Mục lục
Đông Hoang Thần Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 238

Lão bước từng bước đến chỗ Trần Thiên Hạo.

Triệu Thiên Đạo cảm thấy khó hiểu.

“Bịch!”

Thiên Cơ Lão Nhân quỳ xuống đất.

“Vương, thuộc hạ đáng chết!”

“Vương?”

Triệu Thiên Đạo kinh ngạc nhìn Trần Thiên Hạo, tất cả sự khó hiểu đều biến mất.

Chiến thần Đông Hoang!

Ai dây vào được chứ?

Nhà họ Triệu ở Nam Thành một tay che trời, hoang tưởng có thể lật đổ nhà họ Trần.

Hóa ra người ta chỉ dùng thân phận tầm thường để trêu đùa mình thôi.

Nhìn Triệu Vô Cực nằm run rẩy dưới đất, nghĩ đến sự hoảng sợ trong điện thoại của Triệu Vô Quân.

Triệu Thiên Đạo vội vàng bò đến trước mặt Trần Thiên Hạo.

“Chiến, chiến thần. Thằng hai nhà tôi có mắt như mù, xin cậu bớt giận”.

Trần Thiên Hạo không thèm quan tâm đến bọn họ, bước vào trong nhà, ngồi trên ghế Thái Sư, tự pha cho mình một chén trà.

Tôn Tư Minh cũng hoang mang, đứng trong vườn nhìn cả nhà họ Triệu, người chết, người quỳ, lão ta cũng quỳ xuống.

Nghĩ đến nhà họ Trần không chọc họ, họ cứ đi chọc đối phương, sau đó lão ta bắt đầu tự tát mình.

Luôn miệng cầu xin.

“Là do nhà họ Triệu, bọn họ bảo chúng tôi hại nhà họ Trần. Đều tại họ, không liên quan đến chúng tôi”.

Tên Tôn Tư Minh này nói thật cũng có chút tác dụng đó.

Trần Thiên Hạo không thèm quan tâm.

Mà nhìn về phía Triệu Thiên Đạo.

Lạnh lùng nói.

“Tôi có thể cho ông cơ hội, để xem ông có thể nắm lấy nó được không”.

Triệu Thiên Đạo dập đầu.

“Chỉ cần tôi làm được, tôi nhất định sẽ làm”.

“Ừm”.

Trần Thiên Hạo uống một ngụm trà.

Đôi mắt nheo lại đột nhiên nhìn thẳng vào lão ta.

“Tôi hỏi ông, năm đó bố tôi chết thế nào”.

Cơ thể Triệu Thiên Đạo run rẩy.

Thật ra lão ta đã sớm đoán được mục đích của Trần Thiên Hạo.

Lão ta không kìm được nói.

“Không phải nhà họ Triệu làm, đều do người của nhà họ Bạch làm”.

“Nói hết những điều ông biết ra”.

Giọng nói của Trần Thiên Hạo ác liệt, anh quát lớn.

Triệu Thiên Đạo run rẩy.

Lão ta bắt đầu nói ra tất cả những gì mình biết về cái chết của ông Trần.

Hóa ra.

Năm đó việc làm ăn của ông Trần mới bắt đầu, không có quá nhiều tài nguyên cùng thế lực. Nhưng vì đều là lính Nam Cương nên Lưu Bá Thiên, Triệu Thiên Đạo đều là chiến hữu cũ của ông.

Nên mới được nhà họ Triệu giúp đỡ kiếm được mấy mảnh đất.

Mảnh đất Vịnh Lam phía đông thành phố là một trong số đó.

Bởi vì cách xa thành phố, mảnh đất đó chẳng có ai đầu tư, vốn là thôn Triệu Gia.

Sau khi nhà họ Triệu phát tài, vì muốn lấy lại chút tiền vốn từ thôn Triệu Gia, nên dỗ dành lừa gạt bán mảnh đất kia cho nhà họ Trần.

Vốn tưởng chỉ là một vụ mua bán đơn giản.

Ai ngờ.

Ông Trần bất ngờ đào được một mỏ vàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK