“Lâm Hiên, mau dừng tay, ta không chết!”
Nghe được giọng nói này, Lâm Hiên đột nhiên quay đầu lại.
Sau đó, liền nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn.
Rõ ràng chính là Kim Linh Khê cùng võ quan Anh Đào của nàng!
Khi Lâm Hiên rời đi không bao lâu, Kim Linh Khê liền tỉnh lại. Cô muốn gọi điện thoại cho Lâm Hiên, lại không gọi được.
Biết được Lâm Hiên đi tìm Thư Thành Vũ trả thù cho mình, cô liền vội vàng chạy tới. nàng lập tức liền chạy tới.
Lúc cô vừa tới đã nghe thấy hắn nói những lời kia.
Lâm Hiên nói: "Kim bé bự, ta sẽ không để cho cô chết oan uổng!"
Lâm Hiên nói: “Hôm nay, đừng nói là nữ hoàng Long quốc. Coi như là thần tiên tới, cũng không cứu được Thư Thành Vũ ngươi!”
Nước mắt ngay lập tức làm mờ tầm nhìn của Kim Linh Khê. Cả đời này cô cũng chưa khóc được mấy lần.
Dù sao, muốn nữ Hình Thiên rơi lệ, là rất khó khăn.
Nhưng người đàn ông này, luôn làm cho nàng nhịn không được rơi lệ.
Giết Thư Thành Vũ, đây chính là tội tru di cửu tộc!
May mắn thay, cô đã đến kịp. Không để Lâm Hiên phạm phải sai lầm lớn này.
Đôi mắt đẹp của Anh Đào cũng rơm rớm nước mắt.
Tên này thật đúng là dũng mãnh như hổ. Lại dám thương độc mã giết đến Thư vương phủ...
Nhìn thấy Kim Linh Khê, Thư Thành Vũ vẻ mặt nghi hoặc.
Lúc ấy, Kim Linh Khê đã dùng kiếm đâm xuyên qua tim trước mặt mọi người trong livestream.
Tại sao cô ấy còn sống?
Chẳng lẽ là đã dùng thủ đoạn tinh vi gì đó để ghép nối video giả vào?
Đúng là như vậy phải không?
Nếu không, với tu vi Kim Linh Khê, trái tim bị đâm thủng, tuyệt đối không thể sống.
Tốt rồi!
Nếu Kim Linh Khê còn sống, như vậy, Lâm Hiên sẽ không giết hắn nữa phải không?
Lúc này, trên mặt Lâm Hiên mừng rỡ đến ngây ngẩn cả người.
Kim bé bự... vẫn còn sống!
Là máu Kỳ Lân đã cứu sống được cô?
“Lâm Hiên, châu chủ chưa chết, ngươi mau thả Vương gia ra đi!”
Anh Đào thấy Lâm Hiên còn không có buông Thư Thành Vũ ra, hướng Lâm Hiên nói lớn.
May mắn là cô và Kim Linh Khê đến kịp thời. Nếu không, tất cả mọi thứ sẽ không thể cứu vãn nổi.
Cái chết của một vị vương gia nghiêm trọng hơn nhiều so với cái chết của một Châu chủ.
Nếu như có thể, Kim Linh Khê tình nguyện chính mình không sống lại, cũng không muốn Lâm Hiên vì nàng phạm phải sai lầm lớn như vậy.
Lâm Hiên rốt cục buông Thư Thành Vũ ra.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Thư Thành Vũ cũng cảm thấy may mắn vì mình còn sống. Nhưng hắn ta chưa kịp vui mừng thì đã cảm giác có một cỗ lực lượng khổng lồ đánh tới.
Sau một khắc, thân thể của hắn liền bay ra ngoài. Bay thẳng ra xa hàng chục mét.
Đập mặt đất ra một cái hố nhỏ.
Ngực đau nhức.
Thư Thành Vũ nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, là Lâm Hiên công kích Thư Thành Vũ.
“Lâm Hiên, cậu làm gì vậy?” Kim Linh Khê khó hiểu nhìn Lâm Hiên.
Không nghĩ tới, nàng cũng đã đến, vậy mà Lâm Hiên còn tấn công Thư Thành Vũ.
Nhưng mà công kích này của Lâm Hiên cũng không có lấy mạng Thư Thành Vũ.
“Giúp cô trút giận đi!” Lâm Hiên nói một câu, trong nháy mắt lại xuất hiện trước mặt Thư Thành Vũ.
Lại một cước, đá bay hắn.
Lâm Hiên khống chế lực lượng, sẽ không giết chết Thư Thành Vũ.
Lúc này, hộ vệ bên người nữ hoàng Long quốc, lập tức muốn xuất thủ ngăn cản Lâm Hiên.
Nhưng nữ hoàng Long quốc lại phất tay, ngăn lại hộ vệ.
Nữ hoàng đã biết chuyện gì đã xảy ra.
Mặc dù, Kim Linh Khê tự nguyện chịu chết.
Nhưng với tư cách là nữ hoàng Long quốc, nàng làm sao có thể không biết nhân quả quan hệ trong đó?
Nếu như không phải Thư Thành Vũ ở bên trong làm khó dễ, Kim Linh Khê làm sao có thể dùng mạng của mình đi đổi mạng quận chúa?
Trận đánh này, Thư Thành Vũ nên chịu.
Nghe Lâm Hiên nói xong, nước mắt Kim Linh Khê lại không ngừng chảy xuống.
Lâm Hiên từng cước đá vào trên người Thư Thành Vũ, Vương gia đã từng cao cao tại thượng, giống như là bóng da, bị Lâm Hiên đá tới đá lui.
Chật vật không chịu nổi.
Hắn ta cũng rất tức giận và không cam lòng. Nhưng, không thể làm gì được.
Ngay cả nữ hoàng cũng không ngăn cản.
Còn có ai có thể ngăn cản Lâm Hiên?
Tuy nhiên, thà bị đánh như này còn hơn là chết.
"Ngươi làm ta buồn 358 phút, ta đá ngươi 358 lần!"
Lâm Hiên tổng cộng đá 358 cước vào người Thư Thành Vũ, rốt cục cũng dừng lại.
Lúc này Thư Thành Vũ hít thở không thông, hơi thở yếu ớt.
Đương nhiên, với tu vi của hắn, chết là không thể nào.
Nhưng có lẽ sẽ mất vài tháng không thể xuống giường.
Thấy Lâm Hiên cuối cùng đã ngừng công kích. Kim Linh Khê liều lĩnh xông tới.
Trực tiếp đem Lâm Hiên đè ngã xuống đất. Ngay sau đó, đôi môi đỏ mọng được in lên.
Nàng cũng không thể che giấu tình cảm trong lòng nữa.
Sau khi tỉnh dậy, nghe kể về phản ứng của Lâm Hiên sau khi nhìn thấy cô chết.
Một tiếng gầm giận dữ, làm sập cả một tòa nhà.
Thậm chí là một mình muốn giết đến Thư vương phủ.
Đem hộ vệ thư vương phủ giết một đến một phiến giáp cũng không còn.
Ngay cả Võ Hoàng cung phụng của Thư vương phủ cũng bị đánh hạ.
Cuối cùng, ngay cả nữ hoàng đến, cũng không thể để cho hắn dừng tay.
Kim Linh Khê một đường đi đến ngày hôm nay, đều là cô bảo hộ người khác.
Chưa bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông để bảo vệ cô.
Nàng càng không nghĩ tới, chỉ là nàng nhất thời dâng lên lòng yêu mến nhân tài, muốn từ trong tay Thiên Thanh Chiến Thần bảo vệ Lâm Hiên.
Cuối cùng, lại là Lâm Hiên, bảo vệ nàng.
Hơn mười năm qua,
Trong lòng nàng chỉ có một tín niệm duy nhất, đó chính là giúp cha mình giải oan, đòi lại công bằng.
Chuyện nam nữ, nàng chưa bao giờ nghĩ tới.
Cũng có một số nhân vật lớn, bày tỏ tình cảm với nàng. Nàng cũng không phải không chấp nhận. Nhưng điều kiện chấp nhận chính là phải giúp cha nàng đòi lại công bằng.
Nhưng cha của Kim Linh Khê đã phạm tội phản quốc.
Nếu như không phải bởi vì lúc trước Kim gia vì hoàng tộc lập được công lao to lớn, chỉ sợ, cũng không phải giam cầm cả đời mà là trực tiếp chém đầu.
Muốn vì đòi lại công bằng cho cha của Kim Linh Khê, cả Long quốc cũng không có mấy người có thể làm được.
Bởi vậy, đến năm 29 tuổi, Kim Linh Khê vẫn là một mình. Chỉ có một võ quan làm bạn bên cạnh.
Và ngay lúc này đây.
Cô đã hoàn toàn bị chinh phục bởi người đàn ông này.
Mặc dù, chiều cao của anh không cao bằng cô.
Mặc dù, cô không biết, anh có thích cô hay không.
Cứ đè xuống trước rồi nói sau.
Dù sao, đây là hắn dạy cô!
Không thể không nói, hình thể của Kim Linh Khê thì nam nhân bình thường thật sự vô phúc tiêu thụ.
