Lúc đó, Lưu Triết vừa hay cùng với An Hạ đi đến. Nhìn thấy cô đứng trên sân khấu, hắn liền nở nụ cười hạnh phúc. Ánh mắt nhìn cô với vẻ mong đợi điều sắp diễn ra.
Nhìn gương mặt đắc thắng của Lưu Triết, Tử Đằng lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt vô nghĩa ấy. Cô nhìn mọi người, vui vẻ mỉm cười, thái độ cũng thay đổi hẳn.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua. Mộc Tử Đằng tôi hứa sẽ cố gắng hết sức mình để không làm thất vọng những gì mọi người mong đợi.”
Kết thúc lời của mình, Tử Đằng cúi đầu cảm ơn mọi người một lần nữa. Sau đó, cô bước xuống khỏi sân khấu trong cái nhìn ngỡ ngàng chứa phần hụt hẫng của Lưu Triết. Gương mặt háo hức vừa rồi cũng bớt đi vài phần.
Sau khi Tử Đằng rời khỏi buổi lễ, Lưu Triết liền đi theo cô. Trước khi cô lên xe rời đi, Lưu Triết đã kịp thời nắm lấy tay cô kéo sang một bên. Hắn nhìn cô bày tỏ sự tức giận trong người.
“Tử Đằng, em làm vậy là sao? Chẳng phải đã nói trước với nhau sẽ công khai tình yêu của chúng ta ư? Em đã phản bội lời hứa của chúng ta.”
Chỉ cần Tử Đằng công khai tình yêu giữa bọn họ thì tối nay tin tức của hắn và cô sẽ được báo chí đưa tin xuyên suốt. Và bảng tin về tình yêu của đại minh tinh cùng với bạn trai tin đồn trở thành sự thật. Hắn sẽ trở nên nổi tiếng và được nhiều người biết đến. Khi đó, một đại minh tinh nữa sẽ xuất hiện trong giới showbiz. Nhưng những gì mà Lưu Triết mong chờ trong buổi lễ hôm nay đã bị cô làm xáo trộn.
Lưu Triết bóp chặt tay cô như muốn trút giận mọi thứ cô đã gây ra.
Lực từ bàn tay Lưu Triết làm Tử Đằng cảm thấy đau, cô khẽ nhíu mày gạt tay Lưu Triết ra khỏi tay mình. Nhìn hắn tức giận, Tử Đằng lại tỏ vẻ bình thường nói:
“Đúng là em đã nói với anh như thế, nhưng khi bước lên sân khấu em đã suy nghĩ lại. Bây giờ vẫn chưa phải lúc để chúng ta công khai tình yêu của mình. Nếu như anh thật sự yêu em thì hãy đợi thêm một chút nữa. Đến lúc đó, em nhất định sẽ để mọi người biết em yêu anh đến nhường nào.”
“Nhưng…”
“Lưu Triết, anh đợi em thêm một chút nữa có được không?”
Tử Đằng lộ ra vẻ mặt đáng yêu nhìn Lưu Triết khiến hắn nhất thời bị cô mê hoặc. Hắn nâng cằm cô lên, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn. Mọi thứ tức giận trong lòng hắn cũng vì vậy mà tan biến. Lưu Triết nhìn cô với đôi mắt ôn nhu chứa đựng sự cưng chiều.
“Được, chỉ cần là em muốn anh sẽ nguyện ý làm tất cả.”
Tử Đằng liền mỉm cười, ôm lấy Lưu Triết.
“Cảm ơn anh đã hiểu cho em.”
Cũng cảm ơn cả sự phản bội của hắn dành cho cô.
Hắn nói cô phản bội lời hứa với hắn nhưng hắn lại không nghĩ đến bản thân đã phản bội tình yêu của cô. Chính hắn mới là người đã khiến mọi thứ đi lệch với quỷ đạo ban đầu. Cũng chính hắn là người cho cô biết những chiếc sừng sẽ mọc lên như thế nào. Nếu như không có buổi tối của ngày hôm nay, cô mãi mãi không biết bản thân bị phản bội bao lâu.
…..
Một tuần sau đó, Tử Đằng viện cớ bị bệnh để tránh mặt Lưu Triết. Cô bây giờ không muốn gặp mặt tên tra nam đó lần nào nữa. Và đến một lúc nào đó, cô cũng phải dừng lại mối quan hệ lừa dối này.
“Chị Tử Đằng, tối nay chị có đến buổi tiệc sinh nhật của cô Y Viên không?”
Nhìn Tử Đằng cứ bù đầu vào công việc cả ngày, cô trợ lý sợ Tử Đằng sẽ phát bệnh. Vừa hay tuần rồi cô trợ lý có nhận được thư mời dự tiệc sinh nhật của diễn viên Y Viên. Tuy cô ấy không thân bằng An Hạ cũng không được nổi tiếng lắm nhưng theo con mắt quan sát của trợ lý. Cô ấy có thể nhận thấy rằng cô diễn viên này không hề có dã tâm như một số người nào đó. Nếu sau này Tử Đằng muốn tìm một người bạn, cô ấy rất mong Y Viên sẽ làm bạn với cô.
Tử Đằng đang đọc lời thoại thì dừng lại. Nhắc đến Y Viên, cô nhớ lần hợp tác giữa cô và cô ta. Tuy là người mới nhưng diễn xuất vô cùng đỉnh, chỉ tiếc là cô ta quá ngay thẳng, không biết khi nào thì nhu khi nào thì cương mới không được các nhà đạo diễn để mắt đến.
“Cô ấy đã có lòng mời, tôi cũng không thể không đi được. Sẵn tiện giải khuây một chút.”
“Vâng, em sẽ đi chuẩn bị đồ cho chị.”
Cô trợ lý vui mừng vì cuối cùng Tử Đằng cũng chịu ra khỏi nhà. Hôm nay cô ấy phải chọn một bộ đồ thật đẹp cho Tử Đằng.
Buổi tối ở một club nhỏ.
Tiếng nhạc cùng với sự ồn ào của buổi tiệc khiến mọi người không thể cưỡng lại mà hò hét. Tuy là buổi sinh nhật nhỏ những có rất nhiều người đến tham dự. Đến khi Tử Đằng bước vào buổi tiệc khiến mọi người trong buổi tiệc hét lên vì kinh ngạc. Bởi vì, hầu hết những người đến buổi tiệc chỉ là những nhân vật tầm thường.
Y Viên từ trong đám đông nhìn thấy cô cũng có chút ngỡ ngàng. Cô ta không nghĩ Tử Đằng sẽ đến những buổi tiệc như thế này.
“Chị Tử Đằng, rất vui vì chị đã đến.”
Y Viên vội chạy đến tiếp đón cô.
“Không khí thật nhộn nhịp, cảm ơn vì đã mời tôi.”