Mục lục
Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Aki Re

Phương Nính mang theo một thân bị thương trở về.

Lúc đó Tô Mộc vừa ra khỏi phòng mình, muốn đi tìm Hứa Tố, lại thấy được khuôn mặt bị thương đầy vết máu của Phương Nính.

Phương Nính lại tựa hồ không để ý chính mình bị thương, hắn đi đến trước người Tô Mộc, thần khí mười phần nói: "Đâm cậu bị thương là đối thủ ở căn cứ trường xà của Đường Như Nhất phái tới, tôi đã đi đánh mấy người kia rồi, không cần cảm tạ tôi, lấy thân báo đáp là được rồi."

"Cậu điên rồi!?" Tô Mộc mất khống chế nói: " Bởi vì chuyện này, cậu lại làm cho chính mình toàn thân đều là vết thương?"

"Vết sẹo là tượng trưng cho vinh dự của nam nhân, cậu biết không?" Phương Nính không thèm để ý hừ một tiếng.

Tô Mộc mất khống chế nói, "Cậu vô duyên vô cớ mất tích vài ngày, cậu có biết hay không, tôi cho rằng cậu đã xảy ra chuyện gì?"

Tuy nói cô chưa bao giờ cảm thấy Phương Nính phù hợp với người anh trai tiêu chuẩn của mình, nhưng sống cùng nhau từ "Nhỏ đến lớn" tình nghĩa vẫn phải có, ít nhất nếu Phương Nính thật sự có xảy ra chuyện gì, cô cũng vẫn phải vì hắn mà buồn một chút.

"Kia còn không phải bởi vì cậu không biết tự lượng sức mình chạy đi cứu người?" Phương Nính giơ tay vỗ vỗ đỉnh đầu Tô Mộc, nhếch miệng cười, "Hiện tại cậu đã biết, có tôi che chở cậu, ai dám khi dễ cậu tôi liền giúp cậu tìm, nam nhân tốt giống tôi như vậy, cậu phải hảo hảo bắt lấy."

Thanh âm số 38 lặng lẽ truyền đến, "Làm sao bây giờ, chỉnh hình xong thế nào trúng đúng điểm dễ thương nha, ai, rốt cuộc đây là đang tuyển thúc thúc, hay vẫn là tuyển anh trai...... Thật khiến người ta rối rắm nha."

Tô Mộc trầm mặc trong chốc lát, "Ta mang ngươi đi bệnh viện."

"Thân thể tôi cứng rắn lắm......"

"Câm miệng!"

"Nga......"

Cứ như vậy, Tô Mộc mang theo Phương tiểu bá vương nghe lời đi bệnh viện chữa thương, khi trở lại Hứa gia, cô vào trong phòng mình.

Chờ tới nửa đêm, cô ngồi ở trên giường cắn móng tay ngón cái nói: "Số 38, ngươi nói...... Cốt truyện có phải hay không sẽ đưa ta đi đến kết cục anh trai gả cho ta nha?"

"Như thế nào? Ngươi đối với Phương Nính động tâm?"

"Chính là cảm thấy...... Cảm giác cũng không tệ lắm, huống chi......" Tô Mộc nắm tay, "Ta vốn dĩ chính là huynh khống nha, cẩn thận ngẫm lại, Phương Nính muốn giàu có giàu, muốn giá trị nhan sắc liền có giá trị nhan sắc, trừ bỏ tuổi so với ta lớn hơn không được bao nhiêu, ta không có cảm thấy bất mãn gì."

Số 38 nghe những lời này cảm thấy như thế nào giống như có chút quen thuộc.

"Ân, cứ vui sướng quyết định như vậy đi, ta sẽ không đi lộ tuyến công lược nhân vật phản diện, ta còn phải đi lộ tuyến gả cho anh trai ta!" Tô Mộc nghĩ kỹ hết thảy, liền chuẩn bị hoàn hảo xuống giường tắt đèn đi ngủ, nhưng vào lúc này, cửa phòng cô bị gõ vang lên.

Hơn phân nửa người sẽ gõ cửa phòng cô, trừ Tiểu Diệp Tử cũng sẽ không còn ai khác, Tô Mộc đi qua mở cửa, khi nhìn người đứng bên ngoài, gương mặt tươi cười của cô nhanh chóng cứng lại.

Hứa Tố dùng một loại ngữ khí rõ ràng không phải thương lượng nói: "Cùng đi với ta."

"Đã trễ thế này...... Đi chỗ nào?" Tô Mộc cảnh giác tránh ở phía sau cửa, không dám ra.

"Đi xem pháo hoa."

"Ân???" Tô Mộc vẻ mặt mờ mịt.

Hứa Tố cũng đã mất đi kiên nhẫn, liền bắt lấy bên tay không bị thương của cô kéo ra, bởi vì quán tính, Tô Mộc đụng phải ngực hắn, còn không có kịp sờ cái mũi của mình, liền nghe được thanh âm nam nhân từ đỉnh đầu vang lên, "Muốn tự mình đi, hay vẫn muốn ta ôm ngươi đi."

"Con......Tự mình đi." Suy xét đến quân địch cùng quân ta chênh lệch quá xa, mà cô còn không có tích cóp đủ tích phân để mở thương thành, Tô Mộc chỉ có thể lựa chọn bị người trước mặt bắt đi.

Phòng phát sóng trực tiếp sớm đã bị mở ra, mà tiểu hào số 38 "Phiệt tàn hỏa by ái" đã ở phòng phát sóng trực tiếp mang theo tiết tấu, 【 Ai nha, không biết thúc thúc mang Tiểu Hung đi ra ngoài làm gì? Chẳng lẽ là......】

Thiên sứ rơi xuống thành phân:【 Đêm đen gió lớn, nhất thụ lê hoa áp hải đường*! 】

[*] "Nhất thụ lê hoa áp hải đường" là một câu thơ trong bài "Nhất thụ lê hoa" của Tô Đông Pha, nguyên văn như sau:

"Thập bát tân nương, bát thập lang,

Thương thương bạch phát đối hồng trang.

Uyên ương bị lí thành song dạ,

Nhất thụ lê hoa áp hải đường."

Nghĩa là:

"Tân nương mười tám, chồng tám mươi

Tóc bạc sương pha kề má hồng

Chăn gấm uyên ương một đêm ấy

Một nhánh hoa lê áp hải đường."

Bài thơ trên là của Tô Đông Pha làm để nói đùa Trương Tiên lấy vợ trẻ. Trương Tiên đã 80 tuổi, lấy một người thiếp 18 tuổi. "Lê hoa" là chỉ Trương Tiên, "hải đường" là chỉ thiếu phụ 18 tuổi, mà chữ "áp" ở đây rất hay, rất đắt! Áp là đè lên, áp cũng là áp đảo, vượt trội hơn hẳn. =)))) (nguồn chương 1.1 Truyện: Nhất Thụ Lê Hoa Áp Hải Đường)

Nhị mao:【 Bầu trời là giường! Bên này thì lật bên kia thì lắc! 】

Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Gâu gâu gâu gâu ~(? ̄?? ̄??)~】

......

Tô Mộc: "......"

Ngoài dự đoán chính là, đi theo sau Hứa Tố chỉ thấy nơi này có một chiếc phi cơ trực thăng đang đậu, Tô Mộc nói không rõ cảm thấy có phải hay không có cái gì không ổn, tóm lại khi Hứa Tố liếc ánh mắt nhàn nhạt nhìn phía sau một cái, cô liền lúng túng không dám nói gì chỉ cúi đầu ngoan ngoãn đi tới ngồi ở bên người Hứa Tố.

Không lâu sau phi cơ cất cánh.

Tô Mộc chịu đựng không nổi bầu không khí an tĩnh quá mức, sau một lúc lâu, cô thật cẩn thận hỏi: "Thúc thúc...... Chúng ta đây là muốn đi đâu xem pháo hoa?"

Lên trời cao xem pháo hoa vẫn là lần đầu tiên nghe nói!?

"Nhanh." Hứa Tố lãnh đạm trả lời hai chữ, lại hỏi:

"Vết thương thế nào?"

"Vẫn tốt......"

"Ân."

Nhất thời, hai người lại không nói gì nữa.

Tô Mộc cũng không biết phi cơ bay bao nhiêu lâu, cô đang nhìn đông ngó tây, tự hỏi Hứa Tố bắn pháo hoa loại gì, chợt liền nghe thấy một tiếng "Phanh" kịch liệt, cô bị dọa đến mức co rúm lại một chút, nam nhân bên cạnh cũng đã tự nhiên ôm lấy bả vai cô, ánh lửa từ dưới lên trên lan tràn ra, Tô Mộc lúc này mới xuyên thấu qua cửa sổ phát hiện ra, động tĩnh là từ dưới mặt đất truyền tới.

Bởi vì kịch liệt nổ mạnh, tất cả khu vực này đều bị thiêu đốt.

"Cái này thị trấn nơi cư trú của căn cứ trường xà."

Tô Mộc ngước mắt nhìn hắn, ánh lửa phản chiếu lên sườn mặt Hứa Tố, sự hoảng hốt làm ánh mắt lạnh băng của hắn từ trước đến nay cũng nhu hoà đi rất nhiều.

Ánh mắt Hứa Tố dừng ở trên mặt cô, hắn giống như không biết có chuyện gì phát sinh, thong dong nói: "Trận pháo hoa này, ngươi thích sao?"

Tâm cô bỗng nhiên nhảy lợi hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK