Khóe miệng Mịch Nhi giật giật, trong lòng không ngừng kêu gào. Mấy cô không nên đến đây, dù sao cũng không nên ngồi gần cô bán kính 10m!
Lát nữa Liên Tĩnh Bạch còn đến tìm cô nữa, cô cũng không muốn mấy cô nàng háo sắc đó nhìn thấy anh Tiểu Bạch của cô đâu, ngay cả Alex cũng khiến bọn họ thèm nhỏ dãi, nếu nhìn thấy Liên Tĩnh Bạch cõ lẽ sẽ càng nổi điên!
Thế nhưng, mọi việc không phải lúc nào cũng như ý mình, dù hội trường có rất nhiều rất nhiều chỗ trống, nhưng mấy người kia lại trực tiếp đi về phía cô, sau đó ngồi bên phải dãy phía sau Mịch Nhi.
Mịch Nhị oán hận quay đầu sang hướng khác, quyết không nhìn bọn họ cái nào.
Cô yên lặng thở dài, hình như hôm nay cô làm việc gì cũng không được thuận lợi lắm, quả thực là xui xẻo đầy mình mà!
Bắt đầu từ lúc đặt chân vào Mộc Ái cho đến bây giờ, không biết xảy ra bao chuyện không thể tưởng tượng khiến cô bực mình.
Cô bị Alex làm phiền, khiến mọi người trong bệnh viện hiểu lầm, không liên lạc được với Liên Tĩnh Bạch mà hoảng sợ, Liên Tĩnh Bạch đến muộn bắt cô phải chờ, chẳng những bị Alex tiếp tục dính chặt, mà không thể không chịu được mấy người đáng ghét kia!
Việc cô có thể làm, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, không đặt những chuyện đó trong lòng, có người địa phương thì có giang hồ, cô không thích lục đục với nhau, nhưng lại không thể không chịu đứng khuôn mặt âm u khó chịu của người khác.....
Dù Mịch Nhi có muốn trực tiếp bỏ qua mấy cô gái ngồi hàng sau, nhưng giọng nói bình luận chói tai của họ vẫn không đứt vang bên tai.
"Ai nha, nhũ mắt cậu dùng hôm nay thật đẹp! Thật sự làm nổi bật đôi mắt!"
"Đó là tất nhiên, màu son của cậu tô cũng rất đẹp! Chẳng qua phấn mũi có hơi đập chút, nhanh xóa bớt đi...."
"Thật sao? Mình mải nhìn kiểu tóc quái lạ của cậu mà lại đánh phấn mạnh tay! Hu hu, mau cho mình mượn cái gương một chút đi!"
"Tóc mình lạ chỗ nào, đáng ghét, sao cậu không nói sớm, để đến bậy giờ mới nói. Nhanh cho mình mượn cái gương..."
"Sao lúc nào các cậu cũng đến những lúc quan trọng thì loạn hết cả vậy, cũng không phải lần đầu, đã tốn nhiều thời gian trang điểm nhưng vậy mà lại có chỗ sơ suất!"
"Nói nhỏ cho các cậu biết nha, là tin tức nội bộ đó. Hôm nay nay sẽ có buổi lễ long trong và xa hoa trước đây chưa từng có! Nghe nói, người đến tham gia hoạt động lần này toàn là những nhân vật đứng đầu thành phố K đó, đủ các tinh anh trong giới doanh nhân đến Mộc Ái, chỉ cần bọn họ chú ý đến mình, sau này không cần lo cái gì! Mình nói cho các cậu biết, nên thông minh cơ trí một chút, trước khi tiệc rượu bắt đầu chỉnh sửa đầu tóc khuôn mặt cho tốt...."
"Sao cậu không nói sớm! Mình phải xịt thêm chút nước hoa đã....."
"Mình cũng vậy! Mình phải đi đổi lại một bộ trang phục khác đẹp hơn mới được."
Mịch Nhi nhức đầu day day huyệt thái dương, bây giờ cô cũng biết tại sao lúc đầu nhìn mấy cô ấy là thấy là lạ.
Lúc bước vào hội trường thì bước từng bước có quy củ, trên người bọn họ đều mặc trang phục đẹp đẽ, trang phục quá mức nổi trội. Làm người ta không khỏi nghĩ họ đến đây không phải chữa trị cho bệnh nhân mà đang bận rộn hóa trang tạo hình...
Nghe thấy mấy cô gái ăn mặc khoa trương này bàn luận với nhau, cô cũng biết suy đoán của mình không phải là không đúng, mà vừa vặn đúng là đáp án!
Mộc Ái là một bệnh viện có lực ảnh hưởng lớn, vì thế mỗi một hoạt động của Mộc Ái đều thu hút rất nhiều người có địa vị ở các ngành nghề đến tham gia, mà nhiều bác sĩ y tá nữ lại thấy đó là thời cơ khó có được, chuẩn bị tạo dựng chút danh tiếng trong bữa tiệc, tiện thể câu được đàn ông có tiền, chim sẻ biến thành phượng hoàng leo lên cành cây cao!
Thật ra thì, bọn họ muốn theo đuổi tiền tài cũng tốt, muốn dựa vào đàn ông cũng tốt, cô cũng lười quản lý và không liên quan gì đến cô. Mỗi người đều có chí riêng, bọn họ cứ theo đuổi cứ sủng bái.
Nhưng rõ ràng mấy cô gái ấy cố ý mặc đẹp đẽ này, lúc trưa ở trong phòng ăn còn chỉ trích cô phẩm chất bại hoại chỉ biết dựa vào đàn ông.
Vậy mà bây giờ bọn họ đang làm gì? Họ không thấy mình rất mâu thuẫn sao? Rõ ràng bọn họ tự mình 'ngại nghèo yêu giàu' còn dám tự tiện bình luận phẩm chất người khác. Hơn nữa cô hoàn toàn không có ý nghĩ đó.
Mịch Nhi gào thét trong lòng, tức chết cô, vừa nghĩ đến lúc trưa cô bị cả đám người chỉ trích thì mang một bụng tức giận.
May mấy cô ấy cũng chỉ nói líu ríu thêm mấy câu thì trên bục phát ra tiếng nhạc, chuẩn bị bắt đầu chương trình, bọn họ cũng không nói nữa mà ngồi im lặng.
Viện trưởng mang khuôn mặt tươi cười bước lên bục, cầm micro nhìn xuống dưới nói: " Các vị, hôm nay là một ngày đặc biệt của Mộc Ái, chúng ta sắp tổ chức một buổi lễ long trong chưa từng có trước nay! Về nội dung của hoạt động tôi xin được tạm thời giữ bí mật, hiện tại xin mọi người nhiệt liệt vỗ tay chào mừng vị khách quý đầu tiên, tổng giám đốc Triển thị, Liên Tĩnh Bạch tiên sinh!"
"A a a a a!"
Thoáng chốc, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm, vô số nam nữ gào thét chói tai. Là tổng giám đốc Triển thị đó, hoạt động hôm nay lại có thể mời được Liên tổng tự mình đến dự, thật quá kinh ngạc!
Là Triển thị, ở thành phố K Triển thị là xí nghiệp đứng đầu!
Là tổng giám đốc Triển thị, anh còn là một tổng giám đốc vô cùng tuấn mỹ, kinh tài tuyệt diễm*, là người đàn ông cực phẩm!
(*) Đẹp kiến người khác phải kinh sợ
Liên Tĩnh Bạch, hôm nay có Liên Tĩnh Bạch tới!
Anh không thường lộ diện trên giới thông tin truyền thông, báo tài chính và kinh tế cũng chỉ thỉnh thoảng thì mới có thể phỏng vấn anh, anh tuyệt đối là người đàn ông kim cương, thế nhưng tại sao lại tới một hoạt động nhỏ này của Mộc Ái chứ?
"Cái....Cái gì?" Mịch Nhi ngạc nhiên há mồm trợn mắt, cô không nghe lầm chứ? Viện trưởng nói người đến là Liên Tĩnh Bạch sao?
Cho đến khi Liên Tĩnh Bạch mặc bộ tây trang màu trắng bước ra trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người, Mịch Nhi mới tin tưởng anh thực sự tới.
Nhưng anh.. Anh hẹn cô ở trong điện thoại là sẽ tới hội trường, chẳng lẽ giống như bây giờ? Anh đứng trên bục tham gia hoạt động thuyết trình của Mộc Ái chứ không phải là ngồi dưới này cùng cô, cả hai cùng làm khán giả sao?
Mịch Nhi có chút mất hứng dẩu môi, ruốt cuộc anh muốn làm gì? Nếu anh đến để thuyết trình cho hoạt động như vậy thì chắc phải anh đã đến hội trường từ lâu rồi sao.