Chương 48
Hồ Tiểu Chiêu cũng hoảng sợ, lập tức bắt mạch cho Vương Càn, nửa phút sau lấy lại tinh thần, sắc mặt cũng trở nên hoang mang.
“Là cơ thể co giật dẫn đến nhịp tim quá thấp, không có gì quá đáng ngại”.
Hồ Tiểu Chiêu quay đầu lại nhìn mọi người bên ngoài, bình tĩnh giải thích.
Hiện tại không thể hoảng, nhất định phải bình tĩnh.
Phốc!
Nhưng Tần Khải lại đột nhiên bật cười.
“Còn thiên tài cơ? Tôi thấy anh là dong tài*!”
Giọng nói không lớn, Hồ Tiểu Chiêu lại nghe rất rõ ràng.
“Ngươi nói cái gì!”
Anh ta tuổi còn trẻ đã có được thành tựu như này, đã là rất hiếm thấy rồi.
Nhưng gã này lại nói anh ta là dong tài? Hồ Tiểu Chiêu lập tức nổi giận.
Tần Khải lại một biểu cảm xem trò vui: “Chẳng lẽ anh không phát hiện là châm pháp của anh có vấn đề sao? Tôi đoán anh hẳn là còn chưa học thành nghề đã tuỳ tiện chữa trị, gan to thật”.
Quả nhiên, anh vừa nói xong, thiết bị giám sát ở trong đã báo động.
“Không được, nhịp tim lúc nhanh lúc chậm, nhanh chóng rút kim ra, bằng không thật sự sẽ xảy ra chuyện mất!”
Chung Đằng Quân nhìn sắc mặt của Vương Càn biến thành màu gan lợn, mười ngón tay không hiểu sao co quắp, sít chặt như móng vuốt sói, chợt cảm thấy bất an.
Hồ Tiểu Chiêu cắn chặt răng, trong lòng nóng vội, chỉ muốn rút hết toàn bộ kim châm cứu trên người Vương Càn ra.
Anh ta không dám lấy tính mạng người bệnh ra làm trò đùa, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhà họ Vương chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh ta.
“Tiểu Khải Khải, cháu vẫn nên ra tay chữa trị đi..”.
Xem đến đây, Kỳ Mai Hoa không nhìn tiếp được nữa, vội vàng thúc giục.
Khi nói chuyện, bà ấy vẫn không quên lườm hai người ở trong.
Vương Dao rụt đầu, hiện tại cũng không dám ngăn cản.
Từ lúc Tần Khải nói ra những lời kia, cô ta đã tin Tần Khải thật sự có bản lĩnh.
Ngay cả Vương Tuyết và những người khác cũng nhìn anh với vẻ mặt mong đợi.
Tần Khải gật đầu, dù sao cũng là cháu của bà Kỳ, không thể để xảy ra chuyện gì, vì thế không chút đắn đo đi vào.
“Thời điểm mấu chốt, còn phải đại sư ra tay..”.
Tần Khải cũng học theo bộ dạng đầy tự tin của Hồ Tiểu Chiêu lúc trước, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt đắc ý.
Hồ Tiểu Chiêu rất khó chịu hừ lạnh một tiếng, anh ta cảm thấy Tần Khải bước vào vào lúc này, hoàn toàn là cố ý làm anh ta khó chịu.
Rõ ràng anh vừa nhìn đã có thể nhìn ra nguyên nhân bệnh, còn để cho anh ta vào trước thử tay nghề, rõ ràng là đào hố cho anh ta nhảy.