Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 283

Nói rồi, hơn hai mươi bảo vệ cầm côn lao đến.

Đương nhiên Tiền Cẩm Lâm biết đám bảo vệ này không phải là đối thủ của Trần Thiên Hạo.

Trước lòng dũng cảm của Hoa Nhụy, cô ta vô cùng thán phục, đoạn bước lên trước rồi kéo Hoa Nhụy về phía sau lưng mình.

Sau đó cất lời khuyên.

“Cô yên tâm, không ai là đối thủ của chồng tôi được đâu”.

Giọng điệu cô ta lộ rõ vẻ đắc ý.

Hoa Nhụy lo lắng nhìn theo bóng dáng cao to, không chút lo sợ ấy, ghì chặt lấy áo vest vẫn còn vương nhẹ mùi đàn ông, trong lòng thoáng có chút hy vọng.

Đúng là không ai có thể địch nổi anh!

Trần Thiên Hạo vẫn đứng yên tại chỗ.

Mỗi tay một người, anh lần lượt túm lấy rồi quăng hơn hai mươi bảo vệ đang lao tới ra ngoài.

Mọi người ở phòng kinh doanh thấy vậy đều sững người.

Tiền Cẩm lâm liếc thấy vẻ sợ hãi của Hoa Nhụy, đắc ý ưỡn thẳng ngực lên.

Dẫu vậy, ngực cô ta vẫn không thể nào sánh được với Hoa Nhụy.

Mãnh Quân nấp ở phía xa, tức giận quát.

“Thằng nhãi này, có giỏi thì đừng có rời khỏi đây”.

Trần Thiên Hạo lôi một cái ghế ra rồi ngồi xuống.

Anh quay sang nhìn Tiền Cẩm Lâm, thấp giọng nói.

“Cẩm Lâm, ngồi xuống đây nghỉ đi, xem hắn ta gọi được ai đến”.

“Ừ”.

Tiền Cẩm Lâm kéo Hoa Nhụy đến chỗ ghế sofa bên cạnh Trần Thiên Hạo rồi ngồi xuống.

Kế đó, cô ta bắt đầu vỗ vễ.

“Cô đừng sợ!”

Hoa Nhụy sao có thể không sợ cho được.

Trần Thiên Hạo ban nãy đã biết đến danh Mãnh Quân, giờ thì anh nhìn một lượt các bảo vệ.

Khu nhà này là do nhà họ Châu – gia tộc có tiếng ở Nam Thành khởi xướng và phát triển.

Anh trai Mãnh Quân lại là phó tổng giám đốc công ty bất động sản của nhà họ Châu, có rất nhiều vệ sĩ, khắp vùng không ai dám động đến cả.

Chẳng mấy chốc.

Hơn mười chiếc xe van dừng trước cửa phòng kinh doanh, sau đó là khoảng bốn mươi, năm mươi thanh niên xã hội đen khắp người toàn hình xăm bước xuống xe, tay cầm gậy sắt và mã tấu.

Bọn họ vừa lao vào phòng kinh doanh thì nhìn thấy Mãnh Quân.

Mãnh Quân chỉ tay về phía Trần Thiên Hạo rồi hung hăng nói.

“Chém chết nó cho tao”.

“Giữ lại hai con đàn bà đó”.

Nói rồi, hắn chợt nở một nụ cười nham hiểm.

Mấy chục người cầm mã tấu xông đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK