Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 358

Cô ta cảm thấy mình không hề hiểu gì về con người của anh.

Mễ Đại Bảo ngồi bên cạnh khiếp sợ tới mức ngã lăn khỏi ghế.

“Mẹ kiếp! Sao lại như vậy được? Tao không nhìn lầm đấy chứ?”

Ngô Khánh trưng ra vẻ mặt nịnh nọt, cúi đầu khom lưng dò hỏi.

“Anh Trần, mong anh hãy cho chúng tôi cơ hội bù đắp. Hôm nay chúng tôi sẽ miễn phí toàn bộ đồ ăn anh đã gọi, đồng thời cũng tặng anh một chai rượu vang Lafite năm 82”.

“Anh thấy chúng tôi giải quyết như vậy có được hay không?”

“Vãi chưởng”.

Lần này Tiêu Mị Mị không kìm được buột miệng nói tục, kinh hãi nhìn chằm chằm Trần Thiên Hạo.

Tin này thực sự như sét đánh ngang tai. Bọn họ được ăn miễn phí thật này, lại còn được tặng rượu vang thượng hạng. Vừa nãy cô ta đã nhìn thấy giá của chai rượu này, phải lên tới một trăm tám mươi nghìn.

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Cô ta suy nghĩ đủ thứ trong đầu.

Sắc mặt Mễ Đại Bảo đã đen sì, thầm nghĩ không biết thằng nhóc trước mặt có thân phận gì mà lại lợi hại như vậy. Xem ra hôm nay gã đụng trúng kẻ không nên chọc vào rồi.

Gã nhớ lại ván cược vừa rồi, dạ dày lập tức quặn thắt lại.

Xong đời rồi, không lẽ gã phải ăn phân thật sao?

Trần Thiên Hạo ngó lơ câu hỏi của Ngô Khánh, quay sang khẽ hỏi Tiêu Mị Mị.

“Cậu thấy phương án giải quyết như vậy có ổn không?”

Cô ta ngơ ngác gật đầu.

“Được, được”.

“Vậy thì cứ làm theo lời anh nói đi. Ngoài ra…”

Anh bỗng dừng lại một chút, chỉ về phía Mễ Đại Bảo.

“Làm cho tôi một đống phân để anh ta ăn hết”.

“Phân?”

Ngô Khánh sửng sốt nhìn thấy gương mặt đau khổ như chết cha chết mẹ của Mễ Đại Bảo, có chút dở khóc dở cười.

“Vâng, xin anh chờ một lát, đồ ăn lập tức được dọn lên ngay. Chúng tôi cũng sẽ chuẩn bị phân cho khách hàng đó”.

Anh ta lén lau mồ hôi lạnh trên trán rồi cầm bộ đàm lớn tiếng thúc giục.

“Dặn dò nhà bếp lập tức chuẩn bị các món của bàn hai mươi tám”.

“Quản lý, vừa có thêm mấy đơn hàng nữa, sợ là sẽ phải đợi vài phút nữa”.

“Tôi nói là lập tức, ông không nghe hiểu tiếng người à?”, quản lý Ngô Khánh cả giận quát tháo.

“Hiểu rồi”.

Nhà bếp vội vàng đáp lại.

“Gọi nhân viên vệ sinh vào nhà vệ sinh chuẩn bị thêm một đống phân nữa, nhanh lên”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK