Lần này nấu thang, thật ra Dư Tắc Thành cũng là vì tu luyện, hắn còn nhớ Bạch Hà Tích đã từng nói. thang do hắn nấu ra có được tính của Hành Khí Tán. số rượu và thức ăn mà hắn ăn như điên cuồng toàn bộ chuyển hóa thành huyết năng, thang của hắn có dược tính đại bổ, hẳn là tốt hơn nhiều so với chân khí do rượu và thức ăn sinh ra. Dùng nó đê chuyên hóa Huyết năng, nhất định phái nhanh hơn nhiều so với trước kia.
Dư Tắc Thành bắt đầu kiếp sống nấu thang, không ngừng tiến hành nấu thang, cố ý sử dụng nội lực đun nổi nấu thang. Sau khi nấu thang xong, lập tức hắn uổng thang bổ sung nguyên khí nội lực. chuyền hóa thành Huyết năng. Cứ như vậy kéo dài một thời gian, dùng thang có được tính của Hành Khí Tán duy trì sự chuyên hóa huyết năng của mình.
Nếu nói về hiệu quả. lần đầu tiên uống thạng luyện công, vào đêm hôm đó. hắn lại luyện ra được một tia huyết năng, đạt tới sáu tia huyết năng.
Buổi tối Thạch gia lại tới mời. Dư Tắc Thành dẫn theo bọn Cao Phong đi dự tiệc. Lần này không dự tiệc trên Thiên Nhã lâu như lần trước, bởi vì tộc trường Mộc tộc trong Thập Vạn Đại Sơn đến nơi Đây ăn chơi, đã bao trọn Thiên Nhã lâu.
Thạch Thiên Long tiếp Dư Tắc Thành một lúc. bèn chạy đi tiếp tộc trường Mộc tộc. Thạch Phương Văn thay mặt tiếp bọn Dư Tắc Thành, tửu lượng của y thật là kinh khủng.
Dư Tắc Thành mang thang đại bổ do mình luyện chế cho Thạch Thiên Long làm lễ tạ ơn. Thạch Thiên Long vừa uống đã lập tức khen ngợi không ngừng, thậm chí muốn phái người học tập cách nấu thang này để có thể bán rộng rãi ỡ Yên Chi lâu.
Dư Tắc Thành chi cười cười, vâng dạ luôn miệng, nhưng trong lòng thầm nghĩ:
- Bạch Hà Tích Bạch Đại ca học xong thang này. cho mình thù lao là hỏa phù và chức Chấp Sự. Thạch Thiên Long ngươi muốn học là học được sao? Cho ta bao nhiều tiền ta cùng không dạy nếu chăng may làm thang này cho quá nhiều người, đối với mình cũng không có chuyện gì. nhưng bên phía Bạch Đại ca ắt sẽ có người biết được, đối với Bạch Đại ca không phải là chuyện tốt lành gì.
Tự nhiên Thạch Thiên Long phái trù sư đi theo học bảy tám ngày. cũng không thể nấu ra thang ngon như vậy. lần này Dư Tắc Thành mượn cớ nói:
- Thang này thật ra chính là luyện dược, cần phái có người có Linh Căn mới có thể luyện chế.
Ly đo này đã ngăn chặn được Thạch Thiên Long, chuyện này coi như kết thúc.
Cứ như vậy trong mười mấy ngày qua, Dư Tắc Thành bắt đầu quá trình tu luyện của mình, nấu thang, uống thang, tu luyện chuyển hóa. Cứ như vậy sau hai ngày, dần dần Dư Tắc Thành phát hiện, khi hắn sử dụng huyết năng thay cho nội lực đun nồi nấu thang, không ngờ này sinh ra hiệu quả thần kỳ. thang uống ngon hơn so với trước kia gấp mấy lần. Hơn nữa được tính gia tăng, đệ tử thủ hạ của hắn uống hơn một chén, lập tức Huyết khí phương cương, phải tìm nữ nhân giải phóng, còn mạnh mẽ hơn cả xuân dược. Huyết năng này giống như chìa khóa vạn năng, nơi nào cũng có thể dùng được, dùng tới đâu lập tức phát sinh kỳ tích tới đó.
Đồng thời sử dụng Huyết năng nấu thang, Huyết năng không những không giảm đi. ngược lại có dấu hiệu gia tăng, Đây tuyệt đối là chuyện tốt đối với Dư Tắc Thành. Trong mơ hồ. Dư Tắc Thành nghĩ tới nguyên nhân. Bạch Hà Tích Đại ca đã từng nói thang của mình có hình thức sơ bộ của luyện dược, lúc này đổi thành Huyết năng của lực tu tiên đun nóng, không phải càng giống luyện được hơn sao? Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Mười ngày trở về sau. rốt cục Huyết năng của Dư Tắc Thành đạt tới chín tia. Nhưng Dư Tắc Thành bất ngờ phát hiện, không ngờ chín tia Huyết năng này Dung hợp lại với nhau, hóa thành một luồng huyết năng. Như vậy sau này nếu gia tăng huyết năng, ắt sẽ lấy luồng làm đơn vị. xem ra mình tu luyện đã có thành quả.
Dư Tắc Thành cứ tiếp tục kiên trì như vậy. chỗ dỡ duy nhất chính là thang này càng ngày hắn càng không thích uống, càng uống càng cảm thấy buôn nôn. Tuy đối với người khác ngon vô cùng, nhưng đối với hắn chẳng khác gì độc dược, mỗi ngày nấu xong lại uống, vừa ngửi thấy mùi vị lập tức cảm thấy ghê tởm.
Từng ngày như vậy trôi qua. vào ngày thứ ba Dư Tắc Thành rốt cục đã học thuộc làu làu ba quyển bí tịch, sau đó cho một mồi lửa thiêu hủy toàn bộ ba quyển. Lúc này Dư Tắc Thành mới thở phào nhẹ nhõm, bí mật này xem như hoàn toàn trở thành bí mật.
Mỗi ngày hắn ngủ tới nửa đêm đều nhập mộng, hai bản kinh thư vẫn không ngừng biến hóa ra trong thần thức như trước. Hiện tại hai thứ này đã biết liên thủ đối kháng Huyết năng, nhưng lúc này Huyết hải đã trường thành, hàng đêm phân giải luyện hóa hai thứ đó.
Tới ngày mười ba. những hộ thương gia trên địa bàn Dư Tắc Thành bắt đầu chen chúc nhau bái phỏng. Mỗi nhà đều dâng chút lễ mọn. theo suy nghĩ của các ông chủ cửa hàng, Đây xem như là phí lót đường.
Các Ông chủ cửa hàng cùng tỏ ra vô cùng cung kính với Dư Tắc Thành. Chỉ là một Long đâu Đại ca nhỏ tuổi nhưng đã biết tiên thuật có thể trấn áp Mạc Đồ. dưới tay có cao thủ Tiên Thiên trong truyền thuyết... những chuyện này đã truyền khắp huyện thành Sơn Trúc, không ai đám coi thường Dư Tắc Thành như trước.
Trong khi bọn họ bái phòng. Dư Tắc Thành phát hiện ra rất nhiều vấn đề. Trước kia. phương pháp thu phí bảo kê có vấn đề. bọn ngốc Dã Lang bang kia thu phí ba mươi bốn cửa hàng như nhau cả, đây rõ ràng là hành vi ngu ngốc. Có cửa hàng một ngày thu ngàn lượng, có cửa hàng một tháng bất quá chi thu được hai trảm lượng bạc. đây rõ ràng là bất hợp lý. khiến cho thu nhập thất thoát.
Dư Tắc Thành ung Dung thản nhiên tính toán phương án thu phí bảo kê mới. thu phí như thế nào phái tính toán cho mình có lợi. Dù muốn thu nhiều tiền một chút, nhưng phái làm sao khiến cho kè giao tiền vui vẻ giao ra. cho dù đau lòng cũng phái cười ha hả nộp lên.
Kỳ thật bất hợp lý nhất chính là Yên Chi lâu. kinh doanh lớn như vậy nhưng chi nộp hai mươi lâm lượng bạc. nhưng không ai đám nói gì. bao gồm cả Dư Tắc Thành.
Tháng sau cũng chỉ có thể thu như vậy. đợi hết tháng sau rồi hãy nói. trước hết phái ổn định đội ngũ của mình, sau đó dần dần sẽ đun nước luộc ếch.
Sau từng ngày chờ đợi. rốt cục mồng Một tháng Mười đã tới.
Mồng Một tháng Mười năm Đinh Sửu.
Nghi: đi xa, xuất môn kỳ: khai sơn, thủ thạch.
Rốt cục ngày này đã tới. Buổi sáng vầng dương vừa mới dâng lên. trời còn rất sớm. Dư Tắc Thành dẫn đâu. bốn mươi tám tên đệ tử đứng ớ phía sau hắn toàn bộ đứng thăng trong đình viện.
Hôm nay là ngày thu phí bảo kê. ngày này đối với bọn Dư Tắc Thành là vô cùng quan trọng, tương lai ăn thịt hay là húp cháo, vậy phái xem ngày này.
Vì ngày này. Dư Tắc Thành đã dốc hết tất cả tiền tài ra. còn chịu nợ phân đà một số tiền, sắm cho mỗi tên đệ tử một bộ V phục võ sĩ Hắc Hổ. mua trang bị mộc thuần, thiết kiếm cho mỗi người. Mọi người mặc y phục mới. đeo thiết kiếm, xếp thành hàng ngây ngắn uy phong lẫm lẫm. đẳng đẳng sát khí.
Trước hết tế bái tổ sư. sau đó Dư Tắc Thành nói:
- Các huynh đệ. hôm nay đối với chúng ta vô cùng quan trọng, những gì nên nói ta đã
nói. hiện tại ta cũng không nói nhiều, xuất phát!
Nói xong, vung tay lên. Dư Tắc Thành là người đầu tiên đi ra ngoài, thẳng đến Yên Chi
lâu.
Trước đó Dư Tắc Thành đã định lại phương pháp thu phí bảo kê mới. từ giờ trở đi bọn họ không còn thu phí như Dã Lang bang trước kia. mà áp dụng phương pháp mới.
Đầu tiên Dư Tắc Thành đi tới Yên Chi lâu. toàn thân Dư Tắc Thành khoác võ phục võ sĩ màu trắng, sau lưng thêu một con Hắc Hổ rất lớn. Hắc Hổ giương nanh múa vuốt, hung mãnh vô cùng, tuy rằng vóc người Dư Tắc Thành không cao lắm. nhưng vẫn toát ra khí thế bừng bừng.
Phía sau hắn bên trải là Cao Phong, bên phái là Lâm Diệp Hồng, một tả một hữu. một văn một võ. cùng hắn thẳng tiến đến Yên Chi lâu.
Đi tới trước Yên Chi lâu. xung quanh có gần trăm người Vây xem. có người là tiêu nhị cửa hàng, có người là cư dân bản địa, có người là khách nhân trong Yên Chi lâu. Có người muốn nhìn xem tên thiếu niên Long đầu Đại ca này rốt cuộc có bộ đáng thế nào. có người là đến xem lần này rốt cục Yên Chi lâu giao bao nhiều phí bảo kê. mình sẽ dễ quyết định về sau nên giao nộp bao nhiều là thích hợp.
Dư Tắc Thành đi tới trước Yên Chi lâu, cao giọng quát:
- Long đầu Đại ca Dư Tắc Thành của Mãnh Hổ bang, Hắc Hổ đường, phân đà Sơn Hổ. phụ trách phố Ngọc Kiều đến bái sơn thu phí!
Thạch Phương Võ trong Yên Chi lâu đi ra. ôm quyển đáp:
- Yên Chi lâu huyện thành Sơn Trúc theo luật giao phí!
Sau đó y vung tay lên. một tên hầu mang ra một mâm bạc. trên đó có ba mươi đĩnh bạc trắng, toát ra hào quang màu trắng. Đây đều là bạc trong kho Thang quốc, một đĩnh bạc là mười lượng, một mâm này chính là ba trăm lượng bạc.
Lập tức tất cả người xem bốn phía xung quanh phát ra lời cảm thán, không ai ngờ rằng Thạch gia sẽ giao bạc nhiều như vậy. Trước kia dựa theo lệ thường giao ra hai mươi lăm lạng đã là giá cao. hết sức nể mặt. hiện tại không ngờ lập tức giao ra ba trăm lượng bạc. đây đúng là nể mặt tới cực điểm.