Không nên xin sự giúp đỡ từ số 38 mới đúng.
Mà Hứa Tố cũng không nói lời nào, vẫn an tĩnh như vậy, đồng tử thâm sắc kia của hắn giống như đêm tối yên lặng và thần bí, bên trong lộ ra tia sáng làm người ta không lường ra được, chỉ cần lẳng lặng đánh giá mà tựa hồ như muốn nhìn đến tận trong lòng người.
Tô Mộc luống cuống, cô xúc động chạy trối chết, nhưng mà hiện tại cô còn đang ở trên phi cơ, cũng không còn chỗ nào để trốn, cô giống như là đang bị nhốt ở trong một cái lưới, nhưng chờ cô phát giác chính mình bị nhốt, không khí chung quanh đã tràn ngập hơi thở của Hứa Tố.
Trong mắt Hứa Tố đã nhìn ra cô đang khủng hoảng, hắn chỉ nói một không nói hai, cũng là người quyết đoán, hắn sẽ không làm ra quyết định có chủ ý gì, nói cái gì mà sẽ cho cô thời gian suy xét, cho nên, hắn cũng chỉ có thể bắt lấy cổ tay cô, dùng ngữ khí chân thật đáng tin nói: "Tô Mộc, ta hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, thứ nhất, ngươi chủ động lựa chọn trở thành nữ nhân của ta, thứ hai, ngươi bị bắt lựa chọn trở thành nữ nhân của ta."
Tô Mộc: "......"
Đại thúc, hai lựa chọn này có cái gì khác nhau sao!?
Hai mắt hắn híp lại, chợt, hắn kêu: "Mộc Mộc."
Thân mình Tô Mộc hơi run lên một chút, cả người nổi lên một tầng da gà.
"Ngươi từ nhỏ đã lớn lên ở bên ta, cho nên ngươi hẳn đã minh bạch, ta muốn đồ vật gì liền sẽ không từ thủ đoạn đoạt lấy." Cũng có thể nói Hứa Tố trước nay đều sẽ không đi suy xét cảm thụ của những người khác, đối với hắn mà nói, trên thế giới này con người chỉ chia làm hai loại, một loại là người râu ria, một loại là người được cho phép vào phạm vi riêng tư của hắn, mà Tô Mộc hiện tại chính là thuộc loại người vế sau.
Tô Mộc theo bản năng rụt rụt thân mình lại, nhưng cô cứ rụt một phân, Hứa Tố liền sẽ tới gần cô một phân, cuối cùng cô cũng chỉ có thể tựa lưng vào ghế ngồi, lúng túng nhỏ giọng nói: "Con không phục...... Mọi chuyện đều do người định đoạt, con không có quyền phản kháng......"
"Quyền phản kháng?" Hứa Tố khóe môi vừa động, cười như không cười, "Lưu lại bên người ta, trở thành nữ nhân của ta, ta sẽ làm ngươi trở thành người có quyền phản kháng lớn nhất trên thế giới này."
"Con đây hiện tại liền cự tuyệt......"
"Mộc Mộc." Hứa Tố một tay xoa gương mặt cô, hắn hơi hơi cúi đầu, khoảng cách gần gũi đến mức có thể cảm nhận được hô hấp dồn dập của cô, hắn thấp giọng nói: "Ta có thể vô điều kiện nuông chiều ngươi, nhưng nó chỉ được thành lập trên tiên đề người đã chấp nhận ta, ngươi đã ở bên người ta mười năm, thời gian còn lại tiếp tục lưu lại bên người ta, cũng không phải không thể, không phải sao?"
Tô Mộc chớp chớp mắt, dùng ngữ khí yếu ớt thương lượng nói: "Thúc, thúc thúc...... Nếu không chúng ta vẫn nên thận trọng suy xét đi?"
"Suy xét?" Khoé môi Hứa Tố chậm rãi gợi lên một độ cong, hắn lấy di động ra, trên màn hình di động truyền phát một đoạn hình ảnh, là một bé gái gục đầu trên bàn như đã ngủ rồi, nhưng tay cô bé lại cầm tôm hùm đất trên bàn ăn đến bẹp bẹp miệng trông rất vui vẻ, hắn nhẹ nhàng hỏi: "Yêu cầu suy xét sao?"
Thần kinh Tô Mộc căng chặt, lập tức duỗi tay muốn đoạt lấy, nhưng thực mau, hai tay cô đều bị hắn dùng một tay trói buộc, cô giận, "Người gạt con! Người rõ ràng nói không có chụp ảnh!"
"Ta chính xác không có chụp ảnh, chẳng qua giống như đang quay lại thôi." Hứa Tố cất di động, đầu của hắn thấp xuống một phân, chỉ cần thoáng cúi một chút, môi bọn họ liền có thể đụng phải.
Tô Mộc cắn răng, "Người đê tiện!"
"Ta nói rồi, vì muốn đạt được mục đích, ta có thể không từ thủ đoạn." Khoé miệng nhợt nhạt lạnh băng của hắn xẹt qua một đạo đường cong, thần sắc lười biếng, đáy mắt sâu đối với người khác tỏ ra sự khinh miệt, đương nhiên, cô là ngoại lệ, "Mộc Mộc, đối với nam nhân không đáng giá để nhắc tới nên từ bỏ, chỉ có ta mới thích hợp nhất, cũng là nam nhân có thể bảo hộ ngươi."
Khi hắn hôn lên môi cô, lời nói dư lại tới âm cuối, đã biến mất ở giữa sự gắn bó răng môi.
Nam nhân hôn nhiệt liệt bá đạo, càng quan trọng hơn là, hương vị thành thục kia khiến người ý loạn thần mê.
Tô Mộc không thể chống đỡ được, sâu đến mức không rảnh lo chính mình đang phát sóng trực tiếp cho người ta xem cô hôn môi, khi đầu lưỡi Hứa Tố cạy khớp hàm cô ra, tiến thêm một bước công thành đoạt đất là lúc trong đầu cô cũng đã nổ tung như pháo hoa.
"Số 38...... Vai ác đại thúc làm ra việc quá xấu hổ, nhiệm vụ của ta làm sao bây giờ?"
"Ngươi không cảm thấy ngươi đem nhân vật phản diện bắt lấy, hỗ trợ nhiệm vụ CP sẽ càng thêm thuận lợi sao?"
"Giống như...... Cũng là nga."
"Huống chi người xem đều muốn nhìn ngươi cùng vai ác đại thúc yêu đương, ngươi cùng đại thúc đạt thành kết cục HE, cũng có thể đạt được tích phân tương ứng, khi ngươi ở nhiệm vụ tiếp theo, ngươi cũng có thể đổi lấy một cái bổ trợ hữu dụng."
Lời khuyên này thật hữu ích.
Quan trọng hơn là, Tô Mộc hoàn toàn đấu không lại người nam nhân này.
Trong chớp mắt đầu óc trở nên thông suốt, Tô Mộc phục hồi tinh thần lại, cô bắt đầu đáp lại nụ hôn này, hơn nữa tay chân cũng hướng lên trên người Hứa Tố, Hứa Tố hơi hơi nhướng mày, ôm lấy eo cô đem cô ấn sâu vào trong lòng ngực chính mình.
Nụ hôn kịch liệt ngoài ý muốn sau khi kết thúc, Tô Mộc bắt lấy cà vạt của nam nhân, cô nâng khuôn mặt đỏ lên, thở hổn hển nói: "Được thôi, sau khi con và người ở bên nhau, trong mắt người chỉ có thể có con, không cho phép xem mặt nữ nhân khác."
Đặc biệt, cô còn phải bảo vệ Tô Diệp.
Môi mỏng Hứa Tố khẽ nhếch, chỉ nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, "Không chỉ là nữ nhân, nam nhân ta cũng không xem."
Dứt lời, một nụ hôn lại rơi xuống.