Mục lục
Tổng giám đốc lạnh lùng, xin dịu dàng chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe cô nói vậy, giam đốc Vương bèn cúi đầu nghiêm túc tự hỏi bản thân mình, một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu nói với Văn Hinh: “ Được, tôi đồng ý. Nhưng mà tiền bồi thường, dù sao lần này tôi cũng chịu tổn thất tương đối lớn, cô xem có thể….” Lời hắn nói còn chưa dứt, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, hắn là muốn đòi thêm tiền bồi thường.

Văn Hinh làm sao lại không hiểu, vì vậy mới cười nói: “ Nếu như giám đốc Vương đã nói vậy, chúng tôi cũng thẳng thắn luôn, 50%, chỉ có thể như thế, thế nào?”

“ Tốt!” giám đốc Vương lập tức gật đầu đồng ý, sau đó đưa tay phải ra, “ Tôi có thể mạo muội hỏi danh tính của tiểu thư không? Nhiều năm kinh doanh cô chính là người phụ nữ khiến tôi phục nhất.”

Văn Hinh đưa tay ra cùng hắn bắt tay, cũng cười nói: “ Không dám, tôi tên là Văn Hinh, anh có thể gọi tên của tôi.”

“ Tốt lắm, Văn tiểu thư, ngày mai tôi sẽ trực tiếp tới công ty tìm cô , hơn nữa từ nay về sau hi vọng được hợp tác với công ty các cô, mỗi lần hợp tác tôi chỉ muốn cô phụ trách.”

Giám đốc Vương nói xong, chào hỏi Diêu Phương, sau đó cùng với mười mấy tên côn đồ ra về.

Chờ giám đốc Vươngđi rồi, Diêu Phương sai người giúp việc dọn dẹp lại nhà cửa vẫn còn ngổn ngang. Lúc này, Văn Hinh mới đi tới trước mặt bà, nói xin lỗi: “ Ngại quá, vừa rồi chưa được sự đồng ý của phu nhân mà đã tự ý quyết định, nhưng tôi cho là đây là biện pháp tốt nhất rồi.”

Diêu Phương gật đầu một cái, trong mắt tràn đầy sự tán thưởng, gương mặt ngày thường vẫn lạnh như băng dường như có chút hòa tan trong giây lát, “ Cô làm tốt lắm, bắt đầu từ ngày mai, cô cũng tới công ty làm việc đi, tôi sẽ trả lương cho cô.” Từ sự việc ngày hôm nay, nếu như Văn Hinh không làm việc cho công ty thì thật là đáng tiếc.

Nhưng mà Văn Hinh lại cười trừ cự tuyệt, “ Tôi cũng không có ý định tới đó làm, chờ tôi thuận lợi sinh ra đứa bé này, sau đó… Tôi sẽ rời đi.” Đến lúc đó, cô sẽ phải xa cách con cô, cũng sẽ không còn dính líu tới bất kì người nào nhà họ Du.

Nghe vậy, Diêu Phương khẽ nhăn mày, vẫn cố gắng khuyên nhủ cô: "Bây giờ trong công ty cũng chỉ còn tôi với Lạc Tình, cô cũng biết Lạc Tình cũng vừa mới vào công ty, vẫn còn nhiều việc chưa biết, cho nên tôi muốn trước khi Thần Ích chưa về nước, mời cô tới công ty giúp tôi, có thể chứ?”

Bà làm ra tư thế cầu xin cô, khiến Văn Hinh không thể cự tuyệt được, cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu đáp ứng, “ Được rồi.”

Lạc Tình đứng bên nghe được, hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt đầy hận ý.

Hôm sau, Văn Hinh đi cùng Diêu Phương đi tới tập đoàn overlord, cùng Diêu Phương và Lạc Tình xử lí chuyện của công ty. Nhưng mà mọi chuyện quan trọng đều do Diêu Phương tự mình quyết định, cũng không có tham mưu ý kiến của Văn Hinh.

Văn hinh biết, đó là bởi vì Diêu Phương cũng không yên tâm về cô, nên mới để cô xử lí một vài chuyện lặt vặt. đối với việc lần này, cô cũng chỉ để trong lòng, nếu quả thật để cô xử lí nhưng hợp đồng vài tỷ hoặc vài chục tỷ, cô cũng không muốn nhúng tay vào. Loại chuyện như thế, nếu như thành công thì không có việc gì, nhưng nếu như thất bại, nói không chừng cô sẽ phải chịu trách nhiệm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK