Cuối cùng, Lâm Hiên lựa chọn đi vào.
Tuyệt đối không phải vì ham mê nhan sắc của Hà Hoan, Lâm Hiên chỉ muốn xây dựng thế lực của mình mà thôi.
Có vấn đề gì sao?
Không có vấn đề gì cả!
Thấy Lâm Hiên thật sự theo mình tiến vào, trên mặt Hà Hoan hiện lên vẻ kinh ngạc.
Một lát sau, cô nói: “Anh không nghĩ anh nên làm gì sao?”
“Làm gì?” Lâm Hiên nghi hoặc nói.
“Đương nhiên là đi thuê phòng, anh sẽ không muốn tôi đi thuê phòng chứ? Tôi là một cô gái!” Trên mặt Hà Hoan vậy mà lại xuất hiện vẻ ngượng ngùng.
Dù sao, tuy rằng cô là cung chủ Hà Hoan nổi tiếng.
Nhưng đi thuê phòng với một người đàn ông.
Cũng là lần đầu tiên.
Mọi người đều cho rằng cung chủ Hà Hoan là một người phụ nữ phóng đãng.
Nhưng trên thực tế, khoảng cách gần nhất giữa cô và người đàn ông là khoảng trên mười centimet.
Cô đã tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đến cấp độ rất cao, cô có thể hấp thụ sức mạnh của một người đàn ông từ khoảng cách hơn mười centimet.
Tất nhiên, tốc độ này là tương đối chậm.
Thông thường phải mất vài ngày, hoặc thậm chí vài tháng.
Hơn nữa, nó chỉ có thể hấp thụ một nửa công lực.
Một nửa còn lại là lãng phí.
Phương thức trực tiếp nhất chính là âm dương giao hợp.
Như vậy, chẳng những tốc độ cực nhanh, hơn nữa có thể hoàn toàn hấp thu công lực của đối phương.
Nhưng có một hạn chế, đó chính là một khi sử dụng loại phương thức trực tiếp nhất này thì về sau cũng chỉ có thể sử dụng Ngọc Nữ Tâm Kinh theo phương thức đó.
Cung chủ Hà Hoan như cô tôn quý cỡ nào.
Tất nhiên không có khả năng giống như đệ tử bình thường đi hấp thu công lực của đàn ông.
Cô cũng không gặp được người đàn ông nào xứng để cô dùng cách đó để hấp thu công lực.
Đây chính là nỗi buồn của Hà Hoan.
Nếu cô sẵn sàng sử dụng cách đó để hấp thụ công lực của đàn ông. Phải là người đàn ông cô thích. Nhưng người cô thích thì sẽ bị hút đi công lực.
Và nếu cô thích một người đàn ông. Cô lại không muốn hấp thu công lực của đối phương.
Nó rất mâu thuẫn.
Cho dù thật sự có một người đàn ông nguyện ý vì cô mà hiến công lực. Nhưng nếu thật sự ở cùng một chỗ với cô.
Vài lần thì còn chưa có gì. Nhưng nếu quá nhiều thì chắc chắn sẽ chết!
Phụ nữ tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đối với đàn ông mà nói, có lực hấp dẫn trí mạng.
Nhưng, chúng thực sự có thể gây chết người!
Hà Hoan đưa Lâm Hiên tới nơi này. Không có nghĩa là cô thích Lâm Hiên. Lâm Hiên muốn chinh phục cô, vậy thì phải trả giá! Cái danh cung chủ Hà Hoan của cô cũng không phải dễ làm như vậy.
Đương nhiên, đối với Lâm Hiên, cô cũng có một phần hảo cảm.
Có một số lý do.
Lý do thứ nhất, Lâm Hiên rất đẹp trai.
Lý do thứ hai, thực lực Lâm Hiên rất mạnh.
Thứ ba và quan trọng nhất trong những lý do. Lâm Hiên, coi như là quân tử.
Lâm Hiên bắt giữ bốn vị trưởng lão Hà Hoan cung. Nhưng cũng không có làm gì với các cô ấy.
Tuy rằng, phụ nữ trong Hà Hoan cung không thể dễ đụng vào. Nhưng cấp độ tu vi Ngọc Nữ Tâm Kinh của bốn vị trưởng lão cũng không cao. Cho dù Lâm Hiên thật sự cùng các cô làm cái gì thì công lực bị mất đi cũng không nhiều.
Đối mặt với bốn vị tuyệt sắc trưởng lão, Lâm Hiên còn có thể giữ được mình.
Điều này cho thấy rằng anh không phải là một con thú chỉ suy nghĩ về nửa dưới.
Đương nhiên, ý nghĩ này, rất nhanh, đã hoàn toàn bị sụp đổ.
Vài phút sau.
Hà Hoan đi theo Lâm Hiên đến cửa phòng khách sạn.
“Bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp.” Hà Hoan nhìn Lâm Hiên bên cạnh, cười tủm tỉm nói.
“Hà Hoan, tôi biết cô muốn thử giới hạn của tôi, kỳ thật không cần phải làm như vậy, giới hạn của tôi, cô không tìm được!” Lâm Hiên híp mắt nói.
“A, tôi không thăm dò được giới hạn của anh, vậy anh có biết độ sâu của tôi hay không?” Hà Hoan cười càng thêm quyến rũ.
Lời nói của Hà Hoan làm cho Lâm Hiên nhịn không được nuốt nước miếng.
Nếu như nói, phụ nữ Hà Hoan cung là yêu tinh.
Như vậy cung chủ Hà Hoan, chính là yêu tinh trong yêu tinh.
Nhất cử nhất động của cô, một một nụ cười đều có sức hấp dẫn trí mạng đối với đàn ông.
Hà Hoan nói xong, lấy thẻ phòng từ trong tay Lâm Hiên, trực tiếp mở cửa phòng, sau đó đi vào.
Trong tình huống này, nếu Lâm Hiên không làm gì đó, anh sẽ có lỗi với quả thận Kỳ Lân của mình.
Lập tức đi vào, ôm Hạ Hoan từ phía sau.
“Lâm thiếu, tôi không thể không nhắc nhở anh, tôi tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đã đạt tới đỉnh cấp, vượt xa những trưởng lão kia có thể so sánh, nếu như ở cùng một chỗ với tôi, cho dù anh vượt qua Võ Hoàng thì cũng sẽ mất đi một nửa công lực!” Hà Hoan mở miệng nhắc nhở.
Thật sự đến bước này, Hà Hoan lại có chút không đành lòng.
Dù sao, không có công lực của ai là dễ dàng đạt được.
Trong nháy mắt mất đi một nửa công lực, không phải là trò đùa.
Đối với võ giả mà nói, không khác gì muốn nửa cái mạng.
“Đến đây, Hà Hoan, chỉ cần cô có bản lĩnh kia, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì lấy bao nhiêu!” Lâm Hiên cũng nói thẳng.
Anh nhất định phải để Hà Hoan một lòng một dạ đi theo anh.
“Lâm thiếu… Sao anh lại làm thế? Anh thực sự thích tôi sao?” Hà Hoan xoay người lại, chủ động ôm lấy Lâm Hiên.
“Cô muốn nghe lời thật lòng hay là nói dối.” Lâm Hiên nói.
Hà Hoan: “Nói dối trước đi.”
Lâm Hiên: “Thích.”
“Vậy, nói thật thì sao...” Hà Hoan cắn răng hỏi.
Lâm Hiên: “Cũng thích!”
Đây chính là người phụ nữ xinh đẹp nhất Kỳ Châu.
Người đàn ông nào sẽ không thích?
Lâm Hiên thừa nhận, anh không phải thánh nhân, anh chỉ là một tục nhân, anh cũng thích mỹ nữ.
“Quên đi, Lâm thiếu, Hà Hoan tôi nguyện ý đi theo ngài!” Hà Hoan cuối cùng cũng buông Lâm Hiên ra, trực tiếp nửa quỳ trước mặt Lâm Hiên.
“Hà Hoan, nếu như tôi không nhìn lầm thì tu vi của cô cũng sớm đã đạt tới bình cảnh đúng không?” Lâm Hiên hỏi.
“Ừm, cho nên, tôi mới tới tham gia đại hội Ẩn Tộc lần này, võ giả thế tục đã không cách nào để cho tôi tăng lên.” Hà Hoan gật đầu nói.
“Đi theo tôi, cô không cần tiến vào Ẩn tộc cũng có thể trở thành cường giả cao thủ!” Lâm Hiên nói.
“Tôi tin tưởng Lâm thiếu!” Hà Hoan gật gật đầu.
“Đến đây, hiện tại, tôi sẽ cho cô đột phá!”
Nhìn tuyệt thế mỹ nhân trước mắt, Lâm Hiên rốt cuộc không khống chế được.
“Nhưng mà, Lâm thiếu, anh thật sự nguyện ý sao...” Hà Hoan còn có chút cố kỵ.
Nhưng cô nhìn ra được, lúc này Lâm Hiên đã mất kiểm soát.
Hà Hoan tu luyện chính là Ngọc Nữ Tâm Kinh, sao cô không biết đối với đàn ông, thân thể này của cô có lực hấp dẫn vô cùng kinh khủng.
“Lâm thiếu, nếu anh thật sự muốn, tôi có thể dùng phương pháp khác giúp anh...” Hà Hoan cắn răng nói, khuôn mặt ửng đỏ.
Khi nói điều này.
Ngay cả chính Hà Hoan cũng không thể tin được, thế mà cô sẽ nói ra những lời như vậy với một người đàn ông.
“Hà Hoan, tôi đã nói rồi, cô có thể lấy bao nhiêu công lực của tôi thì cứ tùy tiện lấy!” Thân thể bên ngoài của Lâm Hiên bắt đầu hiện lên vảy màu đỏ.
“Lâm thiếu, anh...” Hà Hoan hơi có chút ngây người.
“Trong cơ thể tôi có thú huyết, tu vi của cô đã đạt tới cấp độ này, hẳn là biết, đây là phản ứng gì.” Lâm Hiên kịch liệt phập phồng, hung hăng nói.
“Đây là thú huyết thức tỉnh sao? Đây là lần đầu tiên tôi thấy nó!” Hà Hoan đưa tay vuốt ve vảy trên người Lâm Hiên, kinh ngạc nói.
“Đúng vậy!”
Chương 262 Nữ nhân Hà Hoan Cung là không thể động vào
Nữ nhân bình thường nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ bị dọa sợ.
Nhưng là một cao thủ đỉnh cấp ở thế tục, Hà Hoan vẫn có đủ kiến thức.
Nàng biết, nếu võ giả luyện hóa máu thú, là có thể thức tỉnh gien máu thú đang ngủ say trong cơ thể.
Truy ngược về trước mấy chục mấy trăm ngàn năm, ai không phải là thú?
Nhưng cơ hội này là quá nhỏ. Cơ bản là tỷ lệ một trên một ngàn.
Mấu chốt là, máu cần thiết là máu của dị thú. Một con thú bình thường không thể đáp ứng được.
Dị thú thường mạnh mẽ và không thể đánh bại.
Cũng chỉ có Ẩn tộc có thể lấy được máu của dị thú.
Từ xưa đến nay, nữ nhân đều yêu thích cường giả.
Lâm Hiên vậy mà luyện hóa qua máu của dị thú, hơn nữa còn vô cùng may mắn thức tỉnh gien thú.
Hà Hoan biết lần này xem như nhặt được bảo vật.
Chỉ là, Hà Hoan không biết Lâm Hiên thức tỉnh đâu chỉ là máu thú.
Thứ hắn thức tỉnh là tổ huyết chân chính!
Ngay vào lúc Hà Hoan kinh ngạc, toàn thân Lâm Hiên đều bao trùm lân phiến màu đỏ.
Mọc sừng và đuôi.
Thoạt nhìn, giống như biến thành quái vật nửa người nửa thú.
Nhưng trong mắt Hà Hoan, hắn thật hoàn mỹ!
Hình người vốn là hình thái chiến đấu hoàn mỹ nhất.
Nhưng bởi vì nhân loại biết sử dụng công cụ, dần dần mất đi tính công kích của dã thú.
Mà sau khi võ giả thức tỉnh máu thú, chẳng những vẫn có được hình thái chiến đấu hoàn mỹ như trước, đồng thời cũng có dã tính công kích cường đại của dã thú.
Bởi vậy, nếu như một võ giả có thể dẫn phát thức tỉnh máu thú.
Sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên gấp bội!
Hà Hoan thật không ngờ.
Lần đầu tiên của mình lại kích thích như thế...
Một võ giả có thể hóa thú, coi như là xứng với thân phận cung chủ Hà Hoan Cung của nàng!
Điều đáng lo lắng duy nhất là Lâm Hiên sẽ bởi vậy mà mất đi công lực.
Nhưng cũng đã đến mức này.
Đừng nói Lâm Hiên không khống chế được, ngay cả Hà Hoan cũng có chút không khống chế được bản thân mình.
Dù sao, nàng là cung chủ Hà Hoan.
Mặc dù chưa từng trải qua chuyện đó.
Nhưng mỗi ngày nghe được thuộc hạ của mình vui vẻ nói về loại chuyện này.
Thật ra trong lòng nàng cũng rất tò mò.
Muốn biết, đó là loại trải nghiệm gì.
Có phải thật sự như các nàng nói hay không, cảm giác run rẩy kia quả thực còn thoải mái hơn là tu vi thăng cấp.
Trận chiến xảy ra ngay lập tức.
Bởi vì thực lực của Hà Hoan đều mạnh hơn những nữ nhân trước kia của Lâm Hiên rất nhiều.
Bởi vậy, hắn cũng không cần cố kỵ nàng sẽ chịu không nổi.
Chỉ cần thỏa thích hành động điên cuồng là được.
...
Một tiếng sau.
Mưa gió dừng lại.
Dưới sự công kích điên cuồng của Lâm Hiên, giường cũng bị sụp đổ.
Hà Hoan trực tiếp nằm trên sàn nhà.
Từ lúc này trở đi.
Cuối cùng cô ấy đã trở thành một người phụ nữ thực sự.
Lâm Hiên cũng khôi phục hình thái bình thường.
Nhìn Hà Hoan vẫn phấn khích nằm bên cạnh.
Lâm Hiên không khỏi cảm thán.
Không hổ là cung chủ Hà Hoan Cung.
Sức chịu đựng này quá mạnh.
Sau khi những nữ nhân khác bị hắn công kích, trên cơ bản đều sẽ xuất hiện trạng thái mệt mỏi.
Nhưng Hà Hoan, chẳng những không có mệt mỏi, ngược lại còn tràn đầy sức sống hơn.
Có thể là có liên quan với công pháp mà Hà Hoan tu luyện.
Không thể không nói. Thật sự không thể đụng vào nữ nhân Hà Hoan Cung.
Mặc dù là Lâm Hiên, cũng cảm nhận được cảm giác suy yếu.
Mặc dù gần như không có ảnh hưởng gì tới hắn.
Nhưng phải biết sức chiến đấu của Lâm Hiên là vô cùng mạnh mẽ.
Đổi lại là nữ nhân bình thường, ba ngày ba đêm cũng không thành vấn đề.
Nhưng mà chỉ làm một lần với Hà Hoan.
Cảm giác của hắn giống như là đại chiến ba ngày với Âu Dương Băng Tình vậy.
Lâm Hiên kinh ngạc, Hà Hoan còn kinh ngạc hơn.
Lâm Hiên không hề kém hơn người tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh đến đỉnh cấp như nàng, vậy mà không lộ ra chút mệt mỏi nào.
"Lâm thiếu, cậu tổn thất bao nhiêu công lực?" Hà Hoan nhịn không được hỏi.
“Không biết nữa, không có cảm giác gì, Hà Hoan, Ngọc Nữ Tâm Kinh của ngươi cũng không có gì lợi hại nha!” Tuy rằng, vẫn có hơi hư nhược, nhưng Lâm Hiên tuyệt đối không thể thừa nhận.
“Không có khả năng không có cảm giác gì, ta cũng đã đột phá rồi!” Hà Hoan khó có thể tin được.
Nếu mà không phải nàng cảm giác được thực lực của mình đột phá bình cảnh, thậm chí còn vượt qua một cảnh giới nhỏ, nàng còn tưởng rằng, Ngọc Nữ Tâm Kinh này mất đi hiệu lực.
Sau khi đột phá, tu vi của Hà Hoan tăng lên ít nhất mấy lần.
Nhưng Lâm Hiên vậy mà nói không có cảm giác?
Lâm Hiên, rốt cuộc là võ giả cảnh giới gì?
Thấy vẻ mặt Hà Hoan kinh ngạc, Lâm Hiên cười nói: "Ta đã nói rồi, ngươi không dò được đáy của ta.”
“Nếu vậy, hay là Lâm thiếu, ngươi lại thăm dò đáy của ta?” Hà Hoan cười quyến rũ, chủ động cầu chiến.
"Khụ khụ, cuồng hoan lập tức sẽ kết thúc, lần sau đi!" Khóe miệng của Lâm Hiên giật giật.
Mỹ nữ tuy tốt, nhưng cũng không thể tham lam nha!
“Lâm thiếu, không phải cậu sợ đó chứ!" Hà Hoan cười hì hì nói.
“Sợ, sao có thể!”
Lâm Hiên lập tức muốn xoay người lên ngựa. Lại bị Hà Hoan ngăn cản, cô nhẹ nhàng gối đầu lên người của Lâm Hiên, ôn nhu nói: "Lâm thiếu, kìm chế một chút đi, ta cũng không đành lòng ép khô cậu một lần!”
Vốn dĩ, giữa Hà Hoan và Lâm Hiên là quan hệ lợi ích.
Nhưng hai người trải qua một hồi chiến đấu vui vẻ đầm đìa, Hà Hoan đã hoàn toàn thích Lâm Hiên.
Không đúng, phải nói là yêu Lâm Hiên.
Mà Hà Hoan trong mắt Lâm Hiên, cũng trở nên nữ tính hơn.
Tuy rằng Ngọc Nữ Tâm Kinh đã khiến cho sự nữ tính trên người Hà Hoan đạt tới đỉnh cấp.
Nhưng cho dù nàng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh cao hơn nữa, nàng vẫn chỉ là một thiếu nữ.
Vẫn rất khác với nữ nhân chân chính.
Mà Lâm Hiên giúp nàng hoàn thành lột xác cuối cùng.
Lúc này Hà Hoan chỉ cần dùng một ánh mắt cũng đã tràn ngập mị lực vô tận.
"Hà Hoan, ta có một chuyện, phải nói trước với cô." Lâm Hiên đột nhiên trở nên nghiêm túc, hắn cảm thấy vẫn nên nói trước với Hà Hoan một tiếng.
"Chuyện gì, Lâm thiếu cứ nói." Lần đầu tiên Hà Hoan nhìn thấy Lâm Hiên lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, biết chuyện Lâm Hiên muốn nói hẳn là rất nghiêm trọng.
“Kế tiếp, ta có thể khai chiến với Ẩn tộc!”
Kế tiếp, sẽ khai chiến với Ẩn tộc?
Nghe Lâm Hiên nói xong, thân thể mềm mại của Hà Hoan run lên.
Tuy rằng, nàng đã chuẩn bị tốt trong lòng, nhưng vẫn bị kinh hãi.
Ẩn tộc, đó là tồn tại đáng sợ cỡ nào.
Nhưng Lâm Hiên thế mà nói hắn muốn khai chiến với Ẩn tộc!
"Ngươi cũng không cần lo lắng, ta sẽ không ra tay với tất cả Ẩn tộc, ta chỉ nhằm vào Lôi tộc." Lâm Hiên nói tiếp.
“Trong Ẩn tộc, Lôi tộc cũng không tính quá mạnh, nhưng đó cũng là Ẩn tộc, Lâm thiếu, ngươi không nói giỡn chứ?” Hà Hoan quả thực không thể tin được lời Lâm Hiên nói.
Nếu như Lâm Hiên muốn khai chiến với Ẩn tộc, như vậy nàng phải suy nghĩ một chút.
Dù sao, Hà Hoan Cung của nàng tuy rằng chỉ có hơn một ngàn người đến Vũ thành.
Nhưng trên thực tế, toàn bộ nhân số của Hà Hoan Cung lên tới mấy chục ngàn!
Cô ấy phải suy nghĩ cho các chị em của mình.
"Lâm thiếu, Hà Hoan ta không sợ chết, nhưng Hà Hoan Cung ta có mấy vạn tỷ muội..."
"Yên tâm đi, ta không phải muốn cho người của Hà Hoan Cung đối kháng với Ẩn tộc, ý của ta là nếu người của Hà Hoan Cung muốn tiến vào Ẩn tộc, tốt nhất không nên chọn Lôi tộc, bởi vì rất nhanh thôi Lôi tộc sẽ không còn nữa!" Lâm Hiên khí phách nói.
Lâm Hiên vừa mới nói xong, cửa phòng đột nhiên bị một cước đá văng ra.
Chương 263 Nếu muốn phạm ta, máu chảy thành sông!
Lâm Hiên và Hà Hoan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt lập tức dùng chăn bao lấy thân thể.
Tuy nhiên, bởi vì chỉ có một chiếc chăn, cho nên hai người chỉ có thể dán chặt vào nhau.
Ngay sau đó, một đám đông lớn xông vào phòng.
Người tới mặc trang phục thống nhất, áo choàng trắng một màu.
Hơn nữa, tất cả đều là nữ nhân, đều che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt như nước.
Có khoảng mười người.
“Các ngươi tới làm gì!” Khi nhìn thấy người tới, Hà Hoan trầm giọng nói.
Sau một khắc, hơn mười nữ tử bịt mặt đều quỳ gối trước mặt Hà Hoan.
Đồng thanh nói: "Cung chủ Hà Hoan, xin ngài cứu cung chủ chúng ta!”
Hà Hoan nghe vậy nhướng mày, chợt lạnh lùng nói: "Các ngươi nhầm rồi, Hà Hoan Cung ta từ trước đến nay không có quan hệ gì với Tố Nữ Cung của các ngươi, nếu Hà Tố Y xong đời, ta sẽ đánh chiêng chúc mừng, muốn ta đi cứu nàng? Ngươi cả nghĩ quá rồi!”
“Xin ngài cứu cung chủ!” Nữ tử che mặt dập đầu với Hà Hoan.
"Họ là ai?" Lâm Hiên tò mò hỏi.
"Các nàng là người của sư tỷ ta, cũng là người của Tố Nữ Cung..." Hà Hoan trả lời.
Hà Tố Y, cung chủ Tố Nữ Cung vốn xuất thân từ một môn phái với Hà Hoan.
Nhưng nàng tu luyện công pháp khác với Hà Hoan Cung.
Hà Tố Y tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh!
Ngọc Nữ Tâm Kinh, là một loại công pháp lấy nam nhân làm chất dinh dưỡng.
Mà Tố Nữ Tâm Kinh thì không giống.
Các nàng, lấy chính mình làm chất dinh dưỡng.
Nếu như nam nhân và nữ nhân tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh phát sinh quan hệ.
Như vậy, nữ tử tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh sẽ hao tổn công lực.
Nam nhân, ngược lại sẽ tăng lên công lực.
Có thể nói, công hiệu hoàn toàn không giống với Ngọc Nữ Tâm Kinh.
So sánh với Hà Hoan Cung bị người ta phỉ nhổ, Tố Nữ Cung lại được người ta theo đuổi.
Mà có thể cưới được một nữ đệ tử Tố Nữ Cung, cũng trở thành giấc mộng lớn nhất của tất cả võ giả nam.
Nữ tử tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh, tuy rằng sẽ không quyến rũ như nữ tử tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh.
Nhưng họ trông có khí chất hơn.
Nếu muốn so sánh.
Nữ tử tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh giống như là cô nàng tai mèo cuồng nhiệt trong quán bar.
Mà nữ tử tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh, thì giống như là tiểu thư khuê các không ra khỏi lầu các.
Nhưng đều có cùng một đặc điểm, đó là cả hai có thể làm cho một người phụ nữ trở nên hấp dẫn hơn trong mắt nam nhân!
Chỉ là một bên hy sinh bản thân, một bên là chiếm đoạt người khác.
Nam nhân nào lại không muốn cưới một người vợ vừa xinh đẹp, vừa có thể giúp mình nâng cao công lực?
Đương nhiên, muốn cưới được nữ tử Tố Nữ Cung, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Có một ngưỡng cửa rất cao.
Dù sao, một khi nữ tử Tố Nữ Cung kết hôn.
Công lực sẽ giảm nhanh chóng.
Cuối cùng, trở thành một người phụ nữ tầm thường.
Ngược lại, giá trị vũ lực của chồng họ sẽ bay lên trời!
Nếu như không phải gặp được tình yêu đích thực, hoặc là cống hiến cho Tố Nữ Cung đủ lớn, Tố Nữ Cung tuyệt đối sẽ không cho đệ tử lập gia đình.
Muốn cưới một đệ tử Tố Nữ Cung, các võ giả nam cần phải trả một cái giá cực lớn cho Tố Nữ Cung.
Nhưng mặc dù như vậy, các võ giả nam vẫn vui vẻ như trước.
Thậm chí, cam tâm tình nguyện bán mạng vì Tố Nữ Cung.
Trong mắt Hà Hoan loại hành vi này không có gì khác với kẻ ngốc.
Nắm giữ thực lực trong tay mình mới là vương đạo.
Hao tổn công lực của mình, đi giúp những nam nhân thối kia tăng lên công lực?
Đánh chết Hà Hoan cũng sẽ không làm loại chuyện này.
Hà Hoan Cung ai cũng hô đánh, giống như sâu bệnh vậy.
Mà Tố Nữ Cung, lại là rất được hoan nghênh.
Nhất là Hà Tố Y, cô là mục tiêu của tất cả võ giả.
Không, nên được gọi là mộng tưởng.
Bởi vì, một khi chiếm được công lực của Hà Tố Y, như vậy thực lực sẽ lập tức cất cánh bay cao.
Tuy nhiên, bởi vì Hà Tố Y không chỉ có thực lực bản thân rất mạnh, còn có rất nhiều nam nhân nguyện ý bán mạng cho nàng.
Cho nên, muốn cũng không dễ dàng tiếp cận Hà Tố Y.
"Cung chủ Hà Hoan Cung, hiện tại chỉ có ngài có thể cứu cung chủ của chúng ta, xin ngài nể mặt cung chủ chúng ta từng là đồng môn, cứu cung chủ chúng ta đi!"
Các nữ đệ tử của Tố Nữ Cung lại dập đầu với Hà Hoan.
"Nể mặt đồng môn? Vậy khi Hà Hoan Cung ta bị các thế lực khác vây quét, nàng ở nơi nào?”
“Lúc hơn một ngàn đệ tử của Hà Hoan Cung ta bị tàn sát, lúc ta đi nhờ nàng ra tay hỗ trợ, nàng lại ở nơi nào!”
"Nàng không giúp ta còn chưa tính, vậy mà còn tuyên bố với bên ngoài, không có bất kỳ quan hệ gì với Hà Hoan Cung chúng ta, hiện tại nàng bị người bắt đi, ta quả thực quá vui vẻ, ha ha ha!"
"Tố Nữ Cung các ngươi, không phải có rất nhiều chân chó sao? Sao không bảo họ cứu!”
Hà Hoan gần như gầm thét về với đệ tử Tố Nữ Cung.
Bởi vì thanh danh Hà Hoan Cung không tốt.
Do đó, thường phải chịu đựng sự vây quét của những kẻ lấy cái danh đại diện cho công lý.
Có nhiều lần, Hà Hoan Cung thiếu chút nữa bị diệt.
Hà Hoan không có cách nào, chỉ có thể để cho người đi tìm Hà Tố Y cầu xin giúp đỡ.
Nhưng Hà Tố Y không giúp nàng còn chưa tính.
Thế mà còn hạ mê dược với những đệ tử Hà Hoan Cung đi xin giúp đỡ.
Giao chúng cho kẻ thù của họ!
Hà Tố Y còn là tỷ tỷ ruột của nàng!
Từ đó về sau, Hà Hoan biết.
Trên thế giới này, cô ấy không có người thân!
Mà nàng tu luyện Ngọc Nữ Tâm Kinh, cũng không có khả năng có bạn bè.
Nhưng không sao cả.
Không ai giúp cô ấy, cô ấy sẽ trở thành một người mạnh mẽ!
Cô ấy sẽ tự bảo vệ mình!
Biết được ân oán gút mắc giữa Hà Hoan Cung và Tố Nữ Cung, Lâm Hiên cũng cảm giác thổn thức một trận.
Thiên hạ nhộn nhịp đều vì lợi ích.
Thiên hạ tấp nập đều vì lợi ích.
Vì lợi ích, đôi khi các cặp vợ chồng có thể xuống tay với nhau.
Hoàn cảnh Hà Hoan gặp phải cũng không tốt hơn hắn là bao.
Cảm thụ được thân thể Hà Hoan hơi run rẩy, Lâm Hiên đau lòng nói: "Không sao, sau này ta sẽ bảo hộ ngươi.”
"Nhưng mà, Hà Hoan Cung chúng ta là sâu bệnh, là ôn thần, là chuột qua đường, nếu ngươi ở bên cạnh ta, cũng sẽ bị thiên hạ mắng chửi..." Hà Hoan âu sầu nói.
Kỳ thật giữa cô và Lâm Hiên cũng chỉ là một hồi trao đổi lợi ích.
Cô muốn được Lâm Hiên che chở.
Mà Lâm Hiên cần cô phục vụ hắn.
Nhưng khi Hà Hoan nghe Lâm Hiên nói sau này hắn bảo vệ mình, hốc mắt cô cũng đã ướt đẫm.
Loại cảm giác có chỗ dựa vững chắc này thật tốt.
Thật ra, Hà Hoan rất phản cảm với đàn ông.
Những nam nhân thối kia, vừa muốn có được các nàng, vừa sợ bị hút mất công lực, càng sợ bị các nàng phá hủy thanh danh.
Chỉ cần chuyện có liên quan đến Hà Hoan Cung, bọn họ đều sẽ cách xa.
Sợ dẫn lửa thiêu thân.
Chỉ có Lâm Hiên, sau khi biết được thân phận của cô cũng không có ghét bỏ cô.
Thậm chí, muốn hợp tác với cô.
Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Hà Hoan cam nguyện dâng thân cho Lâm Hiên.
Nếu mà không phải bởi vì điều này, cho dù ở bên cạnh Lâm Hiên có thể tăng lên công lực của mình, cô cũng không muốn.
"Ngươi là sâu bệnh cũng được, là ôn thần cũng được, chỉ cần ngươi là người của ta, ta sẽ che chở ngươi!" Lâm Hiên trả lời.
"Ngươi không sợ... Sau khi ở bên ta, cả thế giới sẽ là kẻ thù của ngươi sao?” Hà Hoan run rẩy nói.
"Đối địch với cả thế giới thì sao chứ? Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu muốn phạm ta, máu chảy thành sông!”
Chương 264 Hình như gọi là Mộ Dung Khung
Hà Hoan si ngốc nhìn người đàn ông mới quen biết chưa tới mấy tiếng đồng hồ này.
Cả thế giới đều ca ngợi các thiên thần, ghét bỏ ma quỷ.
Nhưng thiên thần là gì?
Ma quỷ là gì?
Thiên thần là loại nếu như ngươi phạm sai lầm, như vậy hắn sẽ vì đại nghĩa, tự tay giết ngươi trước mặt toàn thế giới.
Đây gọi là đại nghĩa diệt thân.
Còn ma quỷ, khi ngươi phạm sai lầm, hắn ta sẽ giết cả thế giới vì ngươi!
Hà Hoan không biết, Lâm Hiên là thiên thần, hay là ma quỷ.
Nàng chỉ biết, từ hôm nay về sau Lâm Hiên chính là nam nhân của nàng.
Cho dù tan xương nát thịt vì hắn, nàng cũng không tiếc!
“Xin cung chủ ra tay!”
“Ta nói rồi, ta không đi!”
Các vị nữ đệ tử Tố Nữ Cung nghe vậy, liếc nhau vài lần.
Tiếp theo, toàn bộ bọn họ bất ngờ rút dao găm ra chuẩn bị đâm vào bụng mình.
"Chúng ta biết, cung chủ Hà Hoan chán ghét người của Tố Nữ Cung chúng ta, chỉ cần cung chủ Hà Hoan ngài đáp ứng cứu cung chủ của chúng ta, chúng ta có thể tự kết liễu trước mặt ngài!" Toàn bộ đệ tử của Tố Nữ Cung đều giơ lên dao găm lên cao.
Nhìn thấy một màn này, Hà Hoan rốt cục thở dài.
“Nói một chút đi, cung chủ các ngươi rốt cuộc bị gì?”
Tuy rằng, nàng không thích Hà Tố Y.
Thậm chí còn hận nàng.
Nhưng dù sao thì đó cũng là em gái mình.
Hơn nữa những nữ đệ tử Tố Nữ Cung này, vậy mà nguyện ý dùng tính mạng của các nàng để cầu xin nàng ra tay.
Hà Hoan, rốt cục mềm lòng.
“Cung chủ chúng ta, bị một gã thiên tài được tiến cử vào Ẩn tộc bắt đi!” đệ tử Tố Nữ Cung trả lời.
“Có mười người được tiến cử vào Ẩn tộc, sao ta biết là người nào?”
“Hơn nữa, các ngươi dựa vào cái gì mà cảm thấy ta có thể đối phó được thiên tài có thể tiến vào Ẩn tộc?”
"Huống chi, hiện tại cách lúc vòng một này chấm dứt đã rất gần, chỉ có không đến nửa giờ, cho dù ta tìm được nàng cũng đã không còn kịp rồi!"
“Các ngươi vẫn nên chuẩn bị tốt hậu sự cho cung chủ của các ngươi đi!”
Hà Hoan thở dài nói.
Nghe Hà Hoan nói xong, tất cả nữ tử Tố Nữ Cung đều im lặng.
Các nàng biết Hà Hoan nói không sai.
Trong tình huống bình thường, người có thể uy hiếp Hà Tố Y cũng không nhiều lắm.
Nhưng vào lúc này, gần như cao thủ cả nước đều đi tới Vũ Thành.
Khẳng định có người mạnh hơn Hà Tố Y.
Hà Tố Y chính là bánh bao thơm ngon mà ai cũng muốn có được.
Trong đại hội lần này.
Chuyện nàng bị bắt, chỉ là vấn đề sớm hay muộn.
Phỏng chừng, hiện tại đã sớm bị người lấy đi hơn phân nửa công lực.
Nữ tử đệ tử của Tố Nữ Cung rốt cục đứng lên.
Trong mắt mỗi người đều tràn ngập sự cô đơn.
Các nàng biết lần này cung chủ của các nàng thật sự lành ít dữ nhiều.
Người có thể được đề cử vào Ẩn tộc, cung chủ Hà Hoan sao có thể đối phó được?
“Các ngươi, cởi quần áo ra rồi đi!” Lúc chúng nữ rời đi, Hà Hoan đột nhiên mở miệng nói.
“Cung chủ Hà Hoan, ngươi không giúp chúng ta thì thôi, đừng hòng vũ nhục chúng ta!” Nữ đệ tử của Tố Nữ Cung cắn răng nhìn Hà Hoan.
“Muốn chết cũng phải cởi!” Hà Hoan vung bàn tay lên. Một nữ đệ tử Tố Nữ Cung lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Miệng nôn ra máu tươi.
"Ngươi!"
Giờ khắc này, tất cả nữ đệ tử của Tố Nữ Cung đều vô cùng phẫn nộ.
Muốn đi lên liều mạng với Hà Hoan.
"Mọi người làm theo lời cô ấy! Chúng ta không thể chết ở chỗ này, chúng ta còn phải báo thù cho cung chủ đại nhân!" Một đệ tử Tố Nữ Cung mở miệng nói.
“Đúng, chúng ta không thể chết!”
“Vậy thì cởi đi! Hà Hoan lạnh lùng nói.”
Nữ đệ tử Tố Nữ Cung rốt cục bắt đầu chậm rãi cởi quần áo.
“Cởi áo choàng ngoài cùng là được!”
Mọi người có chút nghi hoặc, các nàng còn tưởng rằng Hà Hoan muốn các nàng cởi toàn bộ quần áo.
Rất nhanh, người của Tố Nữ Cung đã cởi hết áo choàng ra.
“Được rồi, các ngươi có thể đi!” Hà Hoan khoát tay áo.
Lúc này đệ tử Tố Nữ Cung mới rời đi.
"Ngươi rõ ràng là muốn giúp các nàng, vì sao không nói ra." Lâm Hiên nhìn Hà Hoan.
Những nữ đệ tử Tố Nữ Cung kia có thể không rõ vì sao Hà Hoan lại bắt cho các nàng làm như vậy.
Nhưng Lâm Hiên lại rõ ràng.
Vũ Thành hiện tại là một chỗ vô cùng nguy hiểm đối với nữ võ giả.
Mà những nữ đệ tử Tố Nữ Cung này còn gặp nguy hiểm hơn nữ nhân bình thường gấp mười lần.
Dù sao, trong thời khắc hỗn loạn này, bắt được các nàng vừa có thể tăng lên công lực, vừa có thể sảng khoái, cớ sao không làm?
Nhất là, những nữ nhân Tố Nữ Cung này, vậy mà còn mặc trang phục thống nhất.
Giống như không muốn người khác không biết các nàng là đệ tử của Tố Nữ Cung.
Hà Hoan bảo các nàng cởi áo choàng.
Là vì không muốn người khác biết các nàng là người của Tố Nữ Cung.
"Nếu ngươi muốn cứu sư tỷ ngươi, ta có thể giúp ngươi." Lâm Hiên thấy bộ dáng rầu rĩ không vui của Hà Hoan, mở miệng nói.
Hắn biết, kỳ thật trong lòng Hà Hoan hẳn là muốn đi cứu Hà Tố Y.
Hà Hoan lắc đầu, tựa vào bả vai Lâm Hiên nói: "Lâm Hiên, ta biết ngươi có lẽ có thực lực kia, ngươi cũng nguyện ý giúp ta, nhưng ta không thể không hiểu chuyện như vậy, lấy thực lực của ngươi khẳng định có thể tiến vào Ẩn tộc, ta không muốn bởi vì ta mà làm lỡ đại sự của ngươi..."
"Ta nói ta muốn tiến vào Ẩn tộc lúc nào? Ta nhớ rõ, ta nói với ngươi là, ta muốn khai chiến với Ẩn tộc.” Lâm Hiên nói.
"Vậy ta cũng không thể tạo thêm kẻ địch cho ngươi..." Hà Hoan vẫn lắc đầu.
"Tuy nhiên, nếu ngươi muốn công lực của Hà Tố Y, thật ra có thể xuất thủ cứu nàng, dù sao Thực lực của Hà Tố Y mạnh hơn ta rất nhiều, nếu mà đạt được công lực của nàng, có lẽ sẽ giúp ngươi tăng lên rất nhiều." Hà Hoan nhìn Lâm Hiên nói.
"Ồ? Vậy ta đi lấy công lực của Hà Tố Y, ngươi sẽ không ghen chứ?" Lâm Hiên tò mò nhìn Hà Hoan.
"Vậy, ngươi chỉ có một nữ nhân là ta sao?" Hà Hoan không trả lời mà hỏi ngược lại.
"Đương nhiên không phải." Lâm Hiên trả lời.
“Vậy thì khác gì!” Hà Hoan khẽ thở dài nói: "Ta biết, nam nhân cường đại như ngươi sao có thể chỉ có một nữ nhân, hơn nữa nếu thật sự chỉ có một mình ta, ta còn sợ ta chịu không nổi..."
Hà Hoan nhớ tới chuyện xảy ra hơn mười phút trước, trong lòng vừa thích lại có hơi sợ hãi.
Điều nàng thích là Lâm Hiên mang đến cho nàng cảm giác chưa bao giờ cảm nhận qua.
Còn sợ hãi, là vì Lâm Hiên quá mãnh liệt.
Tuy rằng, Hà Hoan miệng nói sẽ không quản chuyện của Hà Tố Y.
Nhưng nàng vẫn lấy điện thoại ra, bảo nữ đệ tử Hà Hoan Cung đi điều tra.
Nhanh chóng nhận được tin tức.
Biết là vị thiên tài nào bắt Hà Tố Y.
Hơn nữa, hắn còn chưa có động vào Hà Tố Y!
Bởi vì, hắn chuẩn bị hiến tặng Hà Tố Y cho trưởng lão Ẩn tộc mà hắn sắp gia nhập!
Đó là tin tốt.
Về phần làm sao thu được tin tức này, kỳ thật rất đơn giản, lúc cuồng hoan bắt đầu, Hà Hoan đã phân phó nữ đệ tử thực lực yếu kém của Hà Hoan Cung đi tìm một nam nhân cường đại che chở.
Trùng hợp thay, có một nữ đệ tử Hà Hoan Cung ở bên cạnh thiên tài được tiến cử bắt Hà Tố Y.
Nhưng, biết rồi thì thế nào?
Nàng chỉ là cung chủ Hà Hoan cung, dám động thủ với thiên tài được tiến cử sao?
Nhưng mà, lúc này Lâm Hiên lại đột nhiên mở miệng hỏi: "Hà Hoan, ngươi vừa mới nói, tên thiên tài kia, tên là gì?”
"Hình như tên là... Mộ Dung Khung.”
Chương 265 Hà Tố Y
Mộ Dung Khung!
Nghe Hà Hoan nói xong, ánh mắt Lâm Hiên lập tức sáng ngời.
Nói với Hà Hoan: "Đi!”
“Đi đâu?” Hà Hoan nghi hoặc nhìn Lâm Hiên.
"Đi cứu sư tỷ ngươi." Lâm Hiên trả lời.
"Lâm Hiên, ta đã nói rồi, ngươi thật sự không cần đi đắc tội Ẩn tộc vì ta..." Hà Hoan cắn răng nói, không chịu đi.
“Ta đi lấy công lực của sư tỷ ngươi có được chưa?” Lâm Hiên trợn mắt nói.
Nghe Lâm Hiên nói xong, tâm tình Hà Hoan có vẻ có hơi sa sút.
Nhưng, nàng nhanh chóng khôi phục bình thường, u sầu nói: "Được rồi, ngươi có thể lấy công lực của sư tỷ ta, nhưng ngươi không thể thích nàng!”
Thấy Hà Hoan rõ ràng ghen tuông, nhưng lại không muốn biểu hiện ra ngoài, Lâm Hiên không khỏi buồn cười, nói:
"Ta đùa ngươi thôi, ta không có hứng thú với công lực của sư tỷ ngươi, tuy nhiên, tên Mộ Dung Khung kia vừa vặn có chút liên hệ với ta. "
"Thật sao?" Hà Hoan lập tức trở nên cao hứng.
"Tuy nhiên, ngươi thật sự muốn công lực của sư tỷ ta cũng không sao, dù sao, tiện nghi cho người khác, còn không bằng tiện nghi cho ngươi! Hơn nữa, nếu như ngươi thật sự lấy được công lực của nàng, ta còn có thể đoạt lấy từ chỗ ngươi!" Hà Hoan vung nắm đấm nhỏ.
Lâm Hiên: "…"
.
Trong một biệt thự rất sang trọng.
Một nữ tử có nhan sắc tuyệt mỹ, dáng người cực tốt, được đặt trên bàn.
Vóc dáng đáng kiêu ngạo được thể hiện một cách hoàn hảo.
Nữ tử không thể nhúc nhích, hiển nhiên đã bị hạn chế năng lực hành động.
Xung quanh bàn, có rất nhiều người đàn ông.
Ánh mắt đều tham lam nhìn nữ tử.
Tuy rằng, những nam nhân này hận không thể lập tức xông lên, thăm dò núi non của nàng.
Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Dù sao, nữ nhân này cũng không phải bọn họ có thể chịu đựng được.
"Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" Tuy rằng nữ tử không thể động đậy, nhưng nàng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực bốn phía, trong lòng cực kỳ sợ hãi.
Cô không biết tại sao những người này lại bắt cô.
Bắt cô ấy để làm gì.
"Ngươi là Hà Tố Y, cung chủ Tố Nữ Cung? Quả nhiên đẹp như tiên trên trời!" Một giọng nói kiêu căng vang lên.
"Ngươi, ngươi muốn làm gì?" Nghe được đối phương nói ra tên của nàng, Hà Tố Y run lên.
"Hà Tố Y ngươi yên tâm đi, ta sẽ không làm gì với ngươi, bọn họ cũng sẽ không làm gì với ngươi, ta sẽ cho ngươi một cơ duyên lớn!" Giọng nói kiêu căng kia lại vang lên.
“Ta không cần cơ duyên lớn gì cả, ta chỉ cần ngươi thả ta đi là được!” Hà Tố Y nói.
“Chuyện này, cũng không phải do Hà Tố Y ngươi quyết định, ngươi đến Vũ thành không phải là muốn tiến vào Ẩn tộc sao? Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội, trực tiếp cho ngươi tiến vào Ẩn tộc!”
“Vậy, ta phải làm gì?” Hà Tố Y đương nhiên biết, trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí.
Mặc dù nàng là Hà Tố Y, cũng không thể cam đoan một trăm phần trăm nhất định có thể tiến vào Ẩn tộc.
Mà đối phương, vậy mà nói có thể để cho nàng trực tiếp tiến vào Ẩn tộc, như vậy nàng hiển nhiên cần phải trả giá đắt.
“Ta sẽ tặng ngươi cho một vị trưởng lão Ẩn tộc, chỉ cần ngươi hầu hạ tốt vị trưởng lão kia, hắn sẽ cho ngươi tiến vào Ẩn tộc!”
"Vậy, hắn sẽ cưới ta sao?" Hà Tố Y hỏi.
"Ha ha, Hà Tố Y, ngươi cho rằng ngươi là ai? Người khác gọi ngươi một tiếng cung chủ Tố Nữ Cung, ngươi thật sự xem mình là công chúa sao? Hơn nữa, cho dù là công chúa thế tục ở trước mặt Ẩn tộc, cũng giống như gà đất chó sành, có thể cho ngươi hầu hạ tồn tại vĩ đại của Ẩn tộc một lần đã là may mắn ba đời, ngươi còn muốn gả vào Ẩn tộc?" Giọng nói kiêu căng kia cười ha ha.
Lời của đối phương khiến cho Hà Tố Y không biết nên trả lời như thế nào.
Nhưng Hà Tố Y tu luyện Tố Nữ Tâm Kinh.
Một khi cô ấy quan hệ với một nam nhân, công lực của cô sẽ bị hút đi.
Đặc biệt là lần đầu tiên, tổn thất nhiều công lực nhất.
Có thể mất đi một nửa công lực của cô!
Hơn nữa, cô chỉ muốn giao cơ thể cho người chồng tương lai của mình.
Nếu như là một vị trong Ẩn tộc muốn cưới , cô hẳn là sẽ không cự tuyệt.
Nhưng, nếu như chỉ là hầu hạ người Ẩn tộc một lần.
Cô ấy không muốn.
Dù sao, cho dù gia nhập Ẩn tộc, cũng chưa chắc có thể bù đắp một nửa công lực đã mất.
Nhưng bây giờ, cô dường như không có sự lựa chọn.
"Hà Tố Y, ta nói lời khó nghe trước, mặc dù chỉ là sủng hạnh một lần, nhưng ta cũng muốn ngươi dùng hết tất cả năng lực của ngươi, làm cho đối phương vui vẻ, bởi vì một khi chọc cho đối phương mất hứng, toàn bộ Tố Nữ Cung các ngươi cũng không giữ được!" Tiếng nói kiêu căng lạnh lùng lại vang lên.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi âm thanh huyên náo.
Nhưng ngay sau đó, âm thanh ồn ào đã biến mất.
Một lát sau, hơn mười nữ nhân khóe miệng chảy máu, bị người áp giải đến trước mặt nam tử kiêu căng.
Các nàng đều là đệ tử hạch tâm của Tố Nữ Cung.
Trong đó, không thiếu sự tồn tại cùng cấp bậc với Tô Tân.
Nhưng mà, cường đại như bọn họ ngay cả người trông cửa của đối phương cũng đánh không lại.
Chỉ một hai phút đồng hồ, các nàng đã bị chế phục toàn bộ.
Đây là thực lực của thiên tài được tiến cử vào Ẩn tộc sao? Quả nhiên, không phải thứ các nàng có thể tưởng tượng.
"Thực xin lỗi cung chủ, thuộc hạ vô năng, không cứu được ngài..." Những đệ tử Tố Nữ Cung kia nhìn thấy Hà Tố Y nằm trên bàn, bi thương nói.
Những nữ nhân này, chính là đệ tử Tố Nữ Cung rời đi từ chỗ Lâm Hiên trước đó.
Tuy rằng, các nàng biết kẻ có thể bắt được cung chủ, các nàng khẳng định không có khả năng là đối thủ của bọn họ.
Nhưng các nàng vẫn không chùn bước.
"Những người này, đều là người của ngươi?" Nam tử kiêu căng liếc mắt nhìn đám nữ nhân, cười hỏi.
“Ta nghe ngươi, ta đều nghe theo ngươi, ngươi không được thương tổn các nàng!” Hà Tố Y cắn răng nói.
Nam tử kiêu căng cười nói: "Yên tâm đi Hà Tố Y, ta đương nhiên sẽ không thương tổn các nàng, ta chẳng những không thương tổn các nàng, còn có thể thưởng cho các nàng thật tốt!”
“Nghe nói, chỉ cần phát sinh quan hệ với Tố Nữ Cung các ngươi là có thể tăng công lực lên, không biết có phải thật hay không?” Nam tử kiêu căng mím môi nói.
“Súc sinh, ngươi giết chúng ta đi, chúng ta cũng sẽ không cho ngươi vũ nhục!” Các nữ nhân Tố Nữ Cung chửi bới, hiển nhiên các nàng biết mình đã chết chắc rồi.
"Ồ? Ngươi gọi ta là súc sinh à? Nhưng trong mắt ta, các ngươi mới là súc sinh, ta lập tức sẽ trở thành thành viên của Ẩn tộc vĩ đại, ở trước mặt Ẩn tộc vĩ đại, nữ nhân thế tục như các ngươi ngay cả súc sinh cũng không bằng, tuy nhiên, ta lại rất muốn biết các ngươi có thật sự có thể tăng công lực của ta lên hay không!" Nam nhân kiêu căng cười tà mị nói.
“Cung chủ, chúng ta đi trước một bước!” Nữ đệ tử của Tố Nữ Cung, tựa hồ muốn tự sát tập thể.
Đáng tiếc, ở trước mặt nam tử kiêu căng kia các nàng sao có thể có cơ hội tự sát.
Các nàng chỉ cảm giác trước mắt tựa hồ có một thân ảnh nhanh chóng hiện lên.
Sau một khắc, mười mấy đệ tử Tố Nữ Cung đều không thể nhúc nhích.
Chỉ có thể cử động được miệng.
Đáng tiếc, các nàng đều là võ giả, cắn lưỡi tự sát căn bản không có tác dụng.
Nam nhân kiêu căng vận động cổ, và sau đó nói với thủ hạ của mình: "Đưa tất cả họ đến phòng của ta!"