Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 258

Đến mức không thể chấp nhận được việc anh có quan hệ thân mật với bất kỳ một người phụ nữ nào khác.

Cô không thể phủ nhận một điều.

Tiền Cẩm Lâm thật sự có tình cảm với anh, còn thể hiện rất rõ ràng.

Lúc đầu.

Cô tuyệt vọng tới mức cảm thấy như cả thế giới đều sụp đổ, mối tình của cô có khả năng sẽ tan vỡ.

Tất cả những thứ cô đang bảo vệ đều là sai, sức sống đều bị rút cạn.

Thế nhưng về sau, cô đã nghĩ thông suốt.

Trần Thiên Hạo là người xuất chúng như vậy, tương lai chắc chắn sẽ xảy ra vô số tình huống tương tự.

Cô không thể dễ dàng từ bỏ.

Nhất định phải giữ anh thật chặt.

“Thiên Hạo”.

“Hôm nay, chúng ta sẽ kết hôn”.

“Em hi vọng tình yêu của chúng ta sẽ mãi trường tồn, đến chết cũng không đổi thay”.

“Em hi vọng anh đừng phản bội em”.

Cô nhìn vào bản thân trong gương, ngắm nghía gương mặt xinh đẹp của mình, lẩm bẩm vài câu.

Cùng lúc đó ở một góc khuất.

Tiền Cẩm Lâm đứng ở nơi xa nhìn về phía nhà họ Trần, hai mắt ướt nhòe. Vừa rồi cô ta cũng đã chứng kiến cảnh tượng anh ra mặt bảo vệ các cựu chiến binh.

Cô ta thực sự rất muốn xông vào nói với anh, chúng ta kết hôn đi.

Nhưng cô ta biết điều này là không thể.

Điều mà cô ta có thể làm chỉ là trơ mắt đứng nhìn anh cưới một người con gái khác.

Cô ta không cam lòng.

Nhưng lại bất lực không thể làm gì.

Trong lòng tràn đầy tuyệt vọng.

“Cô là Tiền Cẩm Lâm phải không?”

Bỗng nhiên có một giọng nói vang lên từ bên cạnh cô ta.

Cô ta đau đớn tới mức phải đến khi nghe thấy có người nói chuyện bên tai mới sực tỉnh.

Cô ta hít một hơi thật sâu, nhìn thoáng qua lão già nghèo túng bên cạnh.

Nước mắt rưng rưng.

Nhưng giọng điệu lại toát lên vẻ lạnh lùng.

“Ông là ai?”

“Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là cô thích Trần Thiên Hạo. Tôi nói có đúng không?”

Trên mặt lão ta lộ ra nụ cười bí ẩn.

Tiền Cẩm Lâm đề phòng nhìn ông ta, lùi lại mấy bước.

“Rốt cuộc ông là ai? Ông muốn làm gì?”

“Cô đừng sợ, tôi không có ác ý gì đâu”.

Nói xong, lão ta chậm chạp lôi ra mấy tờ giấy đã ố vàng từ trong ngực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK