• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 246 Ninh Hinh được chọn

Dù sao, Thẩm Ngạo Tuyết đã kết hôn, hắn chính là người được tiến cử vào Ẩn tộc, sau này sẽ trở thành một tồn tại siêu nhiên.

Huống chi, nhan sắc và vóc người của Ninh Hinh cũng không kém Trầm Ngạo Tuyết là bao.

Hơn nữa, tính cách cũng tốt hơn Thẩm Ngạo Tuyết rất nhiều.

Dù sao, nếu ngủ chung giường với nữ nhân tâm địa rắn rết như vậy. Lỡ như có một ngày không lấn át được nàng, còn phải lo lắng bị nàng phản bội.

Biết được Thẩm Ngạo Tuyết cự tuyệt Mộ Dung Khung, Thẩm Vạn Quốc cảm thấy mình bỏ lỡ mấy trăm triệu.

Không đúng, là bỏ lỡ mấy nghìn tỷ.

"Ngạo Tuyết, ngươi thật hồ đồ!"

Trong mắt Thẩm Vạn Quốc, tuy rằng Lâm Hiên có biểu hiện kinh người.

Nhưng hắn có lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng so sánh với Ẩn tộc.

Nếu Thẩm Ngạo Tuyết có thể trở thành người hầu của Mộ Dung Khung, sau này chỉ sợ Lâm Hiên cũng kiêng kỵ bọn họ.

Huống chi, Lâm Hiên cũng không thích Trầm Ngạo Tuyết.

"Bố, đời này, con chỉ yêu mỗi Lâm Hiên rồi, xin bố tin con, ánh mắt của Thẩm Ngạo Tuyết con không có kém cỏi đâu!" Thẩm Ngạo Tuyết lại rất chắc chắn.

Cô luôn cảm thấy, Lâm Hiên mà người đời nhìn thấy vẫn chưa phải là Lâm Hiên thực sự.

Một ngày nào đó, Lâm Hiên sẽ đứng trên đỉnh chúng sinh.

Thấy con gái kiên định như vậy. Thẩm Vạn Quốc cũng không có cách nào.

Mà sở dĩ nhà họ Ninh vui vẻ như thế.

Là bởi vì Ninh Hinh được chọn trở thành người hầu của Mộ Dung Khung.

Sau này nhà họ Ninh có thể dễ dàng đạt tới trình độ của nhà họ Thẩm.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả mọi người trong nhà họ Ninh đều vui vẻ.

"Con nói rồi, con không làm người hầu gì cả, thả con ra ngoài!" Ninh Hinh bị nhốt trong một căn phòng, cô dùng sức vỗ cửa phòng, nhưng không ai để ý tới cô.

"Tiểu Hinh, con kiên trì thêm vài ngày nữa, mẹ biết con muốn đi ra ngoài gặp Lâm Hiên, nhưng giờ là lúc mấu chốt, chờ khi Ẩn tộc tuyển chọn thiên tài xong, mẹ sẽ thả con ra ngoài!" Trần Tú tận tình khuyên nhủ.

Tuy rằng, Ninh Phú Quý đáp ứng Lâm Hiên chỉ cần Lâm Hiên có thể sống sót qua cửa ải Chiến Thần Thiên Thanh, hắn sẽ đồng ý cho Ninh Hinh và Lâm Hiên ở bên nhau.

Hơn nữa gần đây Lâm Hiên biểu hiện vô cùng xuất chúng.

Khiến cho hai vợ chồng già rất hài lòng.

Nhưng Mộ Dung Khung xuất hiện lập tức thay đổi suy nghĩ của bọn họ.

Chỉ cần là người thế tục, sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào để được tiếp xúc với Ẩn tộc.

Cho dù là làm người hầu cũng là vinh quang vô hạn!

"Mẹ, cầu xin mẹ thả con ra ngoài được không, con không muốn đi Ẩn tộc! Càng không muốn làm người hầu của Mộ Dung Khung!" Ninh Hinh cầu xin.

Nàng không ngốc, nếu thật sự chờ vòng tuyển chọn kết thúc, nàng sẽ bị mang đến Ẩn tộc.

"Được rồi, đừng náo loạn nữa, mẹ cũng chỉ vì tốt cho con!" Trần Tú không hề động đậy.

Sảnh yến hội trong nhà họ Ninh.

"Ta nghe nói hình như Tiểu Hinh không muốn làm người hầu của ta?" Mộ Dung Khung khẽ nhíu mày nói.

"Sao có thể thế được. Công tử Mộ Dung ngươi yên tâm chúng ta sẽ thuyết phục nàng." Ninh lão gia vội vàng nói.

"Ừ, nhà họ Ninh, ta nói lời mất lòng trước, rất nhiều nữ nhân muốn làm người hầu của ta, ta cũng vì nể mặt ta từng là hàng xóm của nhà họ Ninh, mới lưu danh ngạch lại cho Tiểu Hinh, nếu như nàng không muốn, vậy quên đi!" Mộ Dung Khung ngạo nghễ nói.

Hắn nói không sai, hiện tại bên ngoài có rất nhiều nữ nhân cầu xin muốn làm người hầu của hắn.

"Công tử Mộ Dung cứ chờ tin tức tốt của chúng ta là được!" Ninh lão gia cam đoan.

Mộ Dung Khung gật gật đầu sau đó rời đi.

Sau khi Mộ Dung Khung rời đi.

Lập tức có không ít người đến bái phỏng nhà họ Ninh.

Đều là người của các gia tộc khác ở Giang Đô.

Họ biết được Ninh tiểu thư có cơ hội làm người hầu của Mộ Dung Khung, bèn nhao nhao tới nịnh bợ.

Chỉ cần có thể có một chút quan hệ với Ẩn tộc, như vậy sau này mọi việc sẽ suôn sẻ.

Ít nhất là không sợ ai đâm sau lưng.

Chuyện này khiến cho nhà họ Ninh rất là vui vẻ.

Yên lặng nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng có một lần nở mày nở mặt.

Lúc này, địa vị của nhà họ Ninh ở Giang Đô cũng đã không thua kém nhà họ Thẩm là bao.

Chờ sau này Ninh Hinh thật sự đi theo Mộ Dung Khung vào Ẩn tộc.

Nhà họ Ninh sẽ dễ dàng vượt qua nhà họ Thẩm!

"Lão gia, không tốt, Lâm Hiên tới rồi!" Lúc này, một người hầu nhanh chóng đi tới.

Nghe được cái tên Lâm Hiên này, mọi người trong nhà họ Ninh đều biến sắc.

Dù sao, gần đây Lâm Hiên hung danh hiển hách. Cơ bản, Giang Đô này không ai dám trêu chọc hắn.

Vốn dĩ, Ninh lão gia cũng chuẩn bị tiếp nhận Lâm Hiên. Thế nhưng lại có người ưu tú hơn đến.

"Sợ cái gì, Lâm Hiên hắn có lợi hại hơn nữa, dám đối đầu với Ẩn tộc sao?" Ninh lão gia trầm giọng nói, "Cho hắn vào!"

Rất nhanh, người của Lâm Hiên đã mang theo lễ vật tiến vào.

Lên đến 990 triệu!

Hơn nữa, còn là do Hồng Diệp cùng với Tứ Đại Tặc mỹ nhân tự mình đưa tới.

Cả Giang Đô cũng không có mấy người có thể làm ra cảnh tượng này.

Vốn tưởng rằng người nhà họ Ninh hẳn sẽ rất vui vẻ.

Nhưng Lâm Hiên phát hiện, người nhà họ Ninh hình như cũng không vui vẻ lắm, vẻ mặt rất bình tĩnh.

"Đặt ở đó đi!" Ninh lão gia thản nhiên nói.

"Ninh lão gia, Hinh tỷ đâu?" Lâm Hiên cũng không có suy nghĩ nhiều, mở miệng hỏi.

"Tiểu Hinh không có ở nhà." Ninh lão gia trả lời.

"Vậy sao điện thoại di động của cô ấy cũng không liên lạc được?" Lâm Hiên nhíu mày hỏi.

"Sao ta biết được, ngươi trở về trước đi, khi nàng trở về ta sẽ thông báo cho ngươi." Ninh lão gia trực tiếp đuổi khách.

"Vậy ta ở đây chờ nàng!" Lâm Hiên nói.

Hồng Diệp ngay lập tức đưa cho hắn một chiếc ghế đẩu.

"Ngươi không cần chờ, cho dù Tiểu Hinh trở về cũng sẽ không gặp ngươi." Lúc này, Ninh Phú Quý đi tới.

"Chú Ninh, không phải ngươi đã đáp ứng ta chỉ cần ta có thể vượt qua cửa ải Chiến Thần Thiên Thanh, sẽ đồng ý cho ta và Hinh tỷ ở bên nhau sao?" Lâm Hiên trầm giọng nói.

"Ta nói là chỉ cần ngươi có thể vượt qua cửa ải Thiên Thanh Chiến Thần, ta sẽ cân nhắc cho các ngươi ở bên nhau. Ta đã cân nhắc xong, ta cảm thấy, các ngươi vẫn không hợp nhau!" Ninh Phú Quý thản nhiên nói.

Nghe Ninh phú quý nói xong, Lâm Hiên, Hồng Diệp và Tứ Đại Tặc đều sửng sốt.

Không nghĩ tới, Ninh Phú Quý vậy mà lại cự tuyệt Lâm Hiên.

"Ninh tiên sinh, đây là lễ vật Lâm thiếu nhà tôi đưa tới, trị giá chín trăm chín mươi triệu, mời ngài xem qua một chút." Hồng Diệp còn tưởng rằng Ninh Phú Quý không biết giá trị của món quà nàng tặng, vì thế mở miệng nói.

990 triệu!

Con số này, thật sự khiến Ninh Phú Quý khiếp sợ.

Nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ sang sảnh bên cạnh nói: "Chúng ta cũng không thiếu lễ vật!"

Mọi người nhìn qua.

Chỉ thấy, lễ vật chất thành núi ở sảnh bên cạnh.

Đều là do những người muốn nịnh bợ nhà họ Ninh đưa tới.

Tuy rằng một gia tộc không có khả năng tặng một tỷ.

Nhưng góp gió thành bão

Giá trị của một đống lễ vật kia, đã đạt tới bốn, năm tỷ!

Lại nhìn chín trăm chín mươi triệu mà Lâm Hiên đưa tới, cũng không có gì phải khiếp sợ.

Nhìn thấy một màn này, Lâm Hiên cũng hơi sửng sốt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Sao có thể có nhiều người tặng lễ vật cho nhà họ Ninh như vậy?

Thấy Lâm Hiên nghi hoặc.

Trần Tú nhanh nhảu nói: " Lâm Hiên, ta nói thật cho ngươi biết, Tiểu Hinh sắp tiến vào Ẩn tộc!"

"Dì nói Hinh tỷ được chọn vào Ẩn tộc?" Lâm Hiên ngạc nhiên nói.
Chương 247 Cuộc tuyển chọn bắt đầu

Nghe nói, Ẩn tộc tuyển chọn vô cùng hà khắc.

Toàn Long quốc có hơn mười tỷ người, nhưng có rất ít ngươi được Ẩn tộc lựa chọn.

Ninh Hinh vậy mà có thể được Ẩn tộc lựa chọn?

"Đúng vậy, Lâm Hiên, tuy rằng bây giờ ngươi bản lĩnh rất lớn, nhưng ngươi có bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng không cách nào sánh ngang với Ẩn tộc, cho nên xin ngươi không nên cản trở tiền đồ của Tiểu Hinh!" Trần Tú ngạo nghễ nói.

Lúc này, điện thoại di động của Hồng Diệp đột nhiên vang lên, là Sở Thiền Hoàng gửi tin nhắn tới.

" Lâm thiếu..." Hồng Diệp đọc xong tin tức, thì thầm vài câu bên tai Lâm Hiên.

Vừa rồi, Sở Thiền Hoàng tra ra Giang Đô có một người được tiến cử vào Ẩn tộc.

Tên là Mộ Dung Khung!

"Theo ta được biết, người được tiến cử vào Ẩn tộc là Mộ Dung Khung, cũng không phải Hinh tỷ." Lâm Hiên nhíu mày nói.

"Đúng vậy, Tiểu Hinh không phải là người được tiến cử vào Ẩn tộc, nhưng có thể Lâm Hiên ngươi không biết, Tiểu Hinh là thanh mai trúc mã của công tử Mộ Dung, công tử Mộ Dung đã đáp ứng sẽ dẫn Tiểu Hinh cùng tiến vào Ẩn tộc." Ninh lão gia trầm giọng nói.

Hắn cũng không có nói ra Ninh Hinh là dùng thân phận người hầu đi vào.

Lúc này, Hồng Diệp mở miệng nói: " Lâm thiếu, hình như người được tiến cử vào Ẩn tộc có thể mang theo một người hầu."

Lâm Hiên lập tức hiểu được.

Hắn nhíu mày nói: "Ý của các người là muốn cho Hinh tỷ làm người hầu của người được tiến cử vào Ẩn tộc?"

"Người hầu thì sao chứ? Chỉ cần là có thể có liên hệ với Ẩn tộc, coi như là làm người hầu, đó cũng là vinh quang vô thượng!" Nếu đã nói ra, Trần Tú cũng không có gì để giấu diếm nữa.

" Lâm Hiên, ta thừa nhận ngươi rất ưu tú, nhưng còn kém xa công tử Mộ Dung."

"Đúng vậy, nếu công tử Mộ Dung có thể được tiến cử vào Ẩn tộc, nhất định có thiên phú kinh người, có lẽ không bao lâu nữa, hắn sẽ trở thành đại nhân vật một phương. Nếu như Công tử Mộ Dung cưới Tiểu Hinh, vậy nhà họ Ninh chúng ta sẽ trở thành gia tộc lớn trăm năm không ngã!"

"..."

Lúc này, mỗi một người nhà họ Ninh đều chờ mong tương lai.

Giống như bọn họ đã trở thành gia tộc siêu cấp.

Bọn họ không ngốc, nói là để Ninh Hinh làm người hầu.

Nhưng trên thực tế, Mộ Dung Khung nhất định coi trọng Ninh Hinh.

" Lâm Hiên, hiện tại ngươi biết vì sao chúng ta không chọn ngươi rồi chứ? Bởi vì Tiểu Hinh nhà ta đã có một người tốt hơn, vì vậy xin vui lòng mang sính lễ về đi!" Ninh Phú Quý lạnh nhạt nói.

"Ẩn tộc tính là thứ gì, nếu Hinh tỷ thích, ta có thể để Hinh tỷ làm tộc trưởng Ẩn tộc!" Lâm Hiên nói.

"Ha ha ha, Lâm Hiên, ngươi có biết ngươi đang nói gì không? Còn tộc trưởng Ẩn tộc! Ngươi cũng là võ giả, không nên nói ra những lời ngây thơ như vậy!"

"Ta thừa nhận, giá trị vũ lực của ngươi trong thế tục rất đáng sợ, nhưng ở trước mặt Ẩn tộc, ngươi không bằng một con kiến hôi!"

"Loại lời này, ngươi cũng chỉ được nói ở trước mặt chúng ta, đi ra bên ngoài cũng không nên nói lung tung, đừng tự hại mình hại người!"

"À đúng rồi, không phải ngươi dây dưa không rõ với nữ nhân nhà Âu Dương sao, hình như nàng ta bị người Ẩn tộc bắt đi, ngươi không đi cứu nàng ta còn chạy tới nhà chúng ta làm gì?"

"Ta dĩ nhiên sẽ cứu Tình tỷ." Lâm Hiên thản nhiên nói.

" Lâm Hiên, ngươi trẻ tuổi như vậy đã có tu vi tới loại trình độ này, nếu như có thể tiến vào Ẩn tộc, thành tựu tương lai cũng sẽ không thấp, không bằng ngươi cũng đi tham gia đại hội tuyển chọn thiên tài, nếu ngươi có thể được Ẩn tộc tuyển chọn thì lại đến nhà họ Ninh ta nói chuyện cưới Tiểu Hinh!" Ninh lão gia nói.

"Ta muốn biết, Hinh tỷ nghĩ như thế nào?" Lâm Hiên híp mắt nói.

" Lâm Hiên, Tiểu Hinh đích thật yêu ngươi, nó muốn đi tìm ngươi, cho nên, chúng ta nhốt nó lại!" Lúc này, Trần Tú đột nhiên mở miệng nói.

Lời nói của Trần Tú khiến cho người ở đây đều nhíu mày.

Kể cả Ninh lão gia cũng không hiểu vì sao Trần Tú lại nói như vậy.

Lỡ như chọc giận Lâm Hiên, trực tiếp mang Ninh Hinh đi, ở đây không ai có thể ngăn cản được.

"Các ngươi dám hạn chế sự tự do của Hinh tỷ?" Quả nhiên, Lâm Hiên nghe vậy lập tức nổi giận.

" Lâm Hiên, ta biết với giá trị võ lực của mình, ngươi có thể dễ dàng mang Tiểu Hinh đi, chúng ta không ai ngăn được, nhưng nếu ngươi cũng yêu Tiểu Hinh, vậy ngươi có phải nên được người nhà họ Ninh chúng ta tán thành, được cha mẹ nó chúc phúc hay không? Chẳng lẽ, ngươi thật sự muốn Tiểu Hinh vì ngươi mà cắt đứt với gia tộc? Ngươi hẳn là biết đứa nhỏ Tiểu Hinh này rất hiếu thuận, nếu như chúng ta lấy cái chết bức bách, ngươi cảm thấy nó còn có thể lựa chọn ngươi không?" Ngay khi mọi người sắp mất kiên nhẫn, Trần Tú tiếp tục nói.

Lời nói của Trần Tú, làm cho lông mày của người nhà họ Ninh lập tức giãn ra, không khỏi cười lên.

Không thể không nói, động tác này của Trần Tú thật sự rất cao minh.

Trên thế giới này, thứ đang sợ chính là đạo đức.

Có thể nói, người có trâu bò đến đâu cũng sẽ đau đầu.

Hiện tại, Trần Tú trực tiếp dùng đạo đức để uy hiếp Lâm Hiên.

Nói thật, Lâm Hiên cũng không quan tâm đạo đức hay không đạo đức.

Hắn cũng không quan tâm đến ý kiến của người khác.

Nhưng Trần Tú nói không sai.

Hắn không thể ích kỷ như vậy, hoàn toàn không để ý cảm nhận của Ninh Hinh.

"Tốt, nếu các ngươi muốn ta tham gia hội tuyển thiên tài, ta sẽ tham gia! Nhớ kỹ, dù các ngươi là cha mẹ, trưởng bối của Hinh tỷ, cũng không thể ép Hinh tỷ làm chuyện nàng không thích, nếu không!" Lâm Hiên còn chưa nói hết lời.

Bàn chân của hắn đã dậm trên mặt đất. Ngay sau đó, một vết nứt lan rộng.

Vết nứt, trực tiếp xuyên qua toàn bộ biệt thự nhà họ Ninh!

Toàn bộ nhà họ Ninh lập tức lặng ngắt như tờ khi nhìn thấy một màn này.

Lâm Hiên nhìn lướt qua mọi người một lượt, sau đó quay đầu lại nói với Hồng Diệp: "Hồng Diệp, chúng ta đi!"

Vâng, Lâm thiếu!

Cho đến khi Lâm Hiên đi xa, thần kinh căng thẳng của người nhà họ Ninh mới chậm rãi thả lỏng ra.

"Không biết, giá trị võ lực của tiểu tử Lâm Hiên này rốt cuộc đạt tới trình độ nào rồi? Thật quá khủng khiếp!"

"Cần gì quan tâm hắn đến trình độ nào, ở trước mặt Ẩn tộc hắn chẳng là cái thá gì?"

"Cũng đúng!"

Tuy rằng một cước của Lâm Hiên thiếu chút nữa làm sập biệt thự nhà họ Ninh, nhưng cũng không có dọa được người nhà họ Ninh.

Hết thảy mọi chuyện chờ đại hội tuyển chọn thiên tài ba ngày sau lại tính tiếp.

Lúc đó chính là lúc nhà họ Ninh quật khởi!

"Đúng rồi, nếu như Lâm Hiên thật sự đi tham gia thi đấu, còn được Ẩn tộc lựa chọn, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Được chọn thì sao? Công tử Mộ Dung người ta được tiến cử đây!"

Đúng, nghe nói toàn bộ Long quốc chỉ có mười người được tiến cử, người được tiến cử tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, Lâm Hiên sao có thể so sánh?

"Nghe nói, đến lúc đó, người của Ẩn tộc sẽ tự mình đến, nếu như Lâm Hiên thật dám giương oai trong buổi giao lưu, ha ha, Ẩn tộc sẽ dạy hắn làm người!"



Trên Bugatti.

" Lâm thiếu, chúng ta cần phải nộp đơn trước để tham gia hội tuyển chọn thiên tài của Ẩn tộc, hiện tại tôi đi xin cho Lâm thiếu." Hồng Diệp cầm vô lăng, vừa lái xe vừa nói với Lâm Hiên.

Không thể không nói, có Hồng Diệp ở bên cạnh, Lâm Hiên cảm thấy thật sự thoải mái.

Về cơ bản, Hồng Diệp đã chuẩn bị trước cho tất cả những chuyện hắn muốn làm.

Tuy nhiên, lần này Lâm Hiên lại thản nhiên nói: "Không cần xin!"

“Nhưng mà, không có thư mời, cho dù Lâm thiếu ngươi đạt tới tiêu chuẩn tuyển chọn của Ẩn tộc, chỉ sợ..." Hồng Diệp lo lắng nói.

Khóe miệng của Lâm Hiên nhếch lên.

"Ai nói với ngươi, ta sẽ để cho họ lựa chọn?"



Ba ngày sau.

Đoàn người Lâm Hiên, Tây Môn Vô Song, Sở Thiền Hoàng, Hồng Diệp... Đã đến Kỳ Châu.

Cuộc thi tuyển chọn thiên tài Ẩn tộc, chính thức bắt đầu!
Chương 248 Nguyện đi theo Lâm Thiếu

Kỳ Châu chính là châu sùng bái vũ lực nhất trong mười ba châu của Long quốc.

Bởi vậy, còn thành lập một tòa thành thị giành riêng cho cho võ giả.

Tên là Vũ Thành!

Ẩn tộc cử hành hội tuyển chọn thiên tài ở Vũ thành.

Dân số của Vũ Thành là hơn hai mươi triệu.

Nhưng ngày hôm nay, dân số Vũ Thành đã tăng vọt tới bốn mươi triệu!

Toàn bộ thành phố có vẻ quá đông đúc.

Gần như võ giả ưu tú toàn bộ Long quốc đều đi tới nơi này.

Kỳ vọng được Ẩn tộc lựa chọn.

Ngoại trừ võ giả ra, cũng có một ít người không phải võ giả.

Bọn họ có rất nhiều người đến xem náo nhiệt, có người thì kỳ vọng được Ẩn tộc chọn làm người hầu.

Dù sao có thể được chọn trở thành người hầu của Ẩn tộc, cũng sẽ thay đổi cuộc đời của bọn họ.

Mà số lượng võ giả thuần túy cũng vượt qua mười triệu.

Đương nhiên, thực lực của những võ giả này cũng không phải đều vô cùng mạnh.

Dù sao mặc dù Ẩn tộc tuyển chọn chủ yếu xem thực lực.

Nhưng vẫn coi trọng thiên phú hơn!

Chỉ cần thiên phú đủ tốt, cho dù ngươi là võ giả thần cấp, thậm chí không có tu vi, cũng có thể được chọn!

Tuy nhiên, xác suất này là rất thấp.

"Những người này khao khát tiến vào Ẩn tộc như vậy sao?"

Sau khi Lâm Hiên đi tới Vũ Thành, cũng bị sự điên cuồng của đám võ giả làm kinh ngạc.

Tất cả các khách sạn đều đông đúc, ngay cả trên đường phố cũng đầy người.

Nếu không tìm được chỗ ở, bọn họ nguyện ý ngủ trên đường.

"Chủ nhân, ngươi có điều không biết, trong mười triệu võ giả này, cuối cùng chỉ có mấy trăm người có thể tiến vào Ẩn tộc!"

Sở Thiền Hoàng thân mật kéo cánh tay Lâm Hiên nói.

Trong số 10 triệu người chỉ có mấy trăm người có thể được chọn, cơ hội thấp hơn một phần vạn!

Độ khó này còn khó hơn thi đại học rất nhiều.

"Mà trong mấy trăm người này, chỉ có mười người có tư cách được tiến cử." Hồng Diệp nói tiếp.

Cả Long quốc, chỉ có mười người được tiến cử, bởi vậy có thể thấy được danh ngạch tiến cử của Ẩn tộc trân quý cỡ nào.

Cho dù là tồn tại khủng bố như Thư Thành Vũ, một năm cũng chỉ có thể đề cử vẻn vẹn một người tiến vào Ẩn tộc.

Danh ngạch của Thư Thành Vũ, hiển nhiên là cho con gái hắn, quận chúa Thư Y.

Mà nữ hoàng Long Ý với tư cách là người đứng đầu Long quốc, cũng vẻn vẹn chỉ có thể tiến cử ba người.

Nếu muốn hỏi vì sao Long nữ hoàng không có tiến cử Lâm Hiên.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Lâm Hiên cũng không cần!

Nếu mà hắn thật sự muốn tiến vào Ẩn tộc, hoàn toàn có thể dùng năng lực của mình đi vào.

Thậm chí, Long Ý cũng không biết có Ẩn tộc nào có tư cách dạy Võ Đạo cho Lâm Hiên hay không.

Thay vì lãng phí danh ngạch này, còn không bằng giao cho người cần hơn.

Tuy rằng người tiến vào Ẩn tộc được coi là ly khai thế tục, thậm chí thay đổi cả dòng họ.

Nhưng con người là động vật cảm tính.

Nhiều người nhớ tình cũ.

Nếu thực sự có một ngày gia tộc hoặc người thân gặp nạn, họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Cho nên, tất cả mọi người sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể tiến vào Ẩn tộc.

Nhưng cơ chế đào thải quá tàn khốc, nhất định 99% người ở đây cuối cùng đều là giỏ trúc mục nước trở về tay không.

"Cho nên, cũng dễ hiểu khi nhà họ Ninh vô cùng coi trọng người được tiến cử vào Ẩn tộc Mộ Dung Khung." Tây Môn Vô Song nói.

Lâm Hiên nghiêng đầu nhìn Tây Môn Vô Song nói: "Các ngươi cũng có thể đi tham gia tuyển chọn, nói không chừng cũng có thể được tuyển vào Ẩn tộc!"

Dù sao, với thực lực, thiên phú của mình, các nàng vẫn có cơ hội.

"Ta không đi!" Tây Môn Vô Song trực tiếp từ chối.

Ẩn tộc thật sự có sức hấp dẫn trí mạng với võ giả.

Nếu như là trước khi gặp được Lâm Hiên.

Tây Môn Vô Song nhất định sẽ đi nếu có cơ hội tiến vào Ẩn tộc.

Nhưng bây giờ, cho tiền nàng cũng không đi.

Tiến vào Ẩn tộc, có thể đi theo Lâm thiếu sao?

Trước khi tới Ẩn tộc, Lâm Hiên phát hiện tố chất thân thể của mấy nữ nhân đều tăng lên.

Bởi vậy, tiện thể giúp các nàng nâng cao công lực thêm một lần.

Thực lực của Hồng Diệp vốn chỉ vừa mới đạt tới Tông Sư mà thôi.

Nhưng hiện tại, đã là Thiên Tông đỉnh phong!

Góa phụ liên kết với nàng thì đạt tới cấp Thiên Tông hậu kỳ.

Yêu Cơ và Tu La cũng tăng lên không ít.

Mà Sở Thiền Hoàng lại trực tiếp thăng cấp Võ Vương!

Đương nhiên, Tây Môn Vô Song mới đáng sợ nhất.

Không ngờ tăng từ Võ Vương Hoàng Cấp đỉnh phong tới Võ Vương Địa Cấp!

Phải biết rằng, lúc này mới qua bao lâu?

Lúc ấy, Lôi Viêm nói nếu Âu Dương Băng Tình tiến vào Ẩn tộc, chỉ cần hai mươi năm, hắn có thể giúp Âu Dương Băng Tình tăng từ cấp bậc Thiên Tông lên Võ Hoàng đỉnh phong.

Mà khi đi theo Lâm Hiên, Tây Môn Vô Song cảm giác khả năng chỉ cần vài năm có thể đạt tới Võ Hoàng đỉnh phong.

Loại tốc độ tăng cấp này, Ẩn tộc nào có thể làm được?

Hơn nữa, các nàng cũng không cần khắc khổ tu luyện.

Loan Phượng Quyết, liên tục tăng lên tố chất thân thể của các nàng.

Hơn nữa, Loan Phượng Quyết còn có một điểm đặc thù.

Đó chính là không đánh chết các nàng, sẽ khiến cho các nàng càng cường đại hơn!

Sở dĩ nàng và Sở Thiền Hoàng có thể tăng lên nhiều như vậy.

Là bởi vì lúc trước gặp phải Thập Nhận. Suýt nữa bị đánh chết, để bảo vệ tôn nghiêm, cuối cùng các nàng còn tự bẻ gãy chân.

Sau khi khôi phục như cũ, thân thể của nàng được tăng cường thật nhiều.

Đương nhiên, cũng phải nhờ có quái vật Lâm Hiên ở cạnh.

Nếu không, đừng hòng phục hồi như cũ, bị thương nặng như vậy chỉ có thể xong đời.

Hơn nữa còn là một lần xong đời hai người.

Tây Môn Vô Song vốn là phần tử hiếu chiến.

Cũng không thích tu luyện khô khan.

Loan Phượng Quyết này quả thực là thiết kế riêng cho nàng.

Sở Thiền Hoàng thì thảm rồi.

Dù sao, Tây Môn Vô Song bị thương, nàng cũng chạy không thoát.

"Các ngươi thì sao?" Lâm Hiên nhìn về phía Sở Thiền Hoàng, Hồng Diệp, Kỳ Mị cùng với Yêu Cơ và Tu La.

"Chúng ta vĩnh viễn là người của Lâm thiếu!" Các nàng đồng loạt tỏ thái độ.

Lâm Hiên gật đầu rất hài lòng với thái độ của các nàng.

"Chỉ cần các ngươi không ngừng tăng lên tố chất thân thể, gia nhập Ẩn tộc làm gì chứ? Ta muốn các ngươi, vượt qua Ẩn tộc!"

Nghe Lâm Hiên nói xong, mấy nữ nhân đều vô cùng hưng phấn.

Dù sao, người đời đều tự hào về chuyện có thể gia nhập Ẩn tộc.

Cho dù làm người hầu cho Ẩn tộc cũng sẽ cảm giác được vinh quang vô thượng.

Mà Lâm Hiên nói hắn muốn các nàng vượt qua Ẩn tộc!

Trước kia đây là chuyện các nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Dù sao với thiên phú và tài nguyên của các nàng.

Đời này có thể trở nên xuất chúng trong võ giả thế tục cũng đã rất khó khăn.

Lâm Hiên đã thay đổi vận mệnh của các nàng.

“Lâm thiếu, đã điều tra được, lần này tổng cộng có hai mươi tộc, trong đó, có Hạ tộc, Tôn tộc, Lâu tộc cùng với Lôi tộc!” Hồng Diệp báo cáo tin tức thủ hạ tra được cho Lâm Hiên.

Khi cuộc thi tuyển chọn thiên tài bắt đầu.

Ẩn tộc cũng dần dần lộ ra.

Tuy rằng, vẫn không tra được quá nhiều tin tức.

Nhưng ít nhất có thể tra được những tộc kia sẽ tới tham gia tuyển chọn thiên tài.

Hai mươi Ẩn tộc tới cũng không có nghĩa là Ẩn tộc cũng chỉ có hai mươi tộc.

Số lượng tộc cụ thể của Ẩn tộc, dù chính Ẩn tộc cũng chưa chắc hoàn toàn rõ ràng.

Hai mươi tộc tới đây, chỉ có thể nói là do hai mươi tộc này đang có nhu cầu mà thôi.

Chuyện Lâm Hiên lo lắng nhất là Lôi tộc không tới.

Đương nhiên, cho dù Lôi tộc không tới, chỉ cần hắn có thể nhìn thấy Ẩn tộc, cũng không sợ không tìm được Lôi tộc.

Nhưng nếu Lôi tộc tới thì càng tốt!
Chương 249 Vũ Thành hỗn loạn

"Quy tắc sơ tuyển đã được công bố. Bởi vì số người tham gia tuyển chọn Ẩn tộc quá nhiều, cho nên từ bắt đầu từ mười hai giờ trưa hôm nay, Vũ Thành sẽ tiến vào trạng thái chiến đấu không hạn chế, các võ giả có thể tùy ý chiến đấu với nhau, không hạn chế trình độ!"

Võ giả có thể tùy ý chiến đấu, không hạn chế trình độ? Nói cách khác, có thể giết người!

Lâm Hiên nhíu mày khi biết được tin tức này.

Hắn vốn tưởng rằng, khi thi đấu tuyển chọn thiên tài bắt đầu là có thể nhìn thấy người Ẩn tộc.

Lại không nghĩ tới, vòng tuyển chọn đầu tiên của Ẩn tộc lại là như vậy.

"Không có cách nào, số người tham gia quá nhiều, hơn 10 triệu người, cuối cùng lại chỉ chọn năm trăm người, nếu như không đào thải một nhóm như vậy thì không có cách nào cử hành vòng thứ hai." Tây Môn Vô Song giải thích.

Hơn nữa, quy tắc tuyển chọn của Ẩn tộc trong mỗi lần thi đấu tuyển chọn thiên tài đều không giống nhau.

Ví dụ như mấy lần trước, có người trực tiếp loại bỏ mấy dòng họ.

Nói cách khác, dòng họ bị Ẩn tộc loại, trực tiếp liền mất đi tư cách tham gia vòng tiếp theo.

Còn có chiều cao thấp hơn bao nhiêu, cao hơn bao nhiêu, nữ võ giả có vòng ngực nhỏ hơn bao nhiêu, giá trị nhan sắc quá thấp, tóc quá ngắn... Trực tiếp bị loại.

Vô số loại quy tắc kỳ lạ.

Dù sao, quy tắc là do bọn họ đưa ra, bọn họ muốn như thế nào thì quyết định như thế đó.

Tin tức này vừa ra, có người vui mừng có người buồn.

Người có giá trị võ lực cao dĩ nhiên không sợ.

Nhưng giá trị võ lực thấp thì thảm rồi.

May mắn thay, thời gian chỉ kéo dài cho đến ngày hôm sau.

Chỉ cần kiên trì cho đến ngày hôm sau.

" Lâm thiếu, tôi ra ngoài hít thở không khí!" Lúc này, Tây Môn Vô Song đột nhiên mở miệng nói.

Lâm Hiên hiểu rõ cô gái này, hơn phân nửa là ngứa tay.

Với nàng thì quy tắc này quả thực giống như buồn ngủ gặp phải chiếu manh.

"Ừ, cẩn thận một chút." Lâm Hiên dặn dò.

Dù sao cũng là võ giả thiên tài toàn Long quốc hội tụ.

Tuy rằng thực lực của Tây Môn Vô Song hiện tại rất mạnh, nhưng cũng không thể khinh thường.

"Sợ gì chứ, bị thương thì Lâm thiếu chữa cho ta!" Tây Môn Vô Song không sợ hãi, chỉ cần không bị giết chết là được.

"Các ngươi cũng có thể đi rèn luyện một chút, đây là cơ hội khó có được." Lâm Hiên nói với đám người Sở Thiền Hoàng.

Nếu Lâm Hiên đã nói như vậy, các nàng cũng sẽ không khách khí.

Dù sao rất khó gặp được cơ hội như vậy ở thời đại hòa bình hiện nay.

Hơn nữa chuyện này cũng là có lợi với việc tu luyện Loan Phượng Quyết.

"Hồng Diệp, ngươi không đi sao?" Lâm Hiên nhìn Hồng Diệp không có rời đi, nghi hoặc hỏi.

"Hồng Diệp lưu lại, nghe Lâm thiếu sai khiến." Hồng Diệp nhẹ nhàng cười nói.

"Ngươi không muốn tăng thực lực lên ư?" Lâm Hiên hỏi.

"Có Lâm thiếu ở đây, Hồng Diệp không cần thực lực cũng được." Hồng Diệp trả lời.

Lâm Hiên gật gật đầu, có người ở lại hầu hạ bên cạnh mình cũng không tệ.

Rất nhiều võ giả cảm thấy đau đầu vì quy tắc này.

Họ đã bắt đầu tìm nơi để ẩn náu.

Dù sao, cho dù võ giả lợi hại cũng cần bảo tồn thực lực, ai biết sau này còn có quy tắc biến thái gì nữa?

Mà Lâm Hiên cũng không quan tâm.

Tiếc nuối duy nhất chính là Mộ Dung Khung gì đó được tiến cử.

Bằng không, hiện tại hắn có thể đi tìm Mộ Dung Khung tâm sự nhân sinh.

Hắn đi bộ trên đường phố với Hồng Diệp.

Quy tắc vừa ra, đường phố vốn đông đúc đã trở nên vắng vẻ hơn nhiều.

Tất nhiên, vẫn còn rất nhiều người.

Đại đa số đều là nhân viên phục vụ của Vũ Thành.

Và những người đến để tham gia tuyển chọn người hầu.

Để phân biệt.

Cho dù đó là nhân viên phục vụ và người tham gia tuyển chọn người hầu sẽ mặc quần áo thống nhất.

Phòng ngừa bị ngộ thương.

Còn võ giả thì muốn mặc gì thì mặc.

Nói như vậy, có phải là võ giả có thể giả làm nhân viên phục vụ, mặc quần áo phục vụ chờ thời gian trôi qua lại cởi quần áo ra, trực tiếp tiến vào vòng hai à?

Ban tổ chức đương nhiên nghĩ đến điều này.

Vừa tiến vào Vũ Thành, mọi người đã phải đăng ký.

Dùng thân phận võ giả, người hầu hay là nhân viên phục vụ.

Không có lỗ hổng để luồn lách.

Lúc này, chỉ có người vô cùng tự tin vào thực lực của mình mới dám không mặc đồng phục thống nhất đi trên đường lớn.

Chiến đấu giữa các võ giả đã bắt đầu.

Toàn bộ thành phố đều rơi vào hỗn loạn.

Chấn thương, thậm chí tử vong có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, nếu như làm hư hại đồ đạc của Vũ Thành thì cần bồi thường.

Dù sao một khi lực phá hoại của võ giả buông tay buông chân cũng rất kinh người.

Làm không tốt, còn phải xây dựng lại toàn bộ Vũ Thành.

"Ta đầu hàng, đừng giết ta, đừng giết ta!" Một võ giả thực lực yếu cầu xin võ giả đang công kích mình tha thứ.

Nhưng tên võ giả kia cũng không có nương tay.

Trực tiếp giết người.

Khi không có quy tắc, bản chất con người sẽ bộc lộ.

Một số người tốt bụng, một số người xấu xa.

Cho dù đối thủ đã nhận thua đầu hàng, cũng sẽ không ngừng tay.

Dù sao thì phải đến ngày hôm sau mới kết thúc.

Ít đi một người sẽ ít đi một đối thủ cạnh tranh.

Muốn sống sót cũng chỉ có thể rời khỏi Vũ thành.

Vì vậy, trong một giờ đồng hồ đã có một lượng lớn võ giả chạy khỏi Vũ Thành.

Chỉ Còn lại một vài kẻ cực kỳ khát vọng gia nhập Ẩn tộc, hoặc là một vài phần tử hiếu chiến.

Chiến đấu càng làm cho họ phấn khích hơn.

Một giờ sau, có hơn mười ngàn võ giả mất mạng.

Số lượng võ giả bị thương, lại vượt qua một trăm ngàn người.

Tàn bạo, khát máu.

Mà Ẩn tộc chính là kẻ khởi xướng tất cả những điều này!

Có lẽ, giờ khắc này bọn họ đang ở một nơi nào đó, bưng chén trà thưởng thức bữa tiệc giết chóc này giống như là đang xem một đám kiến đánh nhau!

Ngay từ đầu, các võ giả đều rất thu liễm.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua.

Họ dần phát hiện ra.

Hóa ra, cảm giác không có quy tắc tuyệt vời như vậy.

Họ có thể muốn làm gì thì làm miễn là thực lực đủ mạnh.

Không chỉ để đánh bại đối thủ!

Tỷ như, gặp phải võ giả nữ, võ giả nam ngoại trừ có thể đánh bại các nàng.

Còn có thể làm một vài chuyện khác.

Dù sao, quy tắc không giới hạn bất kỳ điều gì.

Tất nhiên, đây là một việc nghiêm trọng trong thời bình.

Không phải ai cũng dám làm chuyện đó.

Nhưng luôn có một vài võ giả không sợ chết.

Làm ra chuyện như vậy với những võ giả nữ bọn họ gặp được.

Nhưng mà họ phát hiện, vậy mà không có người nào đi ra ngăn cản.

Đây là, Đây là… Đây là ngầm đồng ý!

Nhất thời, Vũ Thành càng hỗn loạn hơn.

Thậm chí, trở thành địa ngục của võ giả nữ.

Trong lúc nhất thời càng ngày càng nhiều võ giả nữ lựa chọn chạy khỏi Vũ thành.

Các nàng cũng không muốn bị một đám dã thú đã mất đi lý trí làm nhục.

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là có thể trốn thoát.

Rất nhiều võ giả nữ còn không có được cơ hội chạy trốn.

Giờ khắc này, tất cả thiên tính của võ giả, tà ác, thiện ý, tàn nhẫn... Đều được phát tác.

Bọn họ đã không còn là con người nữa.

Không quá khi mô tả chúng như những con thú hoang.

Để có thể tự bảo vệ mình, rất nhiều võ giả nữ chỉ có thể kết thành đồng minh, cùng nhau ứng phó với đám dã thú đã mất đi lý trí này.

Nhưng võ giả nam, cũng sẽ kết minh.

Mấy người bọn họ, thậm chí hơn mười người hơn trăm người tạo thành một nhóm, đi khắp nơi bắt những võ giả nữ kia.

Một màn xấu xí, ghê tởm, không chịu nổi, diễn ra ở khắp nơi trong Vũ thành.

Thậm chí, xảy ra ngay trên đường phố!
Chương 250 Yêu Cơ, Tu La gặp nguy

Lâm Hiên lập tức liên lạc với các cô gái và yêu cầu tất cả họ quay lại bên cạnh anh.

Đi theo mấy nữ nhân đi theo hắn, mỗi một người đều thiên tư tuyệt sắc.

Tuyệt đối là đối tượng mà các võ giảnam nhắn đến.

Tây Môn Vô Song còn tốt.

Tu vi đã đạt tới cảnh giới Võ Vương, Ngạo Thiên Thập Tam Kiếm cũng đã luyện tới kiếm thứ năm.

Không nguy hiểm lắm.

Nhưng đối với những người phụ nữ khác, nó rất nguy hiểm.

Huống chi, rất nhiều nam nhân thành lập đồng minh.

Vạn nhất bị vây quanh, trốn cũng không có cơ hội chạy trốn.

Để đảm bảo an toàn, Lâm Hiên cũng gọi Tây Môn Vô Song về.

Tây Môn Vô Song đang đánh hăng hái. Nhưng cuối cùng, vẫn là nghe mệnh lệnh của Lâm Hiên, trở lại bên người Lâm Hiên.

Một tiếng sau, bên người Lâm Hiên đã tụ tập bốn nữ nhân.

Tây Môn Vô Song, Hồng Diệp, Sở Thiền Hoàng và Kỳ Mị.

"Tu La và Yêu Cơ đâu?"

Khoảng cách thời gian hắn để cho hội hợp đã trôi qua một giờ, theo lý thuyết, các nàng cũng có thể chạy về.

“Tôi sẽ liên lạc lại với họ!” Hồng Diệp lấy điện thoại ra.

"Chúng tôi, chúng tôi có thể không quay lại được..." Giọng nói mang tính đặc trưng của Tu La vang lên trong điện thoại.

Lúc này, Tu La cùng Yêu Cơ đã bị một liên minh võ giả nam gồm năm mươi người vây quanh.

"Vị trí!" Lâm Hiên trầm giọng nói.

“Chúng tôi ở…”

Tu La vừa mới nói xong vị trí, điện thoại di động trong tay nàng liền nổ tung ra.

Bị một gã võ giả dùng cung tiễn bắn bạo.

“Tiểu nương tử, đừng chạy, các ngươi chạy không thoát!”

Năm mươi võ giả, vừa nuốt nước bọt vừa nói với hai cô gái.

Tuy rằng, thực lực của bọn họ cũng không mạnh hơn yêu cơ cùng Tu La. Nhưng đám bọn hơn nhiều hơn về số lượng.

“Cùng bọn nó liều mạng!” Tu La gắt gao nắm lấy dao găm trong tay, trầm giọng nói.

Hai người lần thứ hai cùng năm mươi võ giả chiến cùng một chỗ.

Rất nhanh, đã có hơn mười võ giả bị hai người hạ gục.

Rất nhanh, đã có hơn mười võ giả bị hai người hạ gục.

Nhưng hai người cũng bị thương không nhẹ.

Trên người xuất hiện rất nhiều vết thương dữ tợn đáng sợ.

"Mẹ nó, không nghĩ tới hai con mẹ này lại dữ dội như thế!"

Những võ giả kia hùng hùng hổ hổ. Nhưng họ không có ý định bỏ cuộc.

Ngựa càng hung hăng thì bọn họ càng muốn thuần phục.

Đặc biệt có một người phụ nữ bọn họ nhất định phải đạt được, cho dù nàng không tham gia tuyển chọn Ẩn tộc.

Đó là Yêu Cơ!

Tuy rằng giá trị nhan sắc Tu La cũng rất cao, nhưng nàng để tóc ngắn lại còn ăn mặc trung tính.

Cho nên không quá hấp dẫn với những võ giả này.

Nhưng Yêu Cơ thì khác.

Có thể nói Yêu Cơ là người quyến rũ nhất trong Tứ Đại Tặc.

Mặc dù cô ấy không cố ý thể hiện sự quyến rũ của mình.

Khi một nam nhân nhìn thấy cô ấy, hắn ta sẽ không thể không đánh mất trái tim của mình.

Hiện tại, toàn bộ Vũ Thành đã mất đi quy tắc.

Những nam nhân này sao có thể bỏ qua cho cô ấy.

Hai người lại chiến đấu thêm vài phút nữa.

Giết chết mấy người đối phương.

Nhưng đều bị trọng thương.

"Tu La, mục tiêu của bọn họ là ta, ngươi tự mình chạy khẳng định có thể chạy thoát!" Yêu Cơ lau vết máu trên khóe miệng, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ quyết tuyệt.

Muốn dùng bản thân mình, trợ giúp Tu La tranh thủ cơ hội chạy trốn.

"Nói gì đó, làm sao tôi có thể đi! Hơn nữa, hai chúng ta được liên kết với nhau, cô gặp phải chuyện gì thì ta cũng không thể trốn thoát!" Tu La cũng không có ý định rời đi.

Yêu Cơ cười buồn bã, "Vậy thì hai chị em chúng ta cùng nhau điên cuồng một lần!"

Hai người tiếp tục chiến đấu với đám võ giả còn lại.

Tiếp tục giết chết vài người của đối phương.

Hiện giờ, đội ngũ năm mươi người của đối phương đã chỉ còn lại mười người.

Nhưng, hai người đã hoàn toàn không còn sức lực.

Lưng dựa vào lưng mới không ngã xuống.

"Mẹ kiếp, hai con mẹ này vậy mà giết nhiều người của chúng ta như vậy, lát nữa nhất định không thể cho nàng thoải mái!" Hơn mười người còn lại đều tràn ngập giận dữ.

Cũng không phải tức giận bởi vì đồng bạn của mình bị giết.

Dù sao, những người này đều là tạm thời kết minh.

Thậm chí còn là đổi thủ cạnh tranh.

Họ chết không buồn chút nào.

Chỉ là không nghĩ tới chỉ là hai nữ nhân vậy mà có thể giết nhiều người như vậy.

"Vậy nhất định không thể tha!"

Hơn mười người đều lộ ra nụ cười tà dâm, đi tới chỗ Yêu Cơ và Tu La.

Yêu Cơ và Tu La quay đầu lại nhìn đối phương một cái.

Lập tức nhìn ra ý muốn trong mắt đối phương.

Cho dù các nàng chết cũng không có khả năng để cho đám súc sinh này làm nhục.

Hai người bỗng nhiên xoay người, ô giấy dầu trong tay Yêu Cơ đâm về phía trái tim Tu La.

Chủy thủ trong tay Tu La cũng xẹt qua cổ của Yêu Cơ.

"Muốn tự sát? Không dễ dàng như vậy!"

Tuy nhiên, ý định của họ đã bị phát hiện từ lâu.

Trong nháy mắt trước khi các nàng động thủ, đã có người động.

Một mũi tên trực tiếp bắn xuyên qua cổ tay của Tu La.

Lực công kích to lớn, bắn nàng ngã xuống đất.

Ô giấy trong tay Yêu Cơ cũng rơi xuống.

Cả người ngã xuống đất.

Nàng nhìn đám võ giả không ngừng tới gần, khẽ thở dài.

Nhắm mắt lại cam chịu số phận.

Động tác vừa rồi đã hao hết toàn bộ sức lực của nàng và Tu La.

Hiện tại, cho dù các nàng muốn tự sát cũng không làm được.

Nhìn hai người đã hoàn toàn mất đi lực phản kháng.

Các võ giả lộ ra vẻ mặt tà ác.

"Ta muốn cô nàng ô giấy!"

"Ta cũng muốn cô nàng ô giấy!"

Các võ giả đã bắt đầu chọn lựa.

Phần lớn mọi người đều là chọn yêu cơ.

Không có biện pháp, yêu cơ quá quyến rũ.

Chỉ cần là nam nhân đều không thể kháng cự.

Tất nhiên, có những người có sở thích khác biệt.

"Vậy ta sẽ không tranh giành với các ngươi, ta chọn đứa tóc ngắn kia!"

"Má, khẩu vị của ngươi thật nặng!"

"..."

Ngay khi đám võ giả này sắp triển lộ thú tính.

Một tiếng quát lạnh đột nhiên vang lên.

"Muốn chết!"

Các võ giả nghe được âm thanh lập tức quay đầu lại.

Sau đó, họ nhìn thấy một nữ nhân dáng người ngạo nghễ, cầm một thanh kiếm lớn trong tay đi về phía bọn họ.

"Lại có thêm một cô nàng hung hăng!"

Không nghĩ tới, đám võ giả này nhìn thấy Tây Môn Vô Song chẳng những không sợ hãi, mà còn lộ ra vẻ hưng phấn.

"Các huynh đệ, cô nàng hung hăng này thuộc về ta!" Một võ giả có thực lực tương đối mạnh nhìn thấy Tây Môn Vô Song đi tới, hắn nhướng mày, lập tức tiến lên nghênh đón Tây Môn Vô Song.

Hắn yêu thích nữ nhân có tính cách nóng nảy như thế.

Nữ nhân càng nóng tính hắn càng hưng phấn.

Mà chỉ riêng ánh mắt kia của Tây Môn Vô Song là có thể nhìn ra, nàng tuyệt đối đủ nóng bỏng!

Phốc phốc!

Một cái đầu cực lớn bay lên.

Máu tươi bắn tung tóe.

Tên võ giả kia trực tiếp bị Tây Môn Vô Song chém một kiếm vào đầu!

Không chống đỡ được một giây.

Rõ ràng, sự 'nóng nảy' của Vô Song đã vượt quá mong đợi của hắn.

"Nữ nhân này rất lợi hại, mọi người cùng lên!"

Đám võ giả đành phải buông tha con mồi đến tay, vây hãm Tây Môn Vô Song.

Đáng tiếc với Hồng Diệp và Tây Môn Vô Song, thực lực bình quân của đám võ giả này đều chưa đạt tới Võ Vương, quả thực yếu ớt giống như gà tây.

Tây Môn Vô Song vung múa thanh kiếm lớn, một kiếm một anh bạn nhỏ ra đi.

Trong nháy mắt, đã chém hơn mười võ giả thành thịt vụn.

Trong nháy mắt giết hơn mười người, vẻ mặt của Tây Môn Vô Song không biến hóa chút nào.

Dù sao cũng là chiến thần giết vô số kẻ địch, loại cục diện này chỉ là chuyện nhỏ với nàng mà thôi.

"Các cô không sao chứ?" Hồng Diệp và Lâm Hiên đi tới trước mặt Yêu Cơ và Tu La.

"Lâm thiếu, chúng ta không có việc gì, chỉ là kiệt lực mà thôi..." Yêu Cơ nở nụ cười với Lâm Hiên.

Không thể không nói, yêu cơ thật sự quyến rũ.

Cho dù là chật vật thành như vậy, vẫn không cách nào che dấu khí chất quyến rũ trên người nàng.

Giống như nàng nhíu mày một cái cũng có thể chạm đến trái tim của nam nhân.

"Mẹ kiếp, nơi này vậy mà có nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy, hôm nay kiếm được nhiều tiền rồi!"

Đúng lúc này, một tiếng nói tham lam đột nhiên vang lên.

Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy một liên minh võ giả nam vượt qua trăm người, nhanh chóng vọt tới chỗ bọn họ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK