Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 187

Tiền Cẩm Lâm vừa nghe đến câu “có cách”, bèn nóng lòng nhìn về phía Tiết Thiên Linh.

Ngay cả Vương Uyên Bác cũng kinh ngạc vô cùng.

Theo năm mươi năm kinh nghiệm hành nghề y của ông ta, tuyệt đối không còn cách chữa trị gì cho tình trạng này nữa.

Ông ta cũng muốn nghe xem, Tiết Thiên Linh có thể đưa ra cách gì.

“Về bệnh tình của đứa trẻ, phù phổi là bệnh lý có thể hồi phục, nhưng tình trạng teo não và chết não là tình trạng không kiểm soát được. Tôi từng thử một lần, cần kết hợp với một loại thực vật quý hiếm mới thực hiện được”.

Đoạn, Tiết Thiên Linh nhìn sang Trần Thiên Hạo rồi nói.

“Khi ngài trúng độc vào ba năm trước, sau cùng tôi đã phải dùng cách này mới có thể cứu sống ngài”.

Câu nói này khiến hai người còn lại đều hơi ngơ ngác.

Nhưng Trần Thiên Hạo thì hiểu rõ ý của Tiết Thiên Linh.

“Nhân sâm nghìn năm?”

Anh buột miệng nói.

Tiết Thiên Linh gật đầu.

“Gì cơ?”

Tiền Cẩm Lâm nghe đến cái tên này bèn há hốc mồm kinh ngạc.

Nhân sâm nghìn năm là loại thực vật quý hiếm chỉ có trong truyền thuyết.

Biết tìm ở đâu kia chứ?

Vương Uyên Bác cũng rất ngạc nhiên.

Ông ta biết rất rõ về dược liệu.

Nhân sâm mà giới y học thường sử dụng hiện nay, ngay cả loại quá một trăm năm còn chẳng có, huống chi là nghìn năm.

Có điều…

Vương Uyên Bác hơi do dự, nhìn sang Tiết Thiên Linh.

Sau đó ông ta thẳng thắn tiết lộ.

“Tôi vừa nhận được tin này, không biết có được hay không”.

“Tin gì vậy?”

Như nắm được cọng rơm cứu mạng, Tiền Cẩm Lâm vội vã cất tiếng hỏi.

“Mấy ngày trước, ông cụ nhà họ Tôn đã dưỡng bệnh ở bệnh viện chúng tôi, gia chủ nhà họ Tôn đã tìm được một củ nhân sâm ít nhất vài trăm năm tuổi”.

Vương Uyên Bác nghĩ một lúc rồi nói.

“Mấy trăm năm, cũng có thể thử”.

Tiết Thiên Linh gật đầu đáp.

“Được, chúng ta đến nhà họ Tôn xem sao”.

Nói xong, Trần Thiên Hạo đi thẳng ra thang máy.

Tiền Cẩm Lâm lập tức đi theo.

Vương Uyên Bác nhìn Tiết Thiên Linh với vẻ mặt nịnh nọt, bắt đầu hỏi đủ vấn đề.

Cuối cùng, mọi mong muốn thảo luận của ông ta đều bị một câu nói của Tiết Thiên Linh làm cho bay biến sạch.

“Đừng nói nữa, anh mau đi kiểm tra đi. Bây giờ có khi anh vẫn còn tỷ lệ sống trong hơn năm năm nữa đấy”.

Vương Uyên Bác không dám chần chừ nữa, lập tức đi làm kiểm tra trong bệnh viện. Sau một buổi kiểm tra chi tiết quả nhiên, ông ta đã được chẩn đoán ung thư gan thời kỳ đầu.

Đây là điều mà buổi kiểm tra sức khoẻ ba tháng trước đã không phát hiện ra.

Ngay lập tức, ông ta lại càng thêm phần ngưỡng mộ Tiết Thiên Linh.

Thần y, quả không hổ là thần y!

Nhà họ Tôn!

Một trong tứ đại gia tộc Nam Thành.

Kinh doanh chủ yếu về dụng cụ thiết bị chăm sóc sức khoẻ, và các loại dược phẩm sinh học.

Nguồn tài nguyên về chăm sóc sức khoẻ của họ ở Nam Thành vô cùng hùng hậu.

Thực lực đã đạt đến trình độ nhất định, có thể phát triển liên ngành nghề.

Bất động sản cũng là ngành chủ chốt của nhà họ Tôn trong mấy năm gần đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK