Cô cúi đầu xuống lưng quay về phía phục vụ, sau đó tìm kiếm trong ba lô một hồi, cuối cùng, cô đã tìm được thứ mình muốn.
Mịch Nhi quẳng xuống một tấm thẻ màu vàng lên bàn, tràn đầy khí thế nói với phục vụ: " Ông chủ khách sạn Phi Minh là Thường Kiều Tái có đúng hay không? Thật là khéo, tôi và ông ấy có chút giao tình, đây là thẻ vàng Thường tiên sinh đưa khi đền đáp tôi! Tôi nhớ lúc đó ông ấy nói chỉ cần tôi dùng nó, là có thể đưa ra bất kỳ yêu cầu gì ở tất cả đại lí Phi Minh trên toàn quốc, có phải như vậy hay không?"
"A!" Phục vụ giật mình khi nghe lời Mịch Nhi nói, sau đó cẩn thận cầm thẻ vàng trên bàn lên, gật đầu áy náy nói, "Tiểu thư xin chờ, để cho tôi xác minh một chút lời cô nói . . . . ."
Mịch Nhi không nhịn được xua xua tay, để cho phục vụ xoay người đi gọi điện thoại.
"Xin lỗi đã để cô phải đợi lâu! Đúng vậy, tấm thẻ này quả thực có thể yêu cầu bất kỳ thứ gì ở khách sạn của chúng tôi!" Phục vụ đã xin ý kiến phía tổng bộ xong, cúp điện thoại, cô khom người càng thêm cung kính nói, "Tiểu thư, xin hỏi yêu cầu của cô chính là muốn tra số phòng của Liên Tĩnh Bạch tiên sinh sao?"
"Đúng! Tôi mặc kệ các cô là đi thăm dò thông tin khách hàng đăng kí, hay là kiểm tra màn hình giám sát của khách sạn các cô, chỉ cần tra ra cho tôi Liên Tĩnh Bạch bây giờ đang ở căn phòng nào, vậy là đủ rồi!"
"Không có vấn đề!" Nhân viên lễ tân cuống quít gật đầu, "Xin cô chờ một chút, tôi sẽ cho người đi thăm dò! Trong vòng một phút, nhất định cho cô kết quả!"
"Tôi ở chỗ này chờ, xin mau tận dụng hết khả năng!"
Mịch Nhi bắt đầu cảm thấy may mắn vì mấy năm giao thiệp này, thật may là từ khi đi theo mẹ y thuật của cô thành nghề, cũng bắt đầu tiếp nhận một số căn bệnh khó giải quyết của người tri thức giới chính trị giới kinh doanh, lấy được tiền bạc thù lao là chuyện nhỏ, tạo được mối quan hệ với những người này mới là quan trọng. D.D.L.Q.D
Giống như lần này, tuy rằng Tiểu Tam hồ ly tinh kia vì che dấu vết tích hoạt động căn phòng mà chọn khách sạn Phi Minh, nhưng cô chính là có thể khiến khách sạn để lộ ra số phòng! Cho dù hồ ly tinh thuê phòng lúc không có Liên Tĩnh Bạch đăng kí thông tin, có thể dựa vào màn hình giám sát hành lang trong khách sạn, nhất định có thể biết bọn họ ở phòng nào!
"672 ‘phòng tổng thống’?" Mịch Nhi giơ thẻ dự phòng của khách sạn, đi thang máy lên thẳng 'phòng tổng thống' ở tầng trên cùng, sẵn sàng chuẩn bị tức giận. Cô u ám cười lạnh, "Ha ha, sau khi mở cửa một hồi, tôi muốn nói chuyện gì mới có khí thế đây, bắt Tiểu Tam bắt kẻ thông dâm chẳng hạn, nhưng thật khó được thử nghiệm. . . . . ."
Xuống thang máy, cô rất nhanh tìm đến 'phòng tổng thống' sang trọng nhất này, Mịch Nhi ở trước cửa phòng hít một hơi thật sâu, đinh một tiếng, dùng thẻ dự phòng mở cửa căn phòng.
Mịch Nhi đẩy cửa phòng ra, đập vào mắt là cảnh tượng có thể khiến cho cô ngừng hô hấp.