Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện, ngàn vạn pháp thuật trong Minh Ma Kinh nhất nhất phát ra trên tay hắn. Hết thảy ưu khuyết điểm vừa nhìn đã hiểu, hết sức rõ ràng.
Minh Ma Kinh còn một lợi ích khác, chính là pháp thuật vô cùng tận. Dư Tắc Thành càng có được nhiều minh hồn oan hồn, pháp thuật tương ửng trong kinh càng nhiều. Thế giới Minh Phủ dung nạp vạn ức minh hồn này có thể khuếch đại không ngừng, rộng rãi vô bờ bến.
Thần công này thật sự là cái thế thần công Ma đạo, hơn nữa Dư Tắc Thành luyện đến cuối cùng có cảm giác pháp không phân chính tà, tất cả tùy vào bản tâm của kẻ thi pháp. Càng về sau thần công trên Minh Ma Kinh càng vượt xa Ma công, chính là Đại Đạo thiên địa.
Kim Tuyến Tôn Giả đã đi sai đường, nhất định lão đã thành lập thế giới Minh Phủ, hết tám, chín phần Kim Tuyến Nguyên Thần Tháp kia chính là như vậy. Lão chìm đắm trong thế giới Minh Phủ của mình, một lòng nghĩ cách làm sao tế luyện ra thần ma hùng mạnh, chuyên làm ác, bị Ma công mê hoặc.
Bất quá thần ma mà Kim Tuyến Tôn Giả tế luyện, bất kể là Vô Tướng thần ma hay Hữu Tướng thần ma, đều hùng mạnh vô cùng. Bọn chúng có được một đặc tính chính là bất tử, bất kể Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến hay Hiên Viên kiếm pháp của mình có thể đánh tan tác đám thần ma này thành tro bụi, nhưng bọn chúng cũng sẽ khôi phục lại, vĩnh hằng bất diệt. Đây là chỗ hùng mạnh nhất của thần ma, bằng không không ai vất vả tế luyện ra chúng làm gì.
Phải có một phương pháp đối phó với thần ma của lão, chỉ cần có thể đối phó được với thần ma là có thể làm mất uy lực kim tuyến trên người lão, trận chiến này coi như thắng một nửa.
Kim Tuyến Tôn Giả đắm chìm trong pháp lực vô thượng của Minh Ma tông, xem nhẹ ý nghĩa tồn tại chân chính của thế giới Minh Phủ, chính là cứu vớt cứu rỗi, hóa giải oán khí của vô số oan hồn, khôi phục thân tự nhiên cho bọn họ, trở lại nhân gian. Hoặc làm tan oán khí, dung Hòa Thiên Đạo, trở lại tự nhiên, mà không phải thủ đoạn tà ma mượn oan hồn oán khí đạt được thần ma hùng mạnh.
Trận chiến này mình phải phá được pháp bảo thập giai Kim Tuyến Nguyên Thần Tháp của lão, phá hết thần ma hùng mạnh của lão, để cho những oan hồn kia trở lại Đại Đạo tự nhiên, như vậy mới đúng với cái tên Minh Ma.
Dư Tắc Thành vừa nghĩ tới đây, thình lình Minh Ma Kinh toát ra hào quang vô tận, nó đã thừa nhận lý tưởng của Dư Tắc Thành.
Một cỗ lực Minh Ma hùng mạnh xuất hiện, trong đó có hàng chục điểm sáng lấp lánh, mỗi điểm như vậy là một điểm lực Thiên Đạo. Tất cả những điểm sáng này tụ tập lại thành pháp tắc Thiên Đạo u Minh. Chỉ cần nắm được một điểm, Dư Tắc Thành sẽ có thêm một loại lực Thiên Đạo.
Nhưng Dư Tắc Thành lắc đầu, hắn không tiếp xúc với những điểm sáng này, lực Thiên Đạo đương nhiên hùng mạnh, nhưng không phải là càng nhiều càng tốt. Mình phải lựa chọn tỉ mỉ, bằng không thỉnh thần thì dễ, tiễn thần thì khó, nhất định phải thận trọng.
Hơn nữa đại chiến sắp diễn ra, hiện tại lực Thiên Đạo trong cơ thể đang ở trạng thái cân bằng. Nếu có thêm một loại sẽ trở nên xôi hỏng bỏng không, cho nên Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười mà nhìn, tuyệt không va chạm.