Thân cao một mét chín, cân nặng không tính là quá nặng, nhưng bởi vì là người tập võ, chất lượng vẫn có, khoảng hơn 63kg đi.
Nam nhân bình thường bị nhào vào như vậy, chắc cũng gần như bị đè chết.
Còn có hai con quái vật khổng lồ trước người Kim Linh Khê nữa.
Chắc cũng đè gãy mấy cáii xương sườn của người ta là ít.
Nhìn thấy một màn này, Anh Đào nhất thời trợn tròn mắt.
Bởi vì, nàng cũng bị Kim Linh Khê nhào tới một lần.
Trong lòng tự hỏi, châu chủ không phải thích nàng sao.
Làm sao có thể đè ngã Lâm Hiên?
Chẳng lẽ, châu chủ không phải là bách hợp?
Ôi, làm cô giật cả mình.
Anh Đào vỗ nhẹ vào khuôn mặt trắng bệch của cô, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hóa ra đó là báo động giả! Tuy nhiên cô vẫn có chút hơi ghen tuông với Lâm Hiên.
Lúc đầu, Lâm Hiên cũng rất giật mình.
Hắn không nghĩ tới, Kim Linh Khê lại nhào tới đè ngã hắn.
Nhưng dần dần, dần dần cũng trở nên tốt hơn. Tay cũng bắt đầu ‘trèo đèo lội suối’ một cách tự nhiên.
Hoàn toàn quên mất, lúc này, đang bị hơn vạn người theo dõi hai người...
Mọi người nhìn nhau thất thần.
Trong lòng không khỏi nói, cái này cũng quá dữ dội rồi phải không?
Ở ngay trước mặt nữ hoàng, lại có thể tự nhiên như chốn không người làm ra cái trò này?
Chương 197 Đã bao giờ xem Tây Du Ký chưa?
Hai người càng quên mình.
Thế nhưng bắt đầu cởi bỏ quần áo của đối phương...
“Khụ khụ!”
Lúc này, nữ hoàng Long quốc phát ra một tiếng ho khan. Cắt ngang hai người.
Bằng không, chỉ sợ phải xem phim người lớn phát sóng trực tiếp quá.
Lúc này, Kim Linh Khê mới bất ngờ phản ứng lại.
Lập tức đứng dậy, trốn cách xa Lâm Hiên hơn chục mét.
Cảm nhận được hơn vạn ánh mắt nhìn mình, mặt đỏ bừng như muốn nhỏ ra máu.
Cái này cũng quá mất mặt rồi! Xấu hổ chết đi được!
“Châu chủ!” Anh Đào vội vàng nhắc nhở Kim Linh Khê.
Kim Linh Khê lúc này mới nhớ tới nữ hoàng vẫn còn ở chỗ này.
"Tham, tham kiến nữ hoàng..." Kim Linh Khê quỳ một chân hành lễ với nữ hoàng.
“Miễn lễ đi!” Nữ hoàng Long quốc khoát tay áo.
"Lâm Hiên, còn sững sờ làm gì, mau hành lễ với nữ hoàng đi!" Anh Đào lại hướng Lâm Hiên nói.
Lâm Hiên cũng không có hành lễ, chỉ là tùy ý hướng về phía nữ hoàng Long quốc nói một câu, "Bái kiến nữ hoàng Long quốc.”
“To gan, dám bất kính với nữ hoàng!” Hộ vệ thấy thế quát lớn.
"Không có gì!" Nữ hoàng vẫy tay, không so đo với Lâm Hiên, muốn quay người rời đi.
“Nữ hoàng, ngài, ngài cứ như vậy buông tha cho hắn sao?” Thư Y quận chúa hướng nữ hoàng nói.
Hôm nay, Lâm Hiên giết vào vương phủ, thiếu chút nữa đem phụ thân nàng đều giết chết, nữ hoàng vậy mà lại không có trị tội của Lâm Hiên.
Thư Y rất không hiểu.
Nữ hoàng xoay người lại, nhìn Thư Y một cái, hỏi: "Ngươi tên là Thư Y?"
“Bẩm nữ hoàng, đúng vậy." Thư Y quỳ gối trước mặt nữ hoàng, muốn nữ hoàng vì nàng chủ trì công đạo.
Nữ hoàng trầm mặt nói: "Thư Y, ngươi có biết, Kim Châu chủ vì sao phải tự sát không?”
Thư Y lắc đầu, nói: "Bẩm nữ hoàng, Thư Y kông biết.”
Khi đó tiểu quận chúa đã bị tra tấn sắp chết. Rất nhiều chuyện đều không biết.
“Trở về hỏi phụ thân ngươi một chút đi!” Nữ hoàng cũng không muốn nói thêm gì.
Nói xong, trực tiếp muốn rời đi.
“Chờ một chút, nữ hoàng!”
Nữ hoàng lại bị Kim Linh Khê gọi lại.
“Kim Châu chủ, ngươi có chuyện gì?” Nữ hoàng lạnh nhạt nói.
"Nữ hoàng, xin người thứ lỗi cho phụ thân ta..." Kim Linh Khê rốt cục lấy hết dũng khí nói.
"Kim Linh Khê, ngươi có biết vì sao trẫm không trị tội Lâm Hiên không?" Nữ hoàng hỏi.
"Thần… không biết..." Kim Linh Khê quả thực có chút khó hiểu.
Đương nhiên, Lâm Hiên làm càn như thế, dám đại náo vương phủ, nữ hoàng không có khả năng không trị tội của hắn.
Nữ hoàng quay đầu lại, nhìn Kim Linh Khê, chậm rãi nói:
"Kim Linh Khê, trẫm cho ngươi hai lựa chọn. Một, dùng công lao của ngươi, để chuộc tội cho phụ thân ngươi. Hai là, xá miễn Lâm Hiên.”
Kim Linh Khê trong nháy mắt ngây dại.
Cô đã hiểu nguyên nhân vì sao nữ hoàng không có trị tội của Lâm Hiên.
Thì ra, là dùng công lao của cô, xá miễn Lâm Hiên.
Điều này, đối với cô, là một sự lựa chọn vô cùng khó khăn.
Vì cha, cô sẵn sàng tự sát.
Bởi vậy có thể thấy được, cô muốn cho cha mình được tự do như thế nào.
Nhưng lúc này, cô lại do dự.
Hiển nhiên, Lâm Hiên đối với nàng cũng cực kỳ quan trọng.
“Ha ha, Kim Linh Khê, đừng trách trẫm không nhắc nhở ngươi, tội lỗi hôm nay của Lâm Hiên, đủ để tru di cửu tộc!” Thấy Kim Linh Khê do dự, nữ hoàng mở miệng nói.
“Kim bé bự, không cần lo cho tôi. Cứ để cho nàng ta tha tội cho phụ thân cô đi!” Nghe nữ hoàng nói xong, Lâm Hiên cũng khoát tay áo nói.
Hiển nhiên, cho dù là ở thời điểm đối mặt long quốc nữ hoàng, Lâm Hiên cũng biểu hiện rất tùy ý.
Còn dám xưng hô với nữ hoàng là nàng. Điều này là rất không tôn trọng.
Bất quá, sư phụ Sát Đế muốn hắn xuống núi sau đó không sợ hãi.
Vậy nhất định phải không sợ hãi, cho dù đối mặt với nữ hoàng cũng vậy!
Kim Linh Khê nhìn thoáng qua Lâm Hiên, chợt nói: “Nữ hoàng, thần lựa chọn. xá miễn cho Lâm Hiên!”
Giúp phụ thân được miễn tội, là mục tiêu theo đuổi cả đời của cô.
Nhưng, muốn cô từ bỏ Lâm Hiên, đó là không có khả năng.
Bởi vì nếu không có Lâm Hiên, cô đã chết từ lâu.
Sau khi trải qua những điều này, Lâm Hiên đã trở thành một trong những người quan trọng nhất trong cuộc đời cô.
"Trẫm ân chuẩn." Nữ hoàng gật gật đầu, sau đó, xoay người rời đi.
“Nữ hoàng Long quốc!” Lúc này, thanh âm Lâm Hiên vang lên.
"Còn có chuyện gì nữa?"
Cho dù là nữ hoàng tính tình tốt hơn nữa, bị năm lần bảy lượt gọi lại như vậy, cũng có chút không kiên nhẫn.
“Xin ngươi xá miễn phụ thân Kim Châu chủ!” Lâm Hiên trực tiếp mở miệng nói.
“Lâm Hiên, đừng phạm sai lầm!” Anh Đào sửng sốt, nhớ tới khi Lâm Hiên rời khỏi Giang Đô đã nói ra câu kia.
Thù của nàng, ta nhất định phải báo!
Phụ thân nàng phản, ta đến bình!
Người khác không dám giết, ta giết!
Hiện giờ, Lâm Hiên đã cơ bản thực hiện được hai điều.
Mặc dù Thư Thành Vũ chưa chết, nhưng đó là bởi vì Kim Linh Khê đột nhiên xuất hiện, nếu không, chỉ sợ Thư Thành Vũ đã sớm trở thành thi thể.
Hiện tại, chẳng lẽ Lâm Hiên muốn làm chuyện thứ ba kia?
Giúp cho phụ thân Kim Linh Khê được miễn tội?
Làm sao có thể.
Tên này, thật sự là không sợ trời, không sợ đất nha. Vị đang đứng trước mặt hắn, thực sự là một tồn tại trên trời đó!
“Ngươi nói cái gì?” Nữ hoàng híp mắt đẹp hỏi.
"Ta nói, xin ngươi xá miễn phụ thân Kim Châu chủ." Lâm Hiên lặp đi lặp lại một câu.
“Ngươi xem Tây Du Ký chưa?” Lúc này, nữ hoàng lại nói một câu khiến tất cả mọi người hoang mang
"Đương nhiên đã xem qua." Lâm Hiên cũng bị câu hỏi này làm cho ngây người.
Nữ hoàng hướng Lâm Hiên đi tới.
Nâng bàn tay ngọc mảnh khảnh lên, định gõ vào đầu Lâm Hiên.
Lâm Hiên theo bản năng muốn né tránh.
“Muốn trẫm xá miễn phụ thân Kim Linh Khê, thì không được tránh!” Nữ hoàng khẽ quát.
Lâm Hiên chỉ đành ngoan ngoãn đứng ở nơi đó.
Sau đó, nữ hoàng nâng bàn tay ngọc lên, nắm thành nắm tay, ở trên trán Lâm Hiên, nhẹ nhàng gõ ba cái.
Tiếp theo đó nữ hoàng rời đi.
Chỉ cần xem Tây Du Ký đều biết điều này có nghĩa là gì.
Ý tứ của nữ hoàng, là để cho Lâm Hiên nửa đêm đi tìm nàng?
Tại sao vậy?
Rất nhanh, mọi người liền hiểu được.
Lâm Hiên dám ra yêu cầu với nữ hoàng, nữ hoàng muốn xem hắn có bản lĩnh đó hay không.
Dù sao, muốn nửa đêm tới gần nữ hoàng, đó trên cơ bản là chuyện không có khả năng.
Không nói đến mười tám cường giả cận vệ này.
Trong hoàng cung, còn có một ít tồn tại khủng bố vượt qua lẽ thường.
Chỉ sợ, Lâm Hiên vừa tới gần tẩm cung của nữ hoàng, đã bị trực tiếp đánh chết.
Lâm Hiên dám đi, vậy chắc chắn sẽ chết không sống nổi!
Chẳng bao lâu, nữ hoàng và người của cô biến mất.
Lâm Hiên cũng mang theo Kim Linh Khê và Anh Đào rời đi.
Chỉ còn lại Thư vương phủ cùng với một đống hỗn độn.
Thư Thành Vũ đã được đưa đi chữa trị, phải mất nhiều tháng mới có thể xuống giường.
Thư Y quận chúa không nói một lời, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đế Kinh, trong một khách sạn.
Cả ba tìm một khách sạn ăn tối.
“Lâm Hiên, ta không cho phép cậu đi tìm nữ hoàng!” Đôi mắt đẹp của Kim Linh Khê nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Tại sao? Cô không muốn gặp cha cô sao?" Lâm Hiên nghi ngờ hỏi.
"Ta đương nhiên muốn... Ta nằm mơ cũng muốn. Thế nhưng, tẩm cung của nữ hoàng, nếu như không có nữ hoàng cho phép, bất luận kẻ nào, đều không có khả năng tới gần. Một khi cậu đi, cậu nhất định sẽ chết!”
"Không thử làm sao biết?" Lâm Hiên thản nhiên nói.
“Lâm Hiên, lần này đừng cố chấp. Những thứ khác không nói, chỉ mười tám hộ vệ của nữ hoàng cũng đã là Thiên Cấp Võ Hoàng rồi. Một mình ngươi có thể đánh bại mười tám Thiên Cấp Võ Hoàng sao?”
“Hơn nữa, mười tám cận vệ kia còn không phải là đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là ngươi không nhìn thấy. Ngươi biết tại sao Tử Cấm Thành lại gọi là Tử Cấm Thành, bởi vì cấm bất luận kẻ nào tùy ý ra vào!”
“Đã từng có một cường giả vượt qua Võ Hoàng, muốn xông vào Tử Cấm Thành, nhưng cuối cùng lại rơi vào đường cùng của sinh tử!” Anh Đào vẻ mặt nghiêm túc nói.
--------------------------------
Tác giả:Ad đăng bù chương hôm qua rồi nhen! Mấy chương hôm nay còn dài hơn bình thường nữa T_T