Chương 20
“Sư thúc? Đúng là nực cười, sao cậu không bảo mình là sư phụ của viện trưởng luôn đi? Không biết là bệnh nhân trốn trại nào ra nữa, toàn ăn ngu nói dở”.
Trần Hải chửi Tần Khải một cách khí thế.
Tần Khải chắc bị điên thật rồi!
Viện trưởng Trương là ngôi sao sáng trong nền y thuật ở Trung Hải, một người rất có tiếng nói ở đây.
Làm sao ông ấy lại có một tên sư thúc quê mùa như Tần Khải được? Đúng là nực cười!
Đến vợ chồng Triệu Diệu Quang cũng đang nhíu mày.
Họ cũng bắt đầu hoài nghi Tần Khải bị tâm thần rồi, xem ra cần phải nghĩ lại chuyện chung thân đại sự của con gái!
Nhưng Tần Khải lại nhìn Trần Hải như một lão già điên, sau đó anh chẹp miệng nói với Trương Huy: “Tiểu Trương, ông già nên lú lẫn hay mắt mọc dưới mông mà lại tuyển cái thứ này vào làm việc ở viện hả? Có biết lão ta suýt hại chết một mạng người không?”
“Thằng kia, tao thấy mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi. Bảo vệ đâu, lôi nó ra ngoài cho tôi!”
Trần Hải tức phát điên rồi gào lên.
Tần Khải muốn tự sát thì đừng có trách ông ta.
“Tần Khải, rốt cuộc cháu đang làm gì thế? Đừng làm rối tung mọi chuyện lên nữa”, Triệu Diệu Quang đứng cạnh Tần Khải rồi bực dọc nói.
Đến họ cũng không đắc tội với viện trưởng Trương được đâu.
Nhưng ông ấy vừa nói dứt câu thì Trương Huy luôn im lặng nãy giờ đã lên tiếng.
“Tiểu sư thúc, người đến Trung Hải khi nào thế ạ?”, Trương Huy đứng dậy để nhường chỗ ngồi cho Tần Khải.
Hơn nữa, ông ấy còn khom lưng nói với giọng đầy kích động, còn trang trọng hơn cả nói chuyện với bố mình.
“Tiểu, tiểu sư thúc ư?”
Nghe thấy thế, cả ba người kia đều như hoá đá.
Nhất là Trần Hải, cằm ông ta sắp rụng xuống đất rồi.
“Cũng mới thôi…”, Tần Khải bật cười, sau đó ngồi thế xuống chỗ của Trương Huy.
“Sao không liên lạc với đệ tử, để đệ tử đi đón người”, Trương Huy cung kính nói chuyện với Tần Khải, mặc kệ ánh mắt soi mói của mọi người.
“Cũng tại điện thoại hết pin”.
Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Tần Khải lôi cái điện thoại cũ rích ra rồi nhún vai nói.
Hai người cứ thế trò chuyện vui vẻ, tuy có cách biệt rõ ràng về tuổi tác, nhưng hình như cũng không ảnh hưởng gì tới quan hệ của họ.
Vợ chồng Triệu Diệu Quang và Trần Hải thấy thế thì chỉ biết đứng như trời trồng, không nói một câu.
Thậm chí họ còn nghĩ mình đang nằm mơ hoặc mắt có vấn đề.
Thật sự không thể tưởng tượng nổi!
“Viện… viện trưởng, nó… nó là sư thúc của anh thật ạ?”
Trần Hải nuốt nước miếng rồi lắp bắp hỏi, giọng điệu vô cùng khẩn trương.
Nếu chuyện này là thật thì ông ta toi đời rồi.