Xem kinh ngộ đạo, Dư Tắc Thành mượn trạng thái này tiếp tục xem sang kinh khác, Không Ma Kinh, Huyết Ma Kinh, Thiên Ma Kinh, Thương Khung Bảo Giám Dưỡng Thần Hồn. Thiên Lý Bi...
Dư Tắc Thành bắt đầu tiềm tu, tu luyện những loại kinh mà trước kia mình không thể lãnh ngộ, cố gắng lãnh ngộ các loại lực lượng trong đó.
Lãnh ngộ này không phải là tiếp thu toàn bộ, mà là chất lọc tinh hoa, lựa chọn chân nghĩa hữu dụng với mình từ từ hấp thu.
Xem kinh ba tháng, Dư Tắc Thành bắt đầu bế quan tiềm tu, luyện lại một phen tất cả pháp thuật mà mình biết. Mà quan trọng nhất chính là Hiên Viên kiếm pháp, đây mới là bản lãnh giữ nhà của mình.
Dần dần Dư Tắc Thành hình thành một kế hoạch cụ thể đối phó Kim Tuyến Tôn Giả, chính là thành lập thế giới Minh Ma của mình.
Thế giới này không cần giống như những thế giới Minh Ma khác, chỉ cần có ba công năng là đủ. Thứ nhất chính là hấp dẫn, gia tăng tác dụng hấp dẫn thần ma khác, thu hút thần ma của Kim Tuyến Tôn Giả vào trong thế giới Minh Ma này.
Thứ hai chính là hấp thu, thần ma vào thế giới Minh Ma này sẽ dần dần mê man bất tỉnh mà không hay biết, rơi vào trạng thái ngủ say, dần dần trở thành một phần của thế giới này.
Thứ ba chính là dung nạp. Lực Thần Ma trên người đám thần ma ngủ say này sẽ bị thế giới dung nạp, khiến cho nó trở nên chắc chắn hơn, dễ dàng hấp thu thần ma khác.
Như vậy ích lợi của thế giới Minh Ma ở chỗ là có thể nâng cao thực lực vô hạn. Thần ma của Kim Tuyến Tôn Giả toàn là thần ma hùng mạnh vô cùng, thế giới Minh Ma bình thường không thể dung nạp bọn chúng, hoặc dung nạp được cũng là có hạn. Thế giới Minh Ma của Dư Tắc Thành tế luyện, hoàn toàn có thể dung nạp tất cả thần ma hùng mạnh này.
Khuyết điểm của nó là luyện hóa thần ma, khống chế thần ma, chuyển hóa thần ma này cần có pháp trận cấm chế. Mà Dư Tắc Thành lại chưa thể bày ra pháp trận để hấp thu các loại Vô Tướng thần ma. Hữu Tướng thần ma của Kim Tuyến Tôn Giả, phá pháp này của lão.
Hơn nữa hấp thu như vậy phải tiến hành từng tên một, nếu hấp thu quá nhiều, chúng sẽ dễ dàng phá giới mà ra. Khuyết điểm lớn nhất là cần di cốt của một thần ma để luyện chế thế giới Minh Ma này, trước mắt Dư Tắc Thành không có bảo vật như vậy.
Dư Tắc Thành xuất quan, tính toán tìm bảo vật làm nền tảng cho thế giới Minh Ma. Lúc này Nam Thiên Chân Quân đã trở về, đang chờ đợi Dư Tắc Thành xuất quan. Thấy Dư Tắc Thành, ông không nói gì nhiều, chỉ đưa cho hắn một chiếc sừng:
- Tắc Thành, đây là sừng của Đào Ngột Ma Thần, một trong Thập Đại Ma Thần ở Si u Ma Cảnh nơi Vực Ngoại. Sừng này có tác dụng ăn mòn rất mạnh đối với thần ma ác quỷ. Có sừng này trên người, thần ma khác không dám tới gần con, con hãy đeo sừng này trước ngực, sẽ hoàn toàn tránh được Vô Tướng thần ma, Hữu Tướng thần ma của Kim Tuyến Tôn Giả.
Thật sự là muốn gì được nấy, trời giúp ta rồi, Dư Tắc Thành hết sức vui mừng. Nhưng nhìn lại sư phụ, lập tức phát hiện ra tuy bề ngoài sư phụ bình thường, nhưng thông qua huyết mạch cảm ứng, hắn biết sư phụ đã thọ trọng thương. Hiện tại ông chỉ cố gắng bình thường vì sợ mình lo lắng, sừng của Đào Ngột Ma Thần này nhất định là ông đã đại chiến với nó, giết chết nó lấy sừng, mang về giúp mình đối phó Kim Tuyến Tôn Giả. Để mang được sừng này về, sư phụ đã phải trải qua biết bao gian nguy hiểm trở, mới có thể mang bảo bối này về cho mình.
Dư Tắc Thành nhìn sư phụ đầy cảm kích, trong lòng kích động không thôi, lệ rưng rưng trên mắt. Hắn thu hồi sừng của Ma Thần kia, lúc này có nói gì cũng vô ích.
Có được chí bảo này, Dư Tắc Thành có thể luyện hóa thế giới Minh Ma, đối phó với đám thần ma hùng mạnh của Kim Tuyến Tôn Giả.
Dư Tắc Thành bắt đầu tế luyện, bởi vì hắn đã tinh thông Minh Ma Kinh, chỉ trong bảy ngày đã luyện thành thế giới Minh Ma. Bất quá thế giới này còn yếu vô cùng, cần phải tiếp tục từ từ tế luyện.
Dư Tắc Thành đã chuẩn bị từ trước, bèn lấy Thiên Quỷ Hạng Liên mà mình đoạt được ở Tự Tại Thiên ra, tách từng Thiên Quỷ trong đó ra cho vào trong thế giới Minh Ma.
Từng Thiên Quỷ phát lên tiếng gào sợ hãi, từ chối không chịu tiến vào thế giới Minh Ma. Nhưng chúng bị Dư Tắc Thành khống chế, nhất nhất đưa vào thế giới này.
Sau khi tiến vào. những tiếng gào của chúng nhỏ dần, chỉ còn văng vẳng. Đặc tính của thế giới Minh Ma hiện ra, khiến cho chúng cảm thấy thích thú nơi này, vô tình đắm chìm trong đó, trở thành một phần của thế giới Minh Ma.
Theo từng Thiên Quỷ tiến vào, Dư Tắc Thành cần thời gian ba ngày mới có thể luyện hóa một Thiên Quỷ. Sau đó thời gian dần dần giảm xuống, tới Thiên Quỷ thứ mười bảy chỉ cần một khắc đã bị đồng hóa, Thiên Quỷ thứ mười tám chưa đầy trăm lần hô hấp đã trở thành một phần thế giới Minh Ma. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đến lúc này, Dư Tắc Thành đã có biện pháp đối phó Hữu Tướng thần ma. Vô Tướng thần ma của Kim Tuyến Tôn Giả. Cho dù các ngươi bất tử bất diệt, ta cũng có biện pháp đối phó.
Chuyện này vừa thành. Dư Tắc Thành chợt phát hiện ra thời gian ba năm đã trôi qua nhanh quá, mồng Một tháng sau đã là ngày đại hội thượng môn.
Ngày diễn ra đại hội thượng môn đã tới gần, Dư Tắc Thành chuẩn bị sắp xếp hết thảy bấy lâu nay, cũng chỉ vì chờ đợi trận chiến này. Vào một tháng trước, chưởng môn Thạch Cơ đã chuyển cho Dư Tắc Thành lệnh bài được phép tiềm tu học pháp trong Tổ Sư Đường thời gian khoảng hai mươi ngày.
Nhưng Dư Tắc Thành chỉ mỉm cười thu lấy, vẫn không sử dụng ngay tức khắc. Hiện tại trạng thái của mình là hoàn mỹ nhất, nếu học thêm pháp thuật nào khác, sẽ tự làm loạn bản tâm.
Môn hạ đệ tử không biết chuyện này, Dư Tắc Thành cũng không cho chúng biết. Hắn có tự tin, quyết tâm vô cùng, rằng trận chiến này mình tất thắng. Quyết tâm như vậy nói là kiêu ngạo cũng đúng, ngông cuồng cũng đúng, tự thổi phồng mình cũng đúng, tóm lại là kiên quyết vô cùng, trận chiến này mình tất thắng.