

Nhìn hai đại nam nhân mắt đi mày lại, Tô Mộc thật là không nhìn nổi, cô lên tiếng đánh gãy, "Vậy các người đi nhanh đi."

"Đúng đúng đúng, Tô tiểu thư, ngại quá, quấy rầy cô rồi." Lương Lương sợ lại mất mặt, vội kéo Quý Bắc Lưu có năng lực phản kháng yếu bớt đi rất nhiều đi.

Quý Bắc Lưu lưu luyến bước đi, chờ mong Tô Mộc có thể giữ hắn lại, nhưng Tô Mộc không động một chút, thậm chí mí mắt đều không nháy một chút, chỉ nhìn hắn thất tha thất thểu thất vọng rời đi.

Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Tiểu Hung thật là xấu (???)】

Gió thổi trứng trứng lạnh:【 Thật là xấu! 】

Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu:【 Siêu cấp hư! 】

Nhị mao:【 Siêu cấp vô địch hư! 】

......

Tô Mộc nhìn, mặt mày nhảy dựng, cô một lần nữa ngồi lên ghế, ôm cánh tay, chậm rì rì nói: "Chính vì hắn, ta mới bị tai nạn xe, ta không giữ lại hắn thì thế nào? Các ngươi chẳng lẽ muốn ta hiến thân? Này, trước khi ta tới thế giới này, đâu có nói ta phải sắm vai nhân vật, chơi cốt truyện kiểu tổng tài."

Tựa như nữ chủ trong tổng tài văn, sau một đêm quan hệ, lưu lại một ngàn đồng tiền, nói là lão tử mua hắn, cô lại chạy lấy người, chờ sau vài năm, mang theo con trai thiên tài trở về, cùng tổng tài nối lại tiền duyên xưa......

Tô Mộc rùng mình một cái, tưởng tượng đến loại cốt truyện này, cô liền không khỏi nổi da gà.

Tóm lại, cô mặc kệ tên Quý Bắc Lưu này muốn giở trò gì, cô không đi tìm hắn đâm một nhát thì thôi, ngược lại hắn lại chạy tới trước mặt cô, nếu là lại có lần sau...... Cô sẽ không khách khí với hắn như bây giờ đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK