Mục lục
Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn xong bữa khuya thời gian đã không còn sớm, Liên Tĩnh Bạch dọn dẹp đĩa chén chuẩn bị mang ra ngoài cửa phòng, sau đó sẽ trở lại tắm rửa thay quần áo, mà Mịch Nhi đã chui đầu với gối sau một đêm giày vò, cũng mệt mỏi buồn ngủ.

Khi Liên Tĩnh Bạch tắm xong thay áo ngủ, vừa lau tóc ẩm ướt, vừa nằm sát bên cạnh Mịch Nhi thì Mịch Nhi chợt tỉnh lại, cô dụi mắt, dùng giọng nói đáng yêu khàn khàn hỏi: "Ồ. . . . . . Mấy giờ rồi, em sẽ không ngủ lâu quá chứ?"

"Em chỉ mới ngủ hơn một tiếng đồng hồ, ngoan, ngủ tiếp đi. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch ném khăn lông xuống, trìu mến ôm lấy Mịch Nhi, hôn khóe môi và cằm cô, tặng kèm nụ hôn ngủ ngon ngọt ngào nhất, "Bảo bối, ngủ ngon. . . . . ."

Mịch Nhi lơ mở theo cứ phản xạ lười nhát ôm lấy anh, cô giống như người chết đuối cuối cùng bắt được khối gỗ, chỉ dựa vào bản năng ôm lấy thân thể ấm áp bên cạnh, đưa cái lưỡi giữ lại làn môi dịu dàng này, nụ hôn càng sâu hơn khi Liên Tĩnh Bạch vốn định chuồn chuồn lướt nước chấm dứt ngủ ngon.

Liên Tĩnh Bạch bị động tác của cô quyến rũ, môi mỏng bị đôi môi mềm mại mang hơi thở mùi đàn hương cuốn lấy, thân thể đã chủ động tiếp nhận, anh đưa lưỡi trêu chọc hàm răng cô, môi cô nhận lấy xâm nhập của anh, đến chết không rời.

Hôn, đã không thể tự kềm chế, đã không thể đỡ.

Trong lúc Mịch Nhi nửa tỉnh nửa mê, tay cô giống như tự nhiên mất đi điều khiển, vòng chắc cổ Liên Tĩnh Bạch, móng tay lưu lại sau gáy anh những vết hồng.

Động tác vuốt ve, tay cô luồn vào ổ áo anh, khẽ vuốt ve vết hôn đỏ tươi, cảm nhận được dấu vết cô lưu lại trên người anh, Mịch Nhi đã trầm mê không phân rõ thực tế cùng mộng cảnh rồi.

Người đàn ông này đã chân chính thuộc về cô, người đàn ông ưu tú hoàn mỹ như vậy, đã là vị hôn phu của cô, sẽ phải trở thành ông xã của cô, nụ hôn này và vòng tay ôm ấp, thân thể này mùi vị này, tất cả đều là của cô!

Nụ hôn của cô càng thêm triền miên, nhiệt tình đáp lại ngọn lửa tình giữa hai người. Không ngừng quấn quanh xâm nhập, không ngừng môi lưỡi trao đổi, khiến tơ bạc tràn ra dưới cằm, thậm chí cho tới cần cổ.

Liên Tĩnh Bạch tiếp tục hôn nhiệt liệt xuống dưới, theo đôi môi ngậm lấy cằm cô, tiếp đó đi tới cái cổ nhẵn nhụi thon dài, ở nơi nào cũng sẽ để lại một chuỗi vết hôn đỏ thẫm. . . . . .

Nhưng khi gương mặt anh đụng phải cổ áo ngủ màu xanh nhạt, khi môi gặp được nút cài lạnh lẽo cản trở, Liên Tĩnh Bạch thoáng chốc ngưng lại.

Áo ngủ tính chất Chiffon làm lộ ra ngoài khoảng trắng như tuyết. Lại đang cản trở cảnh xuân mê người. Thế nhưng anh lại chợt nhớ tới một chuyện.

Anh nhớ mình đã đồng ý với Mịch Nhi, khi cô thật sự gật đầu đồng ý trước, anh sẽ kiềm chế không miễn cưỡng cô, tuyệt đối sẽ không vượt qua lôi trì một bước.

Đó là do bản thân lần trước cứng rắn làm loạn trêu ra thảm kịch, lúc ấy anh mất chủ quyền ký kết rất nhiều điều ước giao dịch với Mịch Nhi, đồng ý tuyệt đối sẽ không ép buộc cô, sẽ không nhắc đến chuyện cá nước thân mật, bây giờ, anh cũng không thể làm trái điều ước. . . . . .

Cúi đầu nhìn thấy toàn thân Mịch Nhi vừa đầy vết hôn hồng nhạt, Liên Tĩnh Bạch vẫn còn dùng sức nắm chặc quả đấm, anh dừng lại tất cả động tác, chỉ là, chui dúc vào cần cổ cô, cố gắng bình phục rung động của thân thể.

Anh yêu cô, cho nên nguyện ý chờ cô hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng, cho nên không muốn thừa dịp cháy nhà hôi của cứng rắn miễn cưỡng, anh sẽ không bởi vì xúc động nhất thới, sẽ để Mịch Nhi tức giận ghi hận, anh tình nguyện nhẫn nại ép xuống, mãi đến khi Mịch Nhi hoàn toàn mở ra nội tâm, hoàn toàn đồng ý. . . . . .

Bây giờ Mịch Nhi đã hoàn toàn tỉnh táo, cô cảm nhận được Liên Tĩnh Bạch đang thở hổn hển, trong lòng khẩn trương, cảm thấy chỉ cách hai lớp áo ngủ, cái đó dâng trào dán chặt giữa hai đùi mình, nó tản mát ra nhiệt độ nóng bỏng, đỏ ngầu nóng bỏng, nhưng bởi vì kiệt lực khắc chế mà căng thẳng run rẩy.

Đương nhiên cô rất rõ ràng biết được thân thể của anh thay đổi, biết những thứ phản ứng sinh lý này như thế nào, anh, đã động tình, cự tuyệt cô, mà còn nhẫn nhịn gần như cực hạn. . . . . .

Nhưng mà, có lẽ. . . . . .di4nda4nl4q4yd4n-Mèo Hoang

Có lẽ cô không nên ích kỷ như vậy, không nên để cho người đàn ông mình yêu đau khổ cấm dục như vậy, chịu đựng vất vả khổ cực như vậy. . . . . .

"Em -- em giúp anh có được hay không. . . . . ."Mặt mày Mịch Nhi đỏ gay, nhắm mắt chống lại cảm giác xấu hổ, cuối cùng nói ra, "Chỗ đó, anh nhịn rất khổ sở, có muốn em giúp anh một tay giải quyết hay không . . . . . ."

"Em đồng ý làm giúp anh?!" Ánh mắt Liên Tĩnh Bạch bỗng nhiên giống như bắt lửa, cặp mắt sáng lên nói, "Em đã chuẩn bị cẩn thận rồi sao?"

Mới vừa bị Mịch Nhi hôn môi trêu đùa ra ngọn lửa, mới kìm được chút, bị câu của cô dẫn đốt lửa cháy.

Liên Tĩnh Bạch cảm thấy máu toàn thân đều sôi trào, chẳng lẽ anh nghĩ lầm, thật sự sau khi Mịch Nhi chính thức đính hôn, cũng sẽ nghĩ tới tối nay thực hiện "Đêm động phòng hoa chúc", quyết định giao mình cho anh hưởng dụng?!

Đương nhiên bản thân sẽ không dùng sức mạnh phá bỏ giao ước, nhưng nếu như cô chủ động nhắc tới đồng ý tiếp tục hoan ái, đương nhiên anh toàn tâm vui mừng được như ý muốn. . . . . .

"Dĩ nhiên không phải!" Khi Mịch Nhi thấy ánh mắt anh như lang sói, thân thể không khỏi rút về nửa bước, cô không ngừng cúi đầu cắn môi dưới, đỏ mặt chần chờ nói, "Làm, em không có cách nào. . . . . . Nhưng -- nhưng em giúp anh đem nơi đó phát tiết ra ngoài, để anh thoải mái một chút ..., cái này có thể. . . . . ."

Thân là một bác sĩ, cô đối với hành động nam nữ quá mức hiểu rõ, trừ việc làm một bước cuối cùng kết hợp, còn có rất nhiều cách tiến hành, cũng là có thể đạt được vui thích.

Ví dụ như lấy tay, dùng miệng, dùng ngực, dùng chân, cô không chỉ xem qua các loại cách thức yêu đương trong sách, ở nước Mĩ cũng đã quan sát không ít video, tất cả căn cứ lý luận cô đều không thiếu, có phương thức chỉ đạo kiên cố nhất. . . . . .

Cô chỉ thiếu là không thể vút bỏ cảm giác xấu hổ, vẫn không có cơ hội đem lý luận hóa thành thực tế.

Có lẽ, nếu như muốn áp dụng đối tượng là Liên Tĩnh Bạch, nếu như muốn anh Tiểu Bạch cảm thấy thoải mái, thì cô có thể vứt bỏ tất cả xấu hổ, tự thân động thủ ra trận một phen. . . . . .

Mịch Nhi lặng lẽ khích lệ chính mình, hôm nay, cô đã hạ quyết tâm muốn Liên Tĩnh Bạch chỉ yêu cô, chỉ biết yêu cô hơn, như vậy, cái vẫn bị cô vứt bỏ sẽ không trồi lên mặt nước.

Hạnh phúc và tình dục, trong hôn nhân ngang hàng quan trọng như nhau!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK