• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 306 Suy tính của Lâu Kim Hồng

“Chuyện này...” Lâm Hiên cũng vô cùng xấu hổ.

Gần như cả đêm qua anh đã ở trong trạng thái Kỳ Lân.

Làm sao lại có thể quan tâm đến những chuyện đó?

“Nhưng không sao, người trẻ tuổi, thể lực tốt, chúng ta đều có thể lý giải!” Lâu Kim ôm bả vai Lâm Hiên.

Căn bản không giống cha vợ và con rể.

Hai người giống như anh em đã quen nhau nhiều năm.

“Xem ra quan hệ giữa Lâu Kim và Lâm thiếu đúng thật là rất tốt!”

“Đúng vậy, Lâu Kim đã yên lặng nhiều năm như vậy, e rằng là muốn trổi dậy!”

“Chết tiệt, sao lại để cho lão già này nhanh chân tới trước chứ? Nhà chúng ta cũng có con gái, không thì cháu gái cũng được!”

“Ngươi có con gái và cháu gái, nhưng con gái và cháu gái của ngươi đâu phải là người đẹp nhất Lâu tộc chứ!”

“…”“...”

Ngày hôm nay, Lâu Kim và Lâu Mãn Nguyệt trở thành đề tài bàn tán sôi nổi nhất.

Lâu Kim cũng vui vẻ một phen.

Hầu như tất cả mọi người nhìn thấy ông thì đều trở nên khách khí.

Những người trong tộc không giao tiếp nhiều trước đây cũng dần bắt đầu làm quen.

Năm mươi năm, chính xác là năm mươi năm.

Năm mươi năm sau khi chuyện đó xảy ra, Lâu Kim không còn nhận được sự tôn trọng như vậy nữa..

Lâu Kim không kìm được nước mắt trào ra.

“Chú Lâu, ngươi khóc sao?” Vẻ mặt Lâm Hiên nghi hoặc.

“Hừ, không có việc gì, ta đây là cao hứng, tên nhóc này ngươi không hiểu đâu...”

Nghe Lâu Kim nói, Lâm Hiên hiểu được.

Hóa ra năm đó Sát Đế giết Thiên Kiêu của Sầm tộc, mặc dù không có bằng chứng trực tiếp chứng minh có liên quan đến Lâu tộc.

Nhưng Sầm tộc vẫn tìm Lâu tộc gây phiền phức.

Thậm chí còn nói là Lâu Mãn Nguyệt đã khắc chết công tử của họ.

Để xoa dịu sự tức giận của Sầm tộc.

Lâu tộc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cách chức vị trí tộc trưởng của Lâu Kim.

Mà chuyện Sầm tộc âm thầm chèn ép cũng làm cho Lâu tộc vốn đã cô đơn lại càng là gian nan.

Lâu tộc đương nhiên đổ hế tất cả mọi chuyện lên người Lâu Kim.

Trong nhiều thập kỷ qua, ông đã có một thời gian rất khó chịu.

Cho đến ngày hôm nay, cuối cùng ông đã được nở mặt nở mày một lần.

Biết được nguyên nhân và hậu quả.

Ý muốn trợ giúp Lâu tộc của Lâm Hiên càng nồng đậm.

Tính ra, đây đều là món nợ của Sát Đế.

Dinh Thự của Lâu Kim Hồng.

Lúc này, sắc mặt của Lâu Kim Hồng vô cùng khó coi.

Ông ta cảm thấy có một mối đe dọa lớn.

Luận thực lực, kỳ thật Lâu Kim vẫn không bằng Lâu Kim Hồng.

Năm đó không thể so sánh được, bây giờ vẫn không thể so sánh được.

Hiện tại Lâu Kim là nhị tinh Bán Thánh, còn Lâu Kim Hồng mới nhất tinh Bán Thánh.

Nếu như không phải sự kiện năm đó ảnh hưởng, Lâu Kim Hồng không có khả năng ngồi lên được vị trí tộc trưởng.

Vốn tưởng rằng, Lâu Kim đã vĩnh viễn không còn có cơ hội chuyển mình.

Nhưng lần này, Lâu Kim đã đi một bước nước cờ tốt.

Nếu Lâm Hiên thật sự giết chết dị thú, vậy đều là công lao của Lâu Kim.

Thật sự sẽ uy hiếp vị trí tộc trưởng của Lâu Kim Hồng.

“Chồng à, ngươi cần gì phải phiền não, cũng không phải chỉ có Lâu Kim có con gái!” Người vợ Lâu Kim Hồng sủng ái nhất, Lâu Cẩn, nhẹ giọng nói.

Vốn dĩ Lâu Kim Hồng đang mang vẻ mặt sầu não, nghe vợ mình nói xong, nhất thời như tỉnh mộng.

“Đúng vậy, cũng không phải chỉ có Lâu Kim có con gái, nhanh, đi gọi các con gái của ta tới đây! Mặc kệ chúng nó đang làm gì thì cũng kêu dừng lại!” Lâu Kim Hồng hướng về phía người hầu phân phó.

Ban đầu, Lâu Kim Hồng cũng không có ý nghĩ như vậy.

Dù sao, bên người Lâm Hiên có đủ loại mỹ nữ.

Nhưng từ biểu hiện tối hôm qua của Lâm Hiên, Lâu Kim Hồng liền biết, tên nhóc này e rằng cũng không phải là chiếc đèn cạn dầu.

“Còn có, cũng gọi những phu nhân khác tới đây!” Lâu Kim Hồng lại bổ sung một câu.

Nếu là muốn dùng mỹ nhân kế.

Thì tất nhiên phải có đủ bộ.

Cường giả đỉnh cấp như Lâm Hiên.

Nếu như có thể trói chặt, đừng nói hy sinh con gái, vợ cũng có thể!

Dù sao vợ lớn, vợ nhỏ của Lâu Kim Hồng cũng có hơn mười người.

Khoảng hơn nửa tiếng sau.

Con gái và vợ của Lâu Kim Hồng đều bị gọi tới.

Con gái Lâu Kim Hồng có tổng cộng có ba mươi tám người!

Vợ của ông ta cũng ước chừng có mười mấy người.

Mỗi một người, đều là tài giỏi tuyệt sắc.

Dù sao cũng là tộc trưởng của Lâu tộc.

Con gái của Ẩn tộc thì ông ta không cưới được.

Nhưng phụ nữ bình thường khác thì thật sự là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Ngoại trừ ba mươi tám con gái tài giỏi tuyệt sắc.

Mười tám người vợ của ông ta cũng đều rất mơn mởn, đầy sức sống.

Những người này đều có độ tuổi từ hai mươi đến năm mươi.

Đương nhiên, đối với cường giả Ẩn tộc mà nói, năm mươi và hai mươi tuổi căn bản không có bất kỳ khác biệt nào về vẻ bên ngoài.

Dù sao sau khi thực lực của một võ giả đạt tới Võ Vương, tốc độ lão hóa của thân thể sẽ giảm xuống rất nhiều.

Mà người Lâu tộc trên cơ bản đều bắt đầu là Võ Hoàng.

Cho dù là những người vợ và con gái của Lâu Kim Hồng thì trên cơ bản cũng không thấp hơn Võ Hoàng.

Trong đó, thậm chí còn có cường giả cấp Võ Tôn.

Vì vậy, khi họ đứng cạnh nhau.

Thành thật mà nói, không thể phân biệt ai lớn hơn ai, ai nhỏ hơn ai.

Càng không phân biệt được, ai là mẹ, ai là con.

Đừng nói người ngoài.

Đôi khi, ngay cả Lâu Kim Hồng cũng không thể phân biệt rõ ràng.

“Được rồi, tất cả mọi người yên lặng lại!” Một đám người phụ nữ nói chuyện rôm rả khiến Lâu Kim Hồng có chút choáng váng.

“Cha, người gọi chúng ta tới đây là có chuyện gì sao?” Một cô con gái của Lâu Kim Hồng mở miệng hỏi.

“Đúng vậy, chồng, sao ngươi gọi chúng ta tới đây!” Những người vợ của Lâu Kim Hồng cũng có vẻ mặt nghi hoặc.

Ánh mắt Lâu Kim Hồng nhìn lướt qua những cô con gái và những người vợ của mình.

Ông ta phát hiện mặc dù những người phụ nữ này đều có giá trị nhan sắc rất cao.

Nhưng rõ ràng lại chênh lệch rất xa so với đệ nhất mỹ nhân Lâu tộc - Lâu Mãn Nguyệt.

Không có cách nào.

Lâu Mãn Nguyệt chính là đệ nhất mỹ nhân Lâu tộc.

Trừ phi là người năm đó... Nếu không, không ai có thể đánh bại Mãn Nguyệt về giá trị nhan sắc.

Nhưng, Lâu Mãn Nguyệt có xinh đẹp đến đâu thì cũng chỉ là một người.

Ba mươi tám cô con gái của ông ta, còn có mười mấy người vợ.

Đương nhiên sẽ có một người có thể lọt vào mắt xanh của Lâm Hiên.

Lâu Kim Hồng ho khan một tiếng, nói: “Ta gọi các ngươi tới đây, đương nhiên là có chuyện quan trọng.”

“Cha, rốt cuộc là chuyện gì?”

“Gần đây Lâu tộc chúng ta có một vị tuyệt thế cường giả mới tới, các ngươi hẳn là đều biết chứ?” Lâu Kim Hồng híp mắt nói.

“Vâng, con biết, chính là người trẻ tuổi đã đả thương lão tổ của Lâu tộc kia đúng không? Quả thực không thể tin được, tuổi trẻ như vậy mà lại có thực lực khủng bố như vậy!”

“Đúng vậy, đúng vậy, mấu chốt là người cũng đẹp trai!”

“Người đẹp còn chưa nói, phương diện kia cũng tốt đến lợi hại!”

“…”

“...”

Một đám người phụ nữ lập tức ríu rít nói.

Tối hôm qua, có không ít người trong dinh thự đều nghe được tiếng kêu của Lâu Mãn Nguyệt.

Võ công vô địch, ngoại hình vô địch, phương diện kia... cũng vô địch.

Trên thế giới này, tại sao lại có một người đàn ông hoàn hảo như vậy?

Lâu Kim Hồng nhìn ra được thời điểm khi nói đến Lâm Hiên, mặc kệ là vợ hay con gái của ông ta, một đám đều rất phấn khích.

Dù sao, phụ nữ của Ẩn tộc đều sùng bái cường giả, siêu cấp cường giả như Lâm Hiên thì ai lại không thích?

Nói chung, ở tuổi Lâm Hiên hiện tại, ông ta cũng chỉ có thể tính là siêu cấp thiên tài.

Còn Lâm Hiên, dĩ nhiên là cường giả chân chính rồi.
Chương 307 Tâm tư của nữ nhân

Nếu những cô con gái của ông ta đều cảm thấy hứng thú, Lâu Kim Hồng cũng không cần uyển chuyển, trực tiếp nói: “Ta chuẩn bị mở tiệc chiêu đãi Lâm thiếu đến dinh thự của chúng ta ăn tối.”

“Thật sao cha, vậy thì tốt quá, có thể cùng cường giả như vậy kết giao, nghĩ đến liền rất vui vẻ!”

Lâu Kim Hồng híp mắt lại nói: “Ta cũng không chỉ muốn các ngươi kết giao với hắn, ta muốn các ngươi, không tiếc bất cứ giá nào phải bắt được hắn!”

“Cha, con không hiểu rõ ý của cha, thực lực của Lâm thiếu cường đại như vậy, chúng ta cũng chỉ là mấy người phụ nữ, làm sao có thể bắt được hắn chứ...”

“Con gái ngốc, ai bảo ngươi dùng thực lực bắt được hắn? Ta muốn ngươi sử dụng sắc đẹp!” Lâu Kim Hồng lắc đầu nói.

“Thì ra là như vậy, nhưng cha, chúng ta làm sao có thể so sánh với Lâu Mãn Nguyệt...” Ba mươi tám người phụ nữ, tất cả đều lộ ra biểu cảm ảm đạm.

Dù sao ở trước mặt đệ nhất mỹ nhân Lâu tộc.

Tất cả họ đều không có tự tin.

“Chuyện này các ngươi không cần lo lắng, đàn ông đều mê mệt nhan sắc, tuy rằng Lâu Mãn Nguyệt xinh đẹp, nhưng các ngươi cũng không kém, nếu các ngươi phô diễn bản lĩnh, chưa chắc không thể làm Lâm thiếu vừa lòng!” Lâu Kim Hồng khích lệ các cô con gái của mình.

“Đúng, Lâu Mãn Nguyệt chỉ có một người, ba mươi tám người chúng ta, chẳng lẽ lại thua kém một người?”

“Đúng rồi, cha, cha mau đi mời Lâm thiếu đi, chúng ta đi trang điểm thay đồ, nhất định sẽ chuẩn bị thật xinh đẹp!”

“...”

Các cô con gái của Lâu Kim Hồng ai nấy đều nóng lòng muốn thử sức.

“Chồng, vậy ngươi gọi chúng ta tới đây để làm gì?” Vợ của Lâu Kim Hồng có chút nghi hoặc nhìn về phía Lâu Kim Hồng.

“Nhiệm vụ của các ngươi cũng giống như họ.” Lâu Kim Hồng nói.

“Hả?”

Lâu Kim Hồng vừa nói.

Tất cả mười tám người vợ của hắn đều mở to hai mắt.

Để con gái của mình đi nịnh bợ Lâm Hiên còn được…

Nhưng họ là vợ của ông ta.

Không thể vì Lâm Hiên mà hy sinh cả vợ của mình chứ?

“Ha ha, vì sao các ngươi lại đi theo ta? Không phải là bởi vì ta là tộc trưởng của Lâu tộc sao? Mà Lâm thiếu chính là người có thể đả thương lão tổ, các ngươi nghĩ lại mà xem, nếu chiếm được sự ưu ái của hắn thì sẽ như thế nào?” Lâu Kim Hồng trầm giọng nói.

Nghe Lâu Kim Hồng nói xong, đôi mắt bọn họ nhất thời sáng ngời.

Họ đã cảm nhận được những lợi ích tuyệt vời khi trở thành người phụ nữ của Lâu Kim Hồng.

Ở Lâu tộc, trên cơ bản ngoại trừ những trưởng lão kia thì tất cả mọi người đều phải khách khí với họ.

Nếu như trở thành người phụ nữ của Lâm Hiên.

Chẳng phải ngay cả lão tổ cũng phải khách khí với họ sao?

Tuy rằng, họ đều là vợ của Lâu Kim Hồng.

Nhưng giờ này khắc này, tất cả đều động tâm.

“Được rồi, ta cũng không nói những lời dư thừa nữa, tuy rằng ta rất yêu các ngươi, nhưng ta cũng hy vọng các ngươi có nơi thuộc về tốt hơn.” Lâu Kim Hồng nặng nề nói.

Kêu vợ của mình đi nịnh bợ Lâm Hiên.

Trong lòng ông ta ít nhiều có chút không được tự nhiên.

Nhưng không có cách nào, sự cám dỗ này là quá lớn.

Chỉ cần không để Lâu Kim được lợi một mình.

Thì vị trí tộc trưởng của ông ta mới không bị uy hiếp.

Chỉ cần ông ta còn là tộc trưởng của Lâu tộc này.

Thì ông ta muốn bao nhiêu vợ thì có bao nhiêu.

Đây chính là cái gọi là thả con săn sắt bắt con cá rô.

“Nhưng mà, chồng, chúng ta luyến tiếc ngươi mà!” Tuy rằng, trong lòng những người phụ nữ này đã rất động tâm, nhưng trong miệng vẫn nói như thế.

“Được rồi, được rồi, các ngươi đừng giả vờ nữa, chỉ sợ hiện tại trong lòng đều vui vẻ nở hoa đi, nhanh chóng đi chuẩn bị, chớ để ông đây hối hận!” Lâu Kim Hồng khoát tay áo nói.

“Yên tâm đi chồng, chúng ta nhất định sẽ không phụ lòng của ngươi!”

Lâu Kim Hồng vừa nói hết câu, mười tám người vợ của công ta chạy còn nhanh hơn thỏ.

Tuy rằng, trong lòng Lâu Kim Hồng đã sớm biết kết quả sẽ như thế.

Nhưng nhìn thấy cảnh này, ông ta vẫn tức giận đến mức râu ria xồm xoàm.

Điên rồi, lũ cáo nhỏ này!

“Chờ một chút, Lâu Cẩn, ngươi đi làm gì?” Đột nhiên, Lâu Kim Hồng phát hiện, người vợ mình sủng ái nhất cũng đi theo.

Lâu Cẩn không thể không dừng bước, “Cái kia, chồng, không phải ngươi nói chúng ta đi chuẩn bị để chiêu đãi Lâm thiếu sao...”

“Ta là kêu họ đi, không phải kêu ngươi đi!” Khóe miệng Lâu Kim Hồng giật giật.

Lâu Cẩn chính là người vợ mà ông ta sủng ái nhất.

Hơn nữa cũng là người phụ nữ quyến rũ và xinh đẹp nhất trong tất cả.

Ông ta đương nhiên luyến tiếc.

Lâu Cẩn nhất thời sững người một lúc.

Một lát sau, bà ta nhanh chóng đi tới trước mặt Lâu Kim Hồng, kéo cánh tay Lâu Kim Hồng, nói một cách ngọt ngào: “Ôi chao, chồng à, ngươi đừng tức giận, Tiểu Cẩn đây không phải cũng là muốn vì chia sẻ khó khăn với ngươi sao, ta biết, ngươi vẫn lo lắng Lâu Kim đoạt lại quyền uy, làm vợ của ngươi, đương nhiên cũng phải góp sức, nếu ngươi mất hứng, ta không đi là được!”

Không thể không nói, Lâu Cẩn có thể trở thành người phụ nữ được Lâu Kim Hồng sủng ái nhất không phải không có nguyên nhân.

Chỉ cần giọng nói này đã làm cho đàn ông không có cách nào tự kiềm chế.

Hơn nữa bà ta rất biết quan sát sắc mặt, lời nói cũng rất dễ nghe.

“Bỏ đi, ngươi cũng đi đi!” Vừa nghĩ đến vị trí tộc trưởng của mình sắp bị uy hiếp, Lâu Kim Hồng quyết định bất chấp tất cả!

“Thôi đi, ta vẫn nên ở bên ngươi đi!” Lâu Cẩn lắc đầu.

“Đi đi, Tiểu Cẩn, chỉ cần nếu như ngươi thật sự được Lâm thiếu thưởng thức, đừng quên giúp ta là được.” Lâu Kim Hồng thở dài nói.

“Phu quân, tình cảm của ta đối với ngươi như thế nào ngươi còn không rõ ràng sao, cho dù sau này ta thật sự trở thành người bên gối của Lâm thiếu thì cũng nhất định sẽ không quên ngươi đã đối xử tốt với ta!” Lâu Cẩn nới với vẻ mặt nghiêm túc.

“Vậy thì tốt rồi!” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

“Kỳ thật phu phân ngươi cũng không cần lo lắng, Lâm thiếu cũng chưa chắc để ý tới ta.” Lâu Cẩn tiếp tục nói.

“Đúng vậy!” Lâu Kim Hồng rốt cục cũng yên lòng.

Dù sao vợ và con gái của ông ta có tổng cộng năm mươi sáu người.

Chưa chắc Lâm Hiên đã chọn trúng Lâu Cẩn.

“Phu quân, vậy ta có đi không?” Lâu Cẩn chớp chớp mắt hỏi.

“Đi đi đi!” Lâu Kim Hồng khoát tay áo.

Lâu Cẩn xoay người, cuối cùng cũng dễ dàng thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cục cũng dỗ dành Lâu Kim Hồng xong.

Dù sao, bà ta cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội bay lên trời này.

“Chờ một chút!” Nhưng mà, ngay khi chân Lâu Cẩn sắp bước ra khỏi cửa phòng, âm thanh của Lâu Kim Hồng đột nhiên vang lên.

Thân thể mềm mại của Lâu Cẩn lại run lên.

Còn tưởng rằng Lâu Kim Hồng hối hận.

“Làm sao vậy, phu quân?” Lâu Cẩn xoay người lại, trên mặt đã mang theo nụ cười mê người.

“Trước tiên ngươi bồi ta một lát, lát nữa lại đi chuẩn bị sau!” Lâu Kim Hồng nuốt nước miếng nói.

Tuy rằng xác suất Lâu Cẩn được Lâm Hiên lựa chọn không cao.

Nhưng nếu chọn trúng thì sao?

Ông ta dự định cùng vợ của mình ân ái một phen trước khi mở tiệc chiêu đãi Lâm Hiên.

Lỡ như Lâu Cẩn thật sự được Lâm Hiên lựa chọn.

Như vậy về sau, ông ta cũng không bao giờ có cơ hội làm như vậy lần nào nữa.

“Phu quân, tuyệt đối không thể!” Tuy nhiên, Lâu Cẩn nghiêm mặt nói.

“Vì sao?” Lâu Kim Hồng có chút không vui, không nghĩ tới, người vợ mà mình sủng ái nhất cũng không muốn thỏa mãn điều kiện cuối cùng của mình.

“Phu quân, ngươi nghĩ lại mà xem, Lâm thiếu có thực lực gì, lấy thực lực của hắn, phàm là trên người ta lưu lại khí tức của ngươi dù chỉ một chút thì khả năng cao hắn sẽ nhận ra, đàn ông mà, ngươi hiểu đấy, cho dù hắn biết ta là vợ của ngươi, hắn cũng không muốn cảm nhận được khí tức của ngươi ở trên người ta.” Lâu Cẩn chậm rãi phun ra.
Chương 308 Yến tiệc của Lâu Kim Hồng

Thân thể Lâu Kim Hồng chấn động.

Không thể không nói, Lâu Cẩn nói rất có đạo lý.

“Nhưng mà, ngày hôm qua chúng ta...” Lâu Kim Hồng có chút không muốn buông tha.

“Cho nên, lát nữa ta sẽ tắm rửa nhiều lần, còn phải dùng hương liệu ngâm nửa canh giờ, bảo đảm trên người ta sẽ không lưu lại bất kỳ khí tức nào của ngươi.” Lâu Cẩn nghiêm mặt nói.

Nghe Lâu Cẩn nói xong, Lâu Kim Hồng biết, Lâu Cẩn đã quyết tâm.

Hơn nữa, cách làm của Lâu Cẩn cũng là đúng.

Vì để ông ta có thể tiếp tục làm tộc trưởng Lâu tộc.

Sự hy sinh này là xứng đáng.

“Vậy thì được rồi!” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng chán nản nói.



“Ý ngươi là sao?” Lâm Hiên nghi hoặc nhìn về phía Lâu Kim.

“Là như vậy, vì để bày tỏ lòng biết ơn đối với Lâm thiếu đã trợ giúp Lâu tộc, tộc trưởng chuẩn bị mời ngươi đến phủ của hắn, tự mình mở tiệc mời ngươi.”

“Không đi!” Lâm Hiên xua tay, anh không có hứng thú với tộc trưởng Lâu tộc.

“Chuyện là, Lâm thiếu, ngươi nên đi một chút đi, dù sao hắn cũng là tộc trưởng, nếu ngươi không đi, ta cũng không tiện giải thích với hắn!” Vẻ mặt Lâu Kim khó xử nói.

Kỳ thật, ông cũng không hy vọng Lâu Kim Hồng và Lâm thiếu tiếp xúc gần.

Nhưng ai bảo người ta là tộc trưởng chứ?

“Vậy được, ta đi gọi bọn Hoan Hoan, Nguyệt Nguyệt.” Lâm Hiên suy nghĩ một chút, dù sao chỉ ăn một bữa cơm, cũng không có chuyện gì, vậy liền nể mặt Lâu Kim.

“Chờ một chút, không cần gọi người khác, Lâm thiếu, ngài đi một mình là được.” Lâu Kim nói.

“Vì sao?”

“Ta nghĩ hẳn là muốn thảo luận chi tiết việc giết chết dị thú, phỏng chừng phụ nữ sẽ không quá hứng thú, ngươi gọi họ tới, họ có thể sẽ cảm thấy nhàm chán.” Lâu Kim nói.

“Vậy sao? Được rồi!” Lâm Hiên không nghi ngờ, đồng ý với Lâu Kim.



Dinh thự của tộc trưởng.

“Thế nào rồi?” Lâu Kim Hồng hỏi người hầu đi chuyển tin.

“Lâm thiếu đã đồng ý tới rồi.” Người hầu gật đầu.

“Thật tốt quá!” Lâu Kim Hồng kích động vỗ bàn.

Ngay lập tức, ông ta nhận ra rằng mình đã rất phấn khích cái gì vậy?

Lỡ như Lâm Hiên không chọn con gái mà chọn vợ của ông ta.

Ông ta giống như bị cắm sừng.

Mà cái sừng này lại là do chính ông ta cam tâm tình nguyện đeo vào.

“Đi hỏi các tiểu thư và phu nhân đã chuẩn bị xong chưa, đừng để đến lúc đó Lâm thiếu tới mà họ còn chưa tới!” Lâu Kim Hồng nói với người hầu.

Tuy nhiên, khi giọng của ông ta vừa kết thúc.

Hơn mười thân ảnh oanh oanh yến yến xuất hiện ở trong tầm mắt ông ta.

Ba mươi tám vị tiểu thư, mười tám vị phu nhân, tất cả đều ăn mặc lộng lẫy mà đến.

Mỗi người trong số họ đều trang điểm vô cùng tinh xảo.

Mặc quần áo đẹp nhất.

Trên khuôn mặt nở nụ cười.

Hiển nhiên đối với chuyện Lâu Kim Hồng dặn dò, họ đều rất để ý...

Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng Lâu Kim Hồng giật giật.

Ngay cả ông ta hình như cũng chưa từng hưởng thụ đãi ngộ như vậy.

Bà mẹ nó.

Mấy cái móng guốc nhỏ này!

Vốn ông ta còn có chút lo lắng rằng con gái và vợ mình sẽ không coi trọng chuyện này.

Hiện tại lại phát hiện sự lo lắng của ông ta là hoàn toàn dư thừa.

Như vậy cũng tốt.

Đối mặt với cảnh tượng như vậy, ngay cả ông ta cũng không chịu nổi.

Quả thực chính là những bông hoa đang dần trở nên quyến rũ.

Chỉ cần Lâm Hiên là một người đàn ông bình thường thì không có khả năng thờ ơ.

“Mau đi mời Lâm thiếu!” Lâu Kim Hồng nói với người hầu.



Dinh thự trưởng lão.

“Lâu Kim, ông thật sự kêu Lâm thiếu đi tới hẹn? Ta nghe nói, Lâu Kim Hồng gọi tất cả con gái và vợ của hắn về, đến kẻ ngốc cũng biết hắn có mục đích gì!” Lâu Kim Phượng có chút lo lắng nói.

“Ngươi nghĩ rằng ta không biết? Nhưng ta có thể từ chối không? Bỏ đi, là phúc thì không phải họa, là họa thì khó tránh khỏi...” Lâu Kim thở dài nói.

“Có cần nói cho Mãn Nguyệt không?”

“Thôi đi, cũng đừng làm phiền đứa nhỏ...” Vẻ mặt Lâu Kim Hồng vô cùng nặng nề.



Ước chừng qua mười phút sau, một mình Lâm Hiên đến dinh thự của Lâu Kim Hồng.

Vừa bước vào cửa, anh đã bị dọa sợ.

Chỉ thấy trong đại sảnh, đứng đầy phụ nữ.

Người này lại đẹp hơn người kia.

“Hoan nghênh Lâm thiếu!”

Nhìn thấy Lâm Hiên tới, những người phụ nữ đồng loạt cúi đầu về phía Lâm Hiên, phát ra đủ loại âm thanh dễ nghe.

“Không cần quá khách khí, mọi người ngồi đi!” Một lúc đối mặt với hơn năm mươi mỹ nữ, trong lòng Lâm Hiên cảm giác có chút căng thẳng.

Lâu Kim Hồng đang muốn bày trò gì?

Không phải nói đến thảo luận chi tiết việc đánh chết dị thú sao?

Sao lại có nhiều phụ nữ ở đây vậy?

Chẳng lẽ, những người này đều là cao thủ Lâu tộc?

Nhưng anh cũng không cảm giác được hơi thở họ mạnh cỡ nào mà?

Vẻ mặt Lâm Hiên nghi hoặc.

“Lâm thiếu, mời ngồi!” Lâu Kim Hồng đích thân đi tới, nghênh đón Lâm Hiên đi tới chỗ ngồi.

“Lâu Kim Hồng, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng.” Lâm Hiên tùy tiện ngồi, nói trực tiếp.

Nếu như những người khác mà gọi thẳng tên Lâu Kim Hồng như vậy, Lâu Kim Hồng nhất định sẽ khó chịu.

Nhưng đối mặt với Lâm Hiên, ông ta không có chút khó chịu nào.

Vẫn vô cùng cung kính như trước.

Ông ta vỗ tay.

Ngay sau đó, hàng chục người phụ nữ bước ra khỏi chỗ ngồi của họ.

Không ngờ lại bắt đầu nhảy múa.

“Lâm thiếu thật sự là trẻ tuổi tài cao, tôi kính Lâm thiếu một ly.” Lâu Kim Hồng nâng ly rượu lên.

Lâm Hiên cũng cầm lấy chén rượu, làm vẻ cụng ly với Lâu Kim Hồng trong không khí rồi uống hết.

Sau đó, đôi mắt của anh rơi vào những người phụ nữ đang nhảy múa.

Không thể không nói, mỹ nữ Lâu Kim Hồng tìm được chất lượng cũng rất cao.

Có những mỹ nhân này trợ hứng, Lâm Hiên hứng trí hơn rất nhiều.

Theo lý mà nói, anh căn bản không muốn thảo luận chi tiết đánh chết dị thú với Lâu Kim Hồng.

Bởi vì anh cảm thấy, một mình anh đủ đánh chết dị thú rồi.

Hà tất phải lãng phí miệng lưỡi?

Nhưng xem như Lâu Kim Hồng hiểu chuyện, kêu những em gái xinh đẹp đến nhảy múa.

Ngược lại cũng làm cho bữa tiệc này bớt nhàm chán.

Nhìn thấy ánh mắt Lâm Hiên rơi vào trên người những người phụ nữ đang nhảy múa.

Trong mắt Lâu Kim Hồng hiện lên một chút vui mừng.

Xem ra, quả nhiên không có một người đàn ông nào có thể chịu được sự hấp dẫn của sắc đẹp.

“Lâm thiếu, ngươi cảm thấy họ nhảy thế nào?” Lâu Kim Hồng thăm dò hỏi.

Thực ra điều ông ta muốn hỏi không phải là nhảy như thế nào.

Là muốn hỏi, Lâm Hiên có thích những người phụ nữ này không.

“Cũng khá tốt.” Lâm Hiên gật đầu.

Nói thật, trước kia anh chính là một tên vì theo đuổi phụ nữ mà trở nên ngu dại, sau đó ở trên núi cũng làm hòa thượng.

Anh chưa bao giờ trải qua tình cảnh như vậy.

Không thể không nói, những người ở Ẩn tộc này quả thật đặc biệt biết hưởng thụ.

Mỗi năm tuyển nhiều người hầu như vậy cũng chỉ vì thỏa mãn các loại dục vọng của mình.

Lâm Hiên còn tưởng rằng những người phụ nữ này đều là người hầu do Ẩn tộc gọi tới.

Lâu Kim Hồng cười cười, không nói gì.

Sau đó cùng Lâm Hiên thưởng thức điệu múa.

Chờ những người phụ nữ nhảy xong, Lâu Kim Hồng mới cười tủm tỉm nói: “Lâm thiếu, những người này đều là con gái của ta. “

“Cái gì?”

Lâm Hiên nghe vậy, rượu vừa uống vào miệng thiếu chút nữa đã phun ra ngoài.

Vừa mới nhảy múa có ba mươi tám người, vậy mà tất cả đều là con gái của Lâu Kim Hồng?

Mẹ nó, cũng có khả năng sinh con quá rồi!

Trong mắt Lâm Hiên, anh vẫn còn bị mắc kẹt trong các quy tắc của thế tục.

Trong thâm tâm anh vẫn cảm thấy rằng trong một gia đình chỉ có một hoặc hai con.

Lần này xuất hiện ba mươi tám người, quả thực có chút kinh người.

Vợ của Lâu Kim Hồng này có phải là heo không?

Có thể sinh được nhiều như vậy?
Chương 309 Âm mưu của Lâu Cẩn

“Ngồi trên ghế là mười tám vị phu nhân của ta.” Lâu Kim Hồng tiếp tục nói.

Nghe Lâu Kim Hồng nói, Lâm Hiên cuối cùng cũng hiểu được.

Được rồi, anh thừa nhận, anh chỉ là một tên đầu đất.

Chưa bao giờ thấy một cảnh như vậy.

“Tộc trưởng Lâu thật phúc khí!” Lâm Hiên nhịn không được hướng về phía Lâu Kim Hồng giơ ngón tay cái lên.

Mặc dù bây giờ anh có rất nhiều phụ nữ. Nhưng cũng không khoa trương như Lâu Kim Hồng.

“Khụ khụ, cũng không phải chuyện hiếm lạ ở Ẩn tộc này, Lâm thiếu sau này chỉ sợ cưới còn nhiều vợ hơn ta!” Lâu Kim Hồng cười ha ha nói.

Lời nói này của ông ta rõ ràng có ý.

Ý tứ chính là muốn nói với Lâm Hiên không nên chỉ treo cổ trên một cái cây Lâu Mãn Nguyệt.

Một người đàn ông cấp cường giả như anh nên có nhiều phụ nữ.

Tuy rằng, Lâm Hiên thật sự có rất nhiều người phụ nữ, nhưng anh đều có tình cảm với mỗi người anh lấy về.

Không có khả năng bởi vì đối phương có dáng vẻ xinh đẹp thì liền lấy.

Lâm Hiên tiếp tục uống rượu, không tiếp lời Của Lâu Kim Hồng.

“Lâm thiếu, ngươi có coi trọng hay không, chỉ cần Lâm thiếu ngài để ý thì có thể trực tiếp mang họ đi.” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng đưa chủ đề đi đúng hướng.

Rốt cục Lâm Hiên cũng hiểu được ý đồ của lão già này.

Đây là tính toán để làm thân với anh đúng không?

Ánh mắt anh đánh giá ba mươi tám con gái của Lâu Kim Hồng.

Tuy rằng, những người phụ nữ này đều rất tốt.

Muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn vóc dáng cũng có vóc dáng.

Béo hay gầy thì mỗi người đều có ưu điểm riêng.

Nhưng so với những người phụ nữ bên cạnh anh thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.

Nói trắng ra, còn không so được với Đinh Đang.

Vì vậy, anh không có hứng thú.

Hơn nữa, anh không phải là người tùy tiện như vậy.

Lâm Hiên tiếp tục uống rượu.

Thấy Lâm Hiên không nói lời nào, Lâu Kim Hồng chấn động.

Chẳng lẽ Lâm Hiên không thích bất kỳ người nào trong số ba mươi tám người con gái của ông ta sao?

Theo lý mà nói, điều Lâu Kim Hồng hy vọng nhất là Lâm Hiên chọn một người trong số ba mươi tám cô con gái của mình.

Cho dù là chọn nhiều cũng được.

Ông ta cũng không hy vọng Lâm Hiên lựa chọn trong số những người vợ của mình.

Dù sao cũng là vợ mình.

Ít nhiều gì thì ông ta cũng có chút luyến tiếc.

Nhưng bây giờ có vẻ như.

Luyến tiếc cũng không được.

Mặc kệ, luyến tiếc con thì không thể bao vây được sói.

Luyến tiếc vợ...

Lâu Kim Hồng dừng một chút, nói: “Vậy mười tám vị phu nhân của ta, không biết, Lâm thiếu có vừa ý hay không?”

“Cái gì?” Lâm Hiên nghe vậy thiếu chút nữa phun rượu ra.

Ông ta đang nói những lời lang sói gì vậy?

Lâu Kim Hồng bị điên rồi đúng không?

Không ngờ lại hỏi anh có coi trọng vợ của ông ta hay không.

Nếu anh trả lời là coi trọng.

Lâu Kim Hồng sẽ không thật sự để vợ mình đến bồi anh chứ?

“Lâm thiếu, mười tám vị phu nhân của ta, chỉ cần ngươi coi trọng thì cũng có thể mang đi!” Lâu Kim Hồng lấy hết dũng khí nói.

Khóe miệng Lâm Hiên giật giật.

Anh có thể xác định, Lâu Kim Hồng này thật sự là điên rồi.

Nhưng ngẫm lại cũng là chuyện bình thường.

Những người trong Ẩn tộc này vì lấy được dị thú.

Thì đều có thể trả bằng bất cứ giá nào.

“Lâm thiếu, hay là ngươi nhìn xem họ có bản lĩnh gì rồi lại quyết định.” Lâm Hiên còn chưa kịp nói chuyện, Lâu Kim Hồng liền nói.

Sau đó, mười tám người vợ của ông ta bắt đầu xuất hiện.

Có các kỹ năng truyền thống như cầm kỳ thi họa.

Ngoài ra còn có các kỹ năng chuyên môn như yoga...

Mỗi một người phụ nữ đều bày ra hết sức mình, quả thật họ thực sự rất xinh đẹp.

Những người đàn ông bình thường sau khi nhìn thấy sẽ không bao giờ có thể rời mắt.

Nhưng Lâm Hiên lại cảm thấy ghê tởm.

Nếu như Lâu Kim Hồng chết rồi thì còn tốt.

Nhưng ông ta vẫn còn sống.

Nói không chừng, ông ta còn cùng vợ mình chinh chiến cách đây không lâu.

Hiện tại thế mà lại để cho họ đến bồi anh.

Nói thật, Lâm Hiên cảm thấy khả năng tiếp nhận của mình rất cao, nhưng cũng không tiếp nhận được chuyện này.

“Bỏ đi, cảm ơn hảo tâm của tộc trưởng Lâu, cái gọi là quân tử không đoạt người tốt, tộc trưởng Lâu, ngươi vẫn nên tự mình hưởng thụ đi.” Lâm Hiên coi như khách khí nói.

“Không sao Lâm thiếu, bọn họ đều muốn ở cùng ngươi!” Lâu Kim Hồng còn tưởng rằng Lâm Hiên đang cố ý khách khí.

“Nếu ngươi không tin, ngươi có thể hỏi họ, các ngươi nói, các ngươi có nguyện ý đi theo Lâm thiếu hay không?” Lâu Kim Hồng hướng về phía mười tám người vợ của mình nói.

“Chúng ta nguyện ý đi theo Lâm thiếu!” Mười tám người vợ đồng loạt trả lời.

“Lâu Kim Hồng, ngươi nghe không hiểu ý của ta sao? Mặc dù ta thích mỹ nữ, nhưng cũng không thích đồ cũ mà người khác đã dùng!” Giọng nói của Lâm Hiên trở nên lạnh lẽo.

Lời của Lâm Hiên làm cho Lâu Kim Hồng nhất thời sửng sốt.

“Được rồi, kêu phu nhân của ngươi đi xuống đi!” Lâm Hiên khoát tay áo.

“Các ngươi... Đều đi xuống hết!” Lâu Kim Hồng bất đắc dĩ nói với mười tám người vợ của mình.

Nhưng trong lòng ông ta vẫn có chút vui vẻ.

“Vậy bọn họ thì sao?” Lâu Kim Hồng chỉ về phía các cô con gái của mình hỏi.

“Họ thì có thể ở lại.” Lâm Hiên thản nhiên nói.

Vợ của Lâu Kim Hồng chỉ có thể nhìn không thể ăn thì giữ lại làm gì?

Chỉ cần suy nghĩ một chút thôi đã khiến da đầu anh tê dại.

Nhưng đối với con gái Lâu Kim Hồng, tuy rằng anh cũng không có ý định làm gì, nhưng để cho họ nhảy múa thì cũng tốt.

“Vậy các ngươi tiếp tục ở lại bồi Lâm thiếu.” Lâu Kim Hồng gật đầu nói, hiện tại cũng không dám tự chủ trương nữa.

Đột nhiên, Lâu Kim Hồng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trong số ba mươi tám cô con gái.

Nhất thời cơ thể chấn động.

Chỉ thấy trong số ba mươi tám cô con gái, có một người không phải con gái của ông ta.

Là vợ của ông ta, Lâu Cẩn!

Lâu Cẩn đã lặng lẽ thay thế một cô con gái.

Dù sao nhiều người như vậy, Lâm Hiên không có khả năng nhớ rõ.

Lâu Kim Hồng sợ hãi.

Lâu Cẩn sao lại lớn mật như vậy.

Lại dám ở trước mặt Lâm Hiên giở trò đổi người.

Lỡ như bị Lâm Hiên phát hiện thì sao?

Hơn nữa, Lâu Cẩn là người Lâu Kim Hồng không muốn bị Lâm Hiên lựa chọn nhất.

Nhưng giờ khắc này, Lâu Kim Hồng cũng không dám nói ra.

Sợ chọc giận Lâm Hiên.

Vậy thì không biết hậu quả sẽ như thế nào.

Làm không tốt, Lâu Cẩn sẽ vì vậy mà chết.

Trong lòng chỉ có thể cầu nguyện, nhất định không được xảy ra chuyện gì.

Tiếp theo, ba mươi tám người đẹp tiếp tục trình diễn các điệu múa.

Lâu Kim Hồng thì cùng Lâm Hiên uống rượu.

Lâm Hiên không nói lời nào, ông ta cũng không dám nói chuyện.

“Chúng ta hãy kính Lâm thiếu.” Lúc này, Lâu Cẩn đột nhiên nói.

Sau khi nhận được tín hiệu của Lâu Cẩn, những người phụ nữ nhao nhao đến kính rượu Lâm Hiên.

“Lâm thiếu thật sự là trẻ tuổi tài cao, ta kính ngươi một ly.”

“Chúc Lâm thiếu càng ngày càng đẹp trai, càng ngày càng trẻ trung!”

“...”

Mỗi một người phụ nữ đều khen ngợi Lâm Hiên.

Nếu người khác đã mời rượu, Lâm Hiên cũng không thể không uống.

“Ta chúc Lâm thiếu tu vi tăng mạnh, sớm ngày đột phá Chuẩn Thánh.”

Một cô con gái của Lâu Kim Hồng nghe nói Lâm Hiên có thực lực nhị tinh Bán Thánh.

Vì thế, cô ấy liền chúc Lâm Hiên sớm ngày đột phá Chuẩn Thánh, đạt tới thánh cảnh chân chính.

Lâm Hiên nghe vậy khóe miệng giật giật, anh không biết đối phương là đang chúc anh hay là đang mắng anh.

Vậy mà lại chúc anh sớm ngày đột phá Chuẩn Thánh.

Chuẩn Thánh còn cần hắn đột phá?

Cuối cùng cũng đến lúc Lâu Cẩn mời rượu.

Lâu Kim Hồng cũng dần dần yên lòng.

Lâm Hiên hẳn là không có phát hiện Lâu Cẩn không phải con gái của ông ta, mà là phu nhân của ông ta.

Nhưng ngay thời điểm Lâu Cẩn mời rượu Lâm Hiên, bà ta đột nhiên vấp vào thứ gì đó rồi ngã, tiếp theo trực tiếp nhào vào trong ngực Lâm Hiên!
Chương 310 Thua xa Mãn Nguyệt

Lâu Cẩn rõ ràng té ngã, nhưng trong ánh mắt của nàng, lại hiện lên tia vui sướng, như thể mưu kế sắp thành.

Cố ý.

Rõ ràng là Lâu Cẩn đã cố ý!

Người phụ nữ này rất biết cách tạo ra cơ hội.

Nàng cảm thấy, vì Lâm Hiên còn quá trẻ, nên còn ngượng ngùng mà thôi.

Vì vậy, nàng chủ động tạo cơ hội tiếp cận.

Tuyệt sắc như nàng, không có có nam nhân nào có thể kháng cự được.

Tuy rằng, Lâu Cẩn diễn rất hoàn hảo.

Tỏ vẻ bản thân không hề cố ý.

Nhưng sao Lâu Kim Hồng lại không biết cơ chứ.

Cô vợ này của hắn, thật sự là quá to gan.

Nhưng đây cũng là hy vọng duy nhất của ông ta.

Con giá của hắn, nhiều như vậy, Lâm Hiên cũng không coi trọng.

Mắt thấy, thân thể Lâu Cẩn sắp nằm trọn trong ngực Lâm Hiên.

“Này!”

Một âm thanh bực bội.

"Ôi chao!"

Kèm theo đó là tiếng kêu đau đớn của Lâu Cẩn.

Khuôn mặt của cô ả đập thẳng vào ghế.

Nếu không phải thực lực của ả rất mạnh, có lẽ đã bị gãy mất mấy cái răng cửa rồi.

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Không phải ả nên nhào vào trong ngực Lâm Hiên sao?

Sao ả lại xô vào ghế vậy?

Chờ Lâu Cẩn phản ứng lại.

Mới phát hiện, Lâm Hiên, đã sớm không còn ở trên ghế.

Lâm Hiên không ngốc, hắn đương nhiên nhìn ra được, Lâu Cẩn cố ý.

“Cảm ơn Lâu tôc trưởng đã chiêu đãi, ta đã ăn xong, xin cáo từ!” Thanh âm Lâm Hiên vang lên.

Mọi người theo tiếng nói nhìn lại, nhưng đã không thấy bóng dáng Lâm Hiên.

Ngay trong nháy mắt vừa rồi, Lâm Hiên đã rời khỏi đại sảnh.

Tất cả mọi người, bao gồm cả nhất tinh Bán Thánh Lâu Kim Hồng, cũng không biết Lâm Hiên rời đi như thế nào.

"Đau quá..." Lâu Cẩn xoa xoa khuôn mặt mình bị ngã đau, vẻ mặt ủy khuất.

Ả thế nào cũng không nghĩ tới, còn có nam nhân, có thể cự tuyệt mình chủ động.

Lâu Kim Hồng trên mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Không nghĩ tới, bản thân đem con gái cùng nữ nhân của mình đều đưa lên, cũng không thể hấp dẫn được Lâm Hiên.

Có lẽ, Lâm Hiên không giống như hắn nghĩ.

Cũng không phải loại người dễ đoán.

Đây là một rắc rối.

Những thứ khác có thể hấp dẫn Lâm Hiên, Lâu Kim Hồng thật tình không lấy ra được.

Đúng lúc này, một tộc nhân hốt hoảng chạy tới báo tin.

“Tộc trưởng!”

“Chuyện gì, hấp ta hấp tấp như vậy!” Lâu Kim Hồng đang buồn bực, sắc mặt khó coi nói.

“Báo cáo tôc trưởng, chúng ta đã tìm được vị trí của dị thú, hơn nữa, súc sinh kia, đã bị trọng thương!”

"Thật sao? Mau, lập tức đi thông báo cho Lâm thiếu... Chờ đã, ngươi vừa nói gì?” Lâu Kim Hồng ánh mắt sáng ngời.

“Ta nói, súc sinh kia, bị trọng thương!” Tộc nhân trả lời.

“Bị thương nặng không, lấy thực lực của lão tổ, có thể đem nó giết chết hay không?” Lâu Kim Hồng kích động hỏi.

Nếu như, dựa vào lực lượng của Lâu tộc, có thể đánh chết dị thú.

Như vậy cũng không cần đến Lâm Hiên!

Cùng lắm thì, đến lúc đó chia cho Lâm Hiên một chút, hắn cũng không tiện nói cái gì.

Cứ như vậy, Lâu tộc không chỉ giữ được càng nhiều thi thể dị thú, mà vị trí tôc trưởng của hắn cũng sẽ không bị uy hiếp!

“Cái này, chắc là không thành vấn đề, trên bụng dị thú kia có một lỗ thủng lớn! Thương tích nặng như vậy, nếu như nó không phải dị thú, khả năng đã sớm chết rồi!"

“Thật tuyệt! Lập tức thông báo cho các trưởng lão đến nghị sự!” Mặc dù, Lâu Kim Hồng đã quyết định để Lâu tộc tự mình đánh chết dị thú, nhưng hắn vẫn tìm lão tổ cùng các trưởng lão đến thương nghị.

“Đúng rồi, không cần báo cho Lâu Kim trưởng lão!” Lâu Kim Hồng híp mắt nói.

Chuyện này, nếu để Lâu Kim biết, vậy chẳng khác nào để Lâm Hiên biết.

Đối với dị thú, cho dù là Chuẩn Thánh, đó cũng là thứ vô cùng hấp dẫn.

Nếu như Lâm Hiên ra tay, có lẽ Lâu tộc chỉ lấy được một phần rất nhỏ.

Rất nhanh, trưởng lão bao gồm cả Lâu tộc lão tổ, đều được gọi đến đại sảnh nghị sự bí mật.

Lâu Kim Hồng đem sự tình nói ra.

Muốn tranh thủ ý kiến của mọi người.

"Cái này... Nhỡ đến lúc đó, Lâm thiếu phát hiện chúng ta không thông báo cho hắn, tức giận thì làm sao bây giờ?” Một gã trưởng lão nhíu mày nói.

Phải biết rằng, Lâm Hiên chính là người có được thực lực đánh bại lão tổ.

Một khi tức giận, Lâu tộc sẽ gặp đại họa ngập đầu.

“Nhưng nếu để Lâm thiếu ra tay, chúng ta nhiều nhất, chỉ có thể chia một nửa thi thể dị thú, nhưng nếu chúng ta tự mình đánh chết dị thú, hoàn toàn có thể chỉ chia một phần cho hắn.

Dù sao hắn không làm gì cả, có thể phân một phần mười thi thể dị thú, hắn còn có gì để nói?" Lâu Kim Hồng híp mắt nói.

Nhưng mà, biểu tình mọi người vẫn có chút sợ hãi.

Bao gồm Lâu tộc lão tổ Lâu Thiên Dụ.

“Nếu không thì chúng ta một bên phái người đi đánh chết dị thú, một bên thông báo cho Lâm thiếu. Chờ khi dị thú sắp bị giết chết, chúng ta lại nói cho Lâm thiếu biết.

Như vậy, chờ hắn đến, dị thú vừa vặn bị giết chết, hắn cũng không nói được gì!” Có người đề nghị.

“Ý tưởng tốt!”

Tất cả mọi người đều đồng ý với đề xuất này.

"Bây giờ, bỏ phiếu tán thành.”

“Ta đồng ý!”

“Ta cũng đồng ý!”

“...”

Tất cả các trưởng lão đều đã thông qua lời đề nghị này.

“Chuyện không nên chậm trễ, lưu lại mấy vị trưởng lão trong tộc, các trưởng lão khác mang theo thuộc hạ, đi đánh chết dị thú, chờ nhận được tin tức của ta, các ngươi liền đi thông báo cho Lâm thiếu!” Lâu Thiên Dụ hạ lệnh nói.

“Vâng, lão tổ!”

Kết quả là, mấy trưởng lão mang theo mấy ngàn người, lặng lẽ rời khỏi Lâu tộc, đi tới chỗ dị thú.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn phải dựa vào Lâu tộc lão tổ ra tay, những người khác, chỉ dùng để phòng ngừa có điều gì bất thường, thuận tiện phòng ngừa súc sinh kia chạy trốn.

Về phần Lâm Hiên thì trở lại phủ đệ Lâu Kim.

Nhìn thấy Lâm Hiên nhanh như vậy liền trở lại, Lâu Kim và Lâu Kim Phượng biểu tình đều ngẩn ngơ.

"Lâm thiếu, cậu, cậu đã về nhanh như vậy?" Lâu Kim Phượng vẻ mặt khó có thể tin nói.

"Dì Kim Phượng, không phải chỉ ăn một bữa cơm thôi sao, đâu cần bao nhiêu thời gian." Lâm Hiên cười nói.

“Trở về là được rồi, trở về là được rồi!” Lâu Kim kích động nói.

Hiển nhiên, Lâu Kim Phượng cùng Lâu Kim, đều biết Lâu Kim Hồng muốn làm gì.

Vốn tưởng rằng, Hôm nay Lâm Hiên sẽ không trở về.

Nhưng lúc này mới qua không đến một giờ thời gian, Lâm Hiên liền trở lại.

Chút thời gian này, cũng chỉ đủ ăn cơm mà thôi.

“Có lẽ, là chúng ta nghĩ sai rồi!” Lâu Kim Phượng còn tưởng rằng, Lâu Kim Hồng gọi Lâm Hiên đi qua, thật sự là bàn bạc chi tiết việc đánh chết dị thú, cũng không có ý tứ khác.

“Lâm thiếu, tôc trưởng đã nói gì với cậu?” Lâu Kim hỏi.

"Ông ấy nói rằng, ông ấy có ba mươi tám cô con gái và mười tám người phụ nữ." Lâm Hiên trả lời.

"A?" Lâu Kim cùng Lâu Kim Phượng đều sửng sốt.

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó nói ta coi trọng ai, có thể tùy ý mang đi."

“Tên Lâu Kim Hồng này!” Lâu Kim nghe vậy biến sắc.

Không nghĩ tới, Lâu Kim Hồng này vì muốn mượn sức Lâm Hiên, liền không tiếc đem cả con gái cùng nữ nhân của mình đều đưa lên.

"Vậy Lâm thiếu, không ai lọt vào mắt cậu sao? Con gái và nữ nhân của Lâu Kim Hồng đều rất đẹp..."

"Gì chứ, họ so với Mãn Nguyệt, còn kém xa!" Lâm Hiên nói.

“Vậy cũng đúng, con gái của ta, là đẹp nhất Lâu tộc!” Lâu Kim tự tin nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK