• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 63

“Chú ba! Nhìn xem con rể tốt của chú đi! Cơm còn chưa ăn mà đã muốn lật trời rồi! Có con rể như vậy, tôi thấy sớm muộn gì tài sản của nhà họ Triệu cũng bị cậu ta phá hết! Tôi thấy Băng Lăng căn bản không có tư cách làm tổng giám đốc này, công ty thua lỗ sáu tháng liên tục, vẫn nên sớm nhường lại vị trí đó đi”.

Đây chính là cơ hội tốt nhất ép Triệu Băng Linh giao ra vị trí tổng giám đốc, sao bọn họ có thể bỏ lỡ?

Trông thấy hai người anh trai cùng nhau gây khó dễ.

Hai huyệt thái dương của Triệu Diệu Quang căng nhức như sắp nổ tung, trừng mắt nhìn Tần Khải đang đứng ở chỗ cao.

Đầu óc của tên ngu ngốc này sẽ không thật sự bị úng nước đấy chứ?

Náo loạn thế này, hoàn toàn chính là thần trợ công tạo cơ hội cho hai anh trai bức vua thoái vị.

Cuối cùng ông ấy cũng hối hận rồi, sớm biết Tần Khải không đáng tin như vậy, buổi trưa không nên khuyến khích ông cụ cho cậu ta làm con rể!

Bây giờ thì hay rồi, cho dù ông cụ ở đây cũng không thu dọn được cục diện này.

Tần Khải à Tần Khải, cậu đúng là giỏi hại người.

“Tần Khải, rốt cuộc anh muốn cái gì?”

Triệu Băng Linh không thể nhịn được nữa, lại đứng dậy níu lấy vạt áo Tần Khải, muốn kéo anh xuống khỏi ghế.

Tên ngu xuẩn này, muốn cả nhà cô ta chết à!

Quả thật khiến cô ta tức chết rồi.

Nhưng Tần Khải lại hoàn toàn không để ý đến cô ta, cười mà như không cười quay đầu nhìn về phía Triệu Hoành Quang.

“Im miệng!”

“Bây giờ tôi là người nói chuyện, ai dám phản bác tôi một câu, tôi đánh người đó đến mẹ ông cũng không nhận ra!”

Tần Khải hệt như Sát Thần, hung ác liếc nhìn tất cả mọi người ở đây, lời nói của Triệu Hoành Quang vừa đến khóe miệng lại lập tức nuốt trở vào.

Ánh mắt của thằng nhóc này quả thật khá đáng sợ, đặc biệt là sát khí hừng hực trên người. Chẳng biết Tần Khải có phải là tay ghê gớm nào đó trong xã hội hay không nữa, nhỡ ông ta chọc anh tức giận, e rằng anh sẽ thật sự ra tay.

Thanh niên bây giờ chỉ cần không hợp ý là động tay động chân ngay, còn không biết nặng nhẹ.

Ông ta không dám lấy cái mạng già của mình ra đùa.

Triệu Hoành Quang nuốt nước bọt, đành hậm hực ngồi xuống.

Trong lòng thì nghĩ, không biết có nên tìm người xử lý thằng nhóc ngông cuồng này, để anh biết thế nào là kính già yêu trẻ hay không?

Thấy Triệu Hoành Quang bị mắng tối mặt, những người khác cũng không dám lên tiếng nữa.

Nhìn thấy anh cả bị Tần Khải áp chế đến mức không dám ho he gì, chẳng hiểu sao Triệu Diệu Quang lại cảm thấy rất kích động.

Kẻ ác cần được kẻ ác trừng trị.

Đối phó loại thân thích vô lương tâm không thể đánh lại cũng không thể nói lại này, vẫn phải cần kẻ xấu ra tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